1401 Bàng Duyệt hiện giờ cấp bậc không thấp, trị liệu cho Tứ Dực Phi Mã tốc độ rất nhanh, nàng trước tiên giải trừ độc tố cho Tứ Dực Phi Mã, sau đó lại trị liệu vết thương trên người của Tứ Dực Phi Mã.
1402 Thế Chủ Thụ!Trong nội tâm Sở Mộ đã có gợn sóng nổi lên. Trữ Mạn Nhi nói có được lực lượng không phải từ Thế Chủ Thụ sao?Chẳng lẽ nói Tiểu Tiểu truy tra chính là Thế Chủ Thụ, có quan hệ tới Trữ Mạn Nhi?Tôn Huyền sư rất nhanh ý thức được ở nơi này còn có người ngoài, vừa rồi hắn xác thực là vì Tiểu Tiểu lỗ mãng mà tức giận, nếu không cũng không dễ dàng nói ra chuyện này trước mặt người ngoài.
1403 Mặc kệ bên ngoài có bao nhiêu thế lực cường đại, có bao nhiêu cường giả, Thần Tông vĩnh viễn đều là quyền uy nhất, bất luận là thế lực gì nói tới Thần Tông, kể cả Ô Bàn hải quân khổng lồ như vậy thì mỗi người cũng lộ ra vài phần kính sợ với Thần Tông, hơn nữa cơ hồ không có chuyện Thần Tông không dám quản.
1404 Sở Mộ nói cho Tiểu Tiểu là mình trước kia nghe hai người kia nói chuyện, nói là muốn đi tới cứ điểm biên giới Tịch Tĩnh Lâm gặp mặt một người họ Khang.
1405 Tịch Tĩnh Lâm nằm ở vị trí gần trung tâm Ô Bàn đại địa, cũng chính là hướng đông bắc, từ Loan Thành đến Tịch Tĩnh Lâm còn một lộ trình cực dài. Lộ tuyến này đã được định ra, trong quá trình đi tới đó vẫn lấy lịch lãm rèn luyện làm chủ, không có thực lực cường đại thì chuyện gì cũng không làm được.
1406 Ngày hôm sau môn chủ Yêu Thú Cung phân môn này cũng tự mình tới đây. Môn chủ này là một nam tử trung niên, ăn mặc trường bào màu nâu lớn, khi hắn tiến vào thì chuyện đầu tiên chính là thỉnh tội.
1407 Thiên Giới bia cách Lâm Thành còn một đoạn, Sở Mộ xuất phát đã dùng tốc độ nhanh nhất của Dạ đi tới đó. Thời gian chừng một ngày Sở Mộ dần dần nhìn thấy hoang vu chi địa.
1408 Hình ảnh càng ngày càng mơ hồ, Sở Mộ có thể nhìn thấy một thiếu nữ, nàng mở con mắt tràn ngập nước mắt, muốn nhịn xuống không khóc, nhưng mà nước mắt lại tuôn rơi như suối.
1409 Diệp Hoàn Sinh cùng Triêu Lãnh Xuyên chạy ra ngoài phòng, lúc này đám Vạn Quân và một tên khác của Thần Tông đang khống chế yêu linh của mình vụng trộn lên núi, muốn thần không biết quỷ không chế ngự hai gia hỏa tội ác tày trời này.
1410 Vù vù vù vù vù vù. . . Ma diễm màu đen khủng bố tràn ra chung quanh Bàng Duyệt ngơ ngác đứng tại chỗ, ma diễm táo bạo trừ vị trí của nàng đã tràn ra chung quanh.
1411 - Chiếp. . . Hắc Yểm Ma dường như phát hiện mục tiêu có thể chiến đấu thống khoái, thân hình của nó bay lên cao, ma diễm dưới chân cuồn cuộn. Lão môn chủ không dám cho Thiên Khung Điểu ngạnh bính với Hắc Yểm Ma, hơn nữa còn phải đảm bảo an nguy của đám người này, lão môn chủ lập tức dẫn Hắc Yểm Ma táo bạo bay lên bầu trời.
1412 Đối phương muốn giết mình thực dễ như trở bàn tay, mặc dù là Thần Tông có quyền uy tuyệt đối ở hai khối đại lục, thế nhưng mà đối thủ trước mặt quá cường đại, quyền uy cũng không thể bảo trụ tính mạng của hắn.
1413 Đi về hướng tây toàn bộ đều là rừng rậm mênh mông, đây là rừng rậm chiếm diện tích lớn nhất trên Ô Bàn đại địa, trong đó có vài vạn quốc gia hồn sủng nghỉ lại.
1414 Trên không trung rừng rậm là bầu trời xanh dương, chợt một đạo thân ảnh vượt qua làm cho không ít động vật nhỏ dưới tán cây hoảng hốt không nói ra lời.
1415 Tam Nhãn Phong Ưng chậm rãi bay vào sâu trong Tịch Tĩnh Lâm. Sâu trong Tịch Tĩnh Lâm vốn có rất nhiều thực vật to lớn che trời, hoàn toàn là rừng rậm to lớn nhất thế gian này.
1416 Từng tiếng kể vang lên, nhẹ mà nhu hòa, dần dần lộ ra sầu não. Nói xong thì nước mắt Trữ Mạn Nhi không tự chủ mà chảy từ gò má xuống, nhẹ nhàng rơi lên cây.
1417 Trong phòng, Hạ thượng quan cắn chặt hàm răng, phi thường bất mãn đem ly trà mà nữ tỳ đưa tới uống cạn, sau đó ném ly xuống mặt đất vỡ tan. Nữ tỳ đã giật mình, vội vàng hấp tấp nhặt mãnh vỡ của ly lên.
1418 Thành cứ điểm, một nam tử mặc trường y màu đen chậm rãi đi tới. Hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn qua chiến trường đang rung chuyển kia. Vệ binh thành thị nhanh chóng tập trung nhìn qua chiến trường, chiến đấu đều là cường giả chúa tể cao đẳng trở lên, cường giả này có đủ sức hủy diệt thành thị, cho nên đám vệ binh phải kịp thời ngăn cản mới được.
1419 Đại thụ che trời xanh ngát bỏ lại sau lưng Sở Mộ. Chạy vội trong Tịch Tĩnh Lâm đã biểu hiện ra quen thuộc của Dạ với rừng rậm, địa hình rừng nhiệt đới càng phát huy tính linh hoạt của Dạ, mặc dù trong rừng rậm khắp nơi đều là chướng ngại nhưng tốc độ của nó vẫn không giảm.
1420 Cảm nhận được sát khí lạnh như băng của Sở Mộ, Trịnh Vũ dần dần thu hồi thái độ nghiền ngẫm. Hắn có thể cảm giác được thực lực của người trước mặt mạnh hơn thành viên Nguyên Tố Tông rất nhiều!- Trịnh Cương Thống, Trữ tiểu thư khống chế phương hướng chạy trốn của Tam Nhãn Phong Ưng, Khang Nhược Đổng một mực đuổi sát phía sau, Hoắc Lỗi, Hứa Khoan đã đuổi kịp.