1301 Vĩnh Nghiễm niệm lên câu thần chú, mái tóc không gió tung bay, ánh mắt biến thành hai đạo thiểm điện sắc bén, điện quang đan xen trước mắt hắn, nhanh chóng hình thành từng đạo tử sắc điện quang.
1302 Sở Mộ kéo lại U Linh Cẩn Nhu, lúc này Diệp Hoàn Sinh, Liễu Băng Lam, Triêu Thái Tử, Mục Thanh Y cùng các vị nguyên lão, trưởng lão đều nhìn thấy hắn, mọi người không khỏi hiện lên dáng tươi cười.
1303 Sắc mặt Lý Húc thật khó xem, ma nhân kia liên tiếp đánh bại hai gã đại tướng của hắn không nói, không ngờ còn muốn chiến vị cảnh chủ thứ ba, đây không phải quá xem thường Vân Cảnh!- Hừ, cuồng vọng tự đại!Cương thống Ngô Trấn hừ lạnh một tiếng.
1304 Vũ Sa cắn răng, không dám nói một câu nào, nàng có chút oán hận nhìn thoáng qua U Linh công chúa Cẩn Nhu đi theo sau lưng Sở Mộ. Sở Mộ quả thật có thể thông qua hồn ước đại khái đoán được thế giới nội tâm của nàng, nhưng linh hồn cảm giác giữa Sở Mộ cùng nàng nhiều lắm chỉ làm hắn biết được tâm tình của nàng mà thôi, không thể nào hoàn toàn biết được suy nghĩ trong nội tâm của nàng.
1305 Tu vi của Liễu Băng Lam so với người bình thường tăng nhanh hơn rất nhiều, dù sao nàng vốn có được huyết thống rất cao so với người khác, trong một thời gian thật dài bởi vì minh chủ Lăng Xiển hạ linh hồn cấm chế đối với nàng làm cho tu vi của nàng tăng trưởng chậm chạp dị thường, hơn nữa còn cắn ngược làm tổn thương linh hồn của chính nàng.
1306 Lục Thần chi chủ, hiện tại Liễu Băng Lam gọi về chính là Lục Thần chi chủ, đó là sinh vật cường đại đã khai mở không gian tu luyện độc lập cho Liễu Băng Lam, hiện giờ Lục Thần chi chủ đã cùng Liễu Băng Lam ký kết hồn ước, đã trở thành hồn sủng của nàng!Trước đó Sở Mộ nghe Liễu Băng Lam nói nàng sẽ lưu lại trong Lục Thần không gian tiếp tục khổ tu.
1307 Bên kia thể lực Tinh Hà Điểu đã đạt tới cực hạn, cho dù Thành phu nhân thật sợ hãi nhưng không muốn nhận thua, cắn chặt răng quyết định dùng tính mạng Tinh Hà Điểu trao đổi.
1308 Ngô Trấn không triệu hồi ra thêm hồn sủng khác, trực tiếp khống chế Thạch Dực Long hướng Sở Mộ bay qua. Tốc độ phi hành của Thạch Dực Long thật nhanh, thân hình do nham thạch hình thành được tốc độ khu động, lực đánh phi thường khủng bố, thậm chí cùng không khí ma sát thành hoa lửa, hình thành một khí lưu tráo.
1309 Ngô Trấn ngẩn người, theo hắn xem ra tiểu tử kia có thể cùng Thạch Dực Long đối kháng khẳng định lực lượng đã cực hạn, nhưng thật không ngờ hắn còn có hồn sủng càng mạnh hơn.
1310 Tinh thần thạch hóa của Thiện Ác Hoa Vương đối với Chiến Tranh Thú không tạo được tác dụng rõ rệt, Ngô Trấn ý thức được kỹ năng của sinh vật hoa hệ thật quỷ dị, cũng may hắn không quản được nhiều, chỉ trực tiếp phát động công kích mãnh liệt đối với Thiện Ác Hoa Vương.
1311 Phi Hoa Mê Cung bắt đầu xuất hiện rung chuyển, Chiến Tranh Thú cùng Thạch Dực Long điên cuồng thi triển thú hệ kỹ năng, đem Phi Hoa Mê Cung xinh đẹp nhưng tràn ngập nguy hiểm quấy đến dập nát.
1312 Cuộc chiến đã kết thúc hồi lâu nhưng mọi người vẫn còn kinh ngạc nhìn lên bầu trời. Ánh mắt đùng đục của Vân Môn lão nhân cũng lóe ra dị sắc, hắn nhìn chằm chằm Thiện Ác Yêu Cơ tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhưng lại nói không nên lời.
1313 Tịch Dương Hoàng Bằng mở ra đôi cánh, kim hoàng sắc lông vũ run lên, cho dù còn chưa vỗ cánh nhưng vẫn vững vàng phiêu phù trên không trung, không có một tia chao đảo.
1314 Lúc này Quan Chương Minh tức giận đến xanh mặt, mới gặp mặt đã bị người đè ra đánh, điều này đối với Tam Tượng Phong Sử thật sự là một loại nhục nhã. Tam Tượng Phong Sử bò lên khỏi đống núi tuyết, hạt vĩ đong đưa, liệt cốc cuồn cuộn nổi lên cơn bão, bão tuyết cuốn theo toàn bộ tuyết đọng trên băng xuyên, thậm chí một ít ngọn núi yếu ớt cũng bị thổi vỡ, không ngừng dập nát trong cơn cuồng phong!- Ân, lại có nhiều hơn loại gió màu trắng sao?Sở Mộ trêu chọc một câu.
1315 - Lại…lại thất bại sao?Nhóm cảnh chủ đã trở nên chết lặng. Lúc này Tam Tượng Phong Sử đã vết thương đầy người, màu lông uy phong lẫm lẫm hiện tại hỗn độn không chịu nổi, hơn nữa khi nãy còn bị đứt đuôi, đã không còn chút khí phách khống chế vạn gió lúc trước.
1316 Năng lực tự lành của Tiểu Chập Long rất mạnh, đối mặt với ba trung đẳng chủ tể chưa chắc nó đã không đủ lực đánh một trận. Do đây là cuộc chiến đấu cuối cùng, Lý Húc có vẻ vô cùng cẩn thận, phương thức chiến đấu của ba đầu hồn sủng của hắn vô cùng bảo thủ, hoàn toàn chỉ lấy mục đích dây dưa tiêu hao làm chủ yếu.
1317 Đây là hồn sủng gì vậy?Lý Húc vơ vét toàn bộ trí nhớ trong đầu mình đều không tìm được tri thức gì tương tự như hồ tôn tử sắc hỏa diễm ở trước mắt. Cảm nhận được cỗ khí thế bá đạo xem rẻ thiên hạ của sinh vật kia, trong lòng Lý Húc nảy sinh luống cuống.
1318 Hồ ảnh chia thành chín, thực lực mỗi phân thân đều không kém hơn một trung đẳng chủ tể!Phân thân của Mạc Tà còn chưa kế thừa được nhiều kỹ năng của nó, nhưng chỉ cần một trảo sắc bén đã đủ xé người xương cốt vô tồn.
1319 Tử sắc hỏa diễm nóng rực làm đau đớn ánh mắt, mọi người chờ đợi thật lâu cũng không dám mở. Không biết qua bao lâu, một tia cảm giác mát mẻ truyền đến, khi mở mắt ngọn lửa màu tím khủng bố đã bị tiêu diệt chỉ còn lại một ít ngọn lửa nho nhỏ.
1320 - Đổi tên? Không cần đâu, vẫn gọi là Tân Nguyệt Địa tốt hơn, thật chuẩn xác, lãnh thổ của chúng ta chính là một vầng trăng non thôi!Sở Mộ lắc lắc đầu, bác bỏ lời đề nghị nhàm chán của các nguyên lão.