Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi Chương 20: Chương 20
Chương trước: Chương 19: Chương 19
Editor: Heisall
Cô vừa để Minh Hạo Thiên xuống, anh đã không chịu nổi mà ngồi bệt trên mặt đất, gân xanh nổi lên, mồ hôi lạnh túa ra trên trán, vừa rồi đánh nhau tay bị gãy, giống như diều đứt dây, buông thỏng ở bên người.
Cô gái này thật đúng là lợi hại, cánh tay này vừa mới bị gãy, liền bị cô kéo đi một trận như vậy, cũng không biết sau này có để lại di chứng không nữa.
Nâng tròng mắt lạnh lùng lên nhìn cô gái đang tựa vào trên tường, chân mày Minh Hạo Thiên nhíu chặt, lạnh lùng hỏi: "Tại sao cô giúp tôi?"
Giúp anh ta? Cô có sao? Đây chính là nhận tiền làm việc, Anh ta tưởng cô là chúa Jesus xả thân cứu người à? Anh ta muốn, cô cũng không đồng ý đâu.
Xá Cơ Hoa liếc mắt nhìn xe cảnh sát bên ngoài đã lái đi, sau khi thấy bốn phía cũng im ắng, mới vội vàng buông gói đồ ăn khuya đang cầm trong tay xuống, móc móc trong túi quần, rút ra một tờ giấy trắng.
"Cô đang làm gì?" Minh Hạo Thiên kỳ quái nhìn cô gái ở bên cạnh cứ sờ tới sờ lui ở trên người.
Mặc dù không muốn thừa nhận rằng, anh đường đường là một lão đại xã hội đen lại để phụ nữ tới cứu, nhưng sự thật là như thế, hơn nữa mới vừa rồi cô cũng thật sự đã khiến cho anh không thể không kính trọng vài phần.
"Có thể làm cái gì, đương nhiên là tìm. . . . . ." Xá Cơ Hoa không nhịn được quay đầu trợn mắt nhìn sang, đột nhiên, mắt to nhất thời sáng lên, cười quỷ dị vội vàng đi tới.
"Này, tôi mượn đồ anh có sẵn dùng một chút, anh không ngại chứ ?" Xá Cơ Hoa ngồi xổm ở trước mặt anh, đôi mắt lóe sáng nhìn thẳng vào mắt của anh.
Minh Hạo Thiên bị ánh mắt của cô ấy nhìn thì cảm thấy khóe miệng chợt co rút, trong lòng cứ có cảm giác nhộn nhạo, da đầu tê dại.
"Được rồi, được rồi, nhìn anh cũng là người phóng khoáng, chắc sẽ không ngại." Xá Cơ Hoa cũng lười chờ anh đồng ý, trực tiếp vươn tay chọc vào miệng vết thương trên mặt anh.
"Ách! Đau. . . . . . Cô làm gì thế?" Minh Hạo Thiên nhất thời cau mày giận dữ hét, dùng tay đẩy cái tay đang chọc vào mặt anh ra, thân thể vội tránh về phía sau, cô gái này rốt cuộc đang làm gì? Gương mặt bị đánh sưng lên như đầu heo lại bị cô chọc vào thì càng đau nhức hơn, thiếu chút nữa nước mắt đã rơi ra.
Xá Cơ Hoa vội vàng mở tờ giấy trắng ra, lấy máu dính ở trên ngón tay viết thật nhanh lên tờ giấy trắng mấy chữ: ‘Nợ 500 tệ’. (ED: Ặc, bó tay cho chị này luôn, mượn máu của người ta viết giấy nợ mới ghê chứ)
Sau đó đưa tới trước mặt Minh Hạo Thiên, ánh mắt khẩn trương nhìn mặt anh rồi vội vàng nói: "Nhanh lên một chút, thừa dịp máu còn chưa đông lại, nhanh ký tên cho tôi."
Bận rộn cả một đêm, cũng phải vớt vát lại chút dầu nước chứ, quan tâm đến việc anh ta có phải là Ngụy Dương hay không làm gì chứ, cho dù thế nào thì cũng phải móc ra 500 tệ này, hơn nữa mới vừa còn dùng 1 tệ của cô để gọi điện thoại nữa, đây chính là tiền đấy.
Xá Cơ Hoa thấy anh ta không động đấy, thấy vệt máu trên vết thương kia đang muốn đông lại, cho nên rất sốt ruột, lại đưa tay tới.
Hoảng sợ, mặt Minh Hạo Thiên liền biến sắc, đưa tay che trước mặt mình: "Cô muốn làm gì?" Đáy mắt lạnh lùng thoáng qua một chút quái dị, hai mắt Xá Cơ Hoa sáng lên nhìn chằm chằm vào vết thương trên mặt anh ta, khuôn mặt lạnh lùng của Minh Hạo Thiên cuối cùng cũng nứt nẻ!
Rốt cuộc cô gái này có biết đồng cảm với người khác hay không vậy? Chẳng lẽ không thấy anh đang bị thương nặng à?
Cô còn có thể làm gì chứ? Anh ta ra nông nổi như vậy, có đưa cho cô cướp sắc cô còn không muốn! Xá Cơ Hoa không nhịn được vỗ vỗ giấy nợ: "Đương nhiên là ký tên, nếu không anh cho rằng tôi muốn làm gì? Đây là giấy nợ 500 tệ, khi nào gặp lại anh phải trả cho tôi đó, bây giờ nhìn bộ dạng quỷ nghèo này của anh, có cởi quần áo anh đang mặc đi đổi một ít tiền thì cũng phải bồi thường thêm tiền giặt khô, thôi, tối nay cũng chỉ có thể coi như tôi xui xẻo, nhanh lên một chút, đừng nghĩ đến việc cò kè mặc cả với tôi, đây là tiền mới vừa rồi tôi giúp

Xem tiếp: Chương 21: Chương 21