61 Tần Bách Sâm gọi điện thoại cho Chỉ Ngưng, nói hôm naycó tổ chức nhạc hội, hỏi xem cô có muốn đi không. Chỉ Ngưng suy nghĩ một chút,thấy đã rất lâu chưa gặp lại bạn bè thời trung học, cho nên cô đáp ứng.
62 Mấy ngày nay, Chỉ Ngưng bị Tần Bách Sâm làm phiền chếtđi được, hắn không ngừng gọi điện thoại cho cô. Chỉ Ngưng quyết định, hôm naycô muốn nói rõ với Tần Bách Sâm, tránh cho hắn quấn lấy cô không dứt.
63 “Ọe, ọe” mấy ngày nay, Chỉ Ngưng động một chút là bắtđầu nôn mửa, chẳng lẽ”Chỉ Ngưng mệt mỏi đi ra khỏi phòng tắm, sắc mặt của cô thật không tốt, kỳ thật,chính Chỉ Ngưng cũng dự cảm, ‘người chị em’ của cô đã hơn hai tháng chưa tới.
64 Năm năm sau, sân bay Đài Bắc --“Mẹ, mẹ xem, những phóng viên kia cũng biết tin tức hôm nay mẹ trở về, cho nênđều đến đây. ” Con trai lớn, Ivan nắm tay trái của mẹ.
65 Tối hôm nay, Chỉ Ngưng phá lệ gợi cảm, hơn nữabên cạnh cô còn có hai tiểu suất ca làm nền, càng thêm thu hút ánh nhìn của mọingười. Chỉ Ngưng lấy hai ly nước hoa quả cho con trai, sau đó an vị ngồi ở mộtgóc hội trường, vui vẻ trò chuyện.
66 Thang máy đến tầng lầu của Chỉ Ngưng, Hoàng Phủ ThầnPhong cũng đi theo ra ngoài. Đang lúc Hoàng Phủ Thần Phong muốn đi vào phòngcủa Chỉ Ngưng, hai tiểu tử liền nhảy ra ‘gây sự’ với Hoàng Phủ Thần Phong,“Người đàn ông đáng chết (thối), ông vào để làm gì?”“Cha tới tìm mẹ các con.
67 “Bác sĩ, con tôi ra sao? Nó không sao chứ?”“Hàn tiểu thư, cô trước hãy bình tĩnh nghe tôi nói. ”“Bác sĩ, tôi đã bình tĩnh, phiền ông mau nói con tôi rốt cuộc làm sao vậy?” ChỉNgưng có dự cảm xấu, năm năm trước, thời điểm mẹ cô ở bệnh viện, bác sĩ cũngnói cô bình tĩnh, kết quả” không, sẽ không ““Trước mắt, chúng tôi đại khái đã xác định, nó bị bệnh máu trắng.
68 Chỉ Ngưng không biết Hoàng Phủ Thần Phong có thể hỏicô như vậy, “Nói thật, tôi đã từng, khi anh đẩy ngã tôi, tôi nghĩ muốn hận anh,khi anh hiểu lầm tôi mà không nghe tôi giải thích,tôi nghĩ muốn hận anh, khitôi bò ra ngoài, muốn cầu xin anh trở về, mà anh lại không quay đầu bỏ đi, tôinghĩ muốn hận anh, khi tôi thấy những tin tức về bạn gái mới của anh, tôi nghĩmuốn hận anh, khi lúc sấm đánh, anh không ở bên cạnh tôi, tôi nghĩ muốn hậnanh, khi tôi cảm thấy anh không ở bên cạnh tôi lúc tôi ngủ, tôi nghĩ muốn hậnanh” nói đến năm đó, Chỉ Ngưng lại khóc.
69 Chỉ Ngưng và Cheney đứng trước phòng hồi sức quan sátqua lớp kính thủy tinh, bởi vì Cheney không đủ cao, cho nên Chỉ Ngưng ôm hắnlên. Sắc mặt Ivan không tốt, lẳng lặng nhắm mắt lại, trên tay còn có kim đâmvào.
70 Chỉ Ngưng gọi chị Lý mang tới một chút đồ ăn cho HoàngPhủ Thần Phong, sau đó, chị Lý đem Cheney và chó mèo trở về biệt thư, Chỉ Ngưngkhông đi cùng. “Ăn cơm đi!” Chỉ Ngưng ngồi bên giường Hoàng Phủ Thần Phong, chuẩn bị đút cơmcho hắn.
71 “Ngưng Nhi, anh yêu em, thật sự rất yêu rất yêu em. ”Ăn cơm xong, Hoàng Phủ Thần Phong lại bắt đầu nói. “Tôi” tôi biết rõ. ” Chỉ Ngưng ngồi trên ghế salon cách xa Hoàng Phủ Thần Phong,cô không dám ở gần bên Hoàng Phủ Thần Phong.
72 “Tôi đã giúp anh làm xong thủ tục xuất viện, trước khiđi, anh đến thăm bảo bối một chút, bảo bối nói muốn gặp anh. ” Chỉ Ngưng chínhlà không rõ, hiện tại con trai lớn của cô cùng Hoàng Phủ Thần Phong quan hệ saolại tốt như vậy.
73 Trên xe Cadillac, Hoàng Phủ Thần Phong ngồi bên tráicon trai, Chỉ Ngưng ngồi bên phải, Cheney ngồi ở chính giữa, bọn họ hiện tạimuốn đến trường học quý tộc Đài Bắc báo danh.
74 Mẹ Hoàng Phủ vừa mở chat webcam ra, liềnnhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong, Chỉ Ngưng và Cheney. “Chỉ Ngưng, bá mẫu rất nhớcháu!” “Bá mẫu, cháu cũng rất nhớ bác, thực xin lỗi, làm báclo lắng.
75 Sân bay --Cheney cầm một bó hoa hồng, đứng ở trong đám người nhưng đặc biệt có thể thấyđược. Mẹ Hoàng Phủ đẩy xe, bên trên là bốn vaili hành lý lớn, từ bên trong bước ra.