Suỵt! Đại Ca Bị Đè Rồi Chương 16: Chương 16
Chương trước: Chương 15: Chương 15
Editor: Heisall
Ôi trời! Đẹp trai quá!
Xá Cơ Hoa vừa đúng đối mặt với cửa, thấy người này đi tới, đáy lòng liền cảm thấy sợ hãi, đồng thời dâng lên cảm giác quen thuộc! Chỉ là rất nhanh sau đó cô liền ném cảm giác đó ra sau ót, bởi vì nếu như cô thật sự quen biết người có tiền như vậy, thì cô đã sớm hút sạch máu anh ta rồi (ý nói là hút sạch tiền của anh đó)!
Ngay cửa công ty, nhóm người mới vừa ra ngoài liền chia làm hai bên, đứng ngay ngắn.
"Chào lão phu nhân." Ba mươi mấy nam nữ mặc tây trang cao cấp thẳng tắp, từng người một gập người 90 độ cùng hướng về phía Chu Hữu Mai ở phía cửa cung kính chào.
Có thể nói tập đoàn Huyền Vũ này có một nữa là do một tay lão phu nhân gầy dựng nên, cho nên những người lãnh đạo cấp cao này đều không khỏi cảm thấy vừa bội phục vừa kính trọng đối với bà.
Thấy Chu Hữu Mai đứng dưới ánh mặt trời, Huyền Vũ Thác Hàn nhướng mày, vội vàng cầm cái ô trong tay Ôn Bá đi tới, quan tâm nói: "Bà nội, sao bà lại tới đây? Không phải thân thể bà không khỏe hay sao?" Đứng ở bên cạnh Chu Hữu Mai, bóng dáng cao lớn ngăn ánh mặt trời chiếu vào.
Mà cô gái đứng ở bên cạnh Chu Hữu Mai thì hoàn toàn bị xem nhẹ.
"Bà nội ư? Hừ, bà thấy trong mắt con đã sớm không có bà nội này rồi."
Quá oai! Mới vừa rồi còn gương mặt còn rất hiền lành, trong chớp mắt đã trầm xuống, hoàn toàn không chừa cho ai đó chút mặt mũi nào.
"Làm sao có thể chứ, trong mắt và trong lòng con từ trong ra ngoài lúc nào cũng nghĩ đến bà nội mà, mới vừa rồi con còn bảo Húc hôm nay tan việc sớm một chút rồi cùng nhau trở về thăm bà đó! Sáng sớm hôm nay không phải có một cuộc họp quan trọng sao?"
Long Hạm Húc nghiêm chỉnh đứng ở bên cạnh, lập tức thức thời phụ họa vào:"Đúng vậy đó bà nội, mới vừa rồi lão đại còn rất băn khoăn lo lắng, áy náy rằng không có nhiều thời gian để chăm sóc cho bà! Không ngờ vừa nói như thế, bà nội đã tới rồi, bà và lão đại quả thực là tâm ý tương thông."
"Thật sao? Bà thấy nó căn bản là ước gì bà đừng bao giờ tới đây thì có!"
Hừ, mấy cái thằng nhóc này cứ nghĩ bà không biết gì, nhưng bà cũng biết trong lòng bọn họ thật ra cũng thật sự coi bà như bà nội ruột, cho nên tới bây giờ, bà cũng không khách khí mà dạy dỗ!
"Bà nội nói gì vậy, chúng cháu vẫn luôn rất kính yêu bà nội mà, chúng cháu kính yêu bà còn không kịp nữa là! Bà thấy không, trông sao trông trăng cũng không bằng trông bà nội, lão đại và con đều rất vui mừng, đến cơm trưa cũng không ăn liền vội vàng chạy ra đây đón tiếp bà nội rồi còn gì."
Ngay khi ánh mắt sắc bén kinh người của Chu Hữu Mai quét xuống, Long Hàm Húc nói xong thì mặt không đỏ hơi thở không gấp, thần linh ơi, xin tha thứ cho tôi vô sỉ lắc lư theo gió!
Rất nhiều thuộc hạ trợn to mắt kinh ngạc, Huyền Vũ Thác Hàn mỉm cười giang cánh tay dài thân mật ôm lấy bả vai của Chu Hữu Mai, giống như dụ dỗ người tình nhỏ, dịu dàng nói: "Mới vừa rồi nghe Ôn Bá nói, bà nội còn chưa ăn cơm trưa, như vậy sao được, bà đói bụng không phải sẽ làm cho cháu nội đau lòng sao? Con đã bảo thư ký đi mua cho bà món bánh đậu xanh và canh ngô mà bà thích ăn nhất rồi! Chúng ta đi vào ăn một chút có được hay không?"
Đúng là hù dọa người khác mà! Sao hai vị lão đại này vừa nhìn thấy lão phu nhân thì liền thay đổi bộ dạng cơ chứ? Thật là xấu hổ!
Sắc mặt Chu Hữu Mai vẫn còn rất nghiêm trang, tức giận nói: "Không ăn, dù sao bà lão như bà cũng làm cho con cảm thấy phiền! Còn ăn cái gì, đói chết cũng được."
Không thể cứ luôn bị nó dỗ như vậy được, nếu không thì không biết chắc trai đến khi nào mới có tung tích, chỉ là, lúc này khóe miệng của bà lại bất giác lặng lẽ giương lên một đường cong.
"Sao bà nội có thể nói như vậy, chẳng lẽ cháu thương yêu bà, mà bà nội lại không có chút cảm giác nào sao? Thì ra là bà nội nghĩ cháu trai của mình như vậy." Nhất thời Huyền Vũ Thác Hàn giống như bị cái gì đả kích, khuôn mặt mới vừa tươi cười đã chuyển thành uất ức! Anh ta thay đổi sắc mặt cũng quá nhanh rồi.
Lần này Chu Hữu Mai cũng không nhượng bộ anh, đẩy tay anh ra: “Bà có thể nghĩ như thế nào! Hiện tại con cũng đã dọn ra ngoài ở,

Xem tiếp: Chương 17: Chương 17