21 Chương 19
Marila từ từ bước lên khán đài với chiếc áo sơ mi trắng và quần jiens, theo sau là mĩ nữ phiên dịch Ashi.
"Alo. . . alo"
Marila vỗ mic, cánh tay tựa vào kệ hoa nói.
22
Ngoại truyện 3
Một mùa xuân ấm áp, mặt trời rọi các tia nắng xuống nhân gian. Nhưng hàng cây lay lay theo gió, người người đi lại trên con phố tạo lên vẻ đông đúc.
23 Chương 20
Hai vị khách không mời mà đến, nó nhìn hai người đang ngồi chiễm trệ ở trên ghế sofa.
"Xin chào!"
Mặt nó hằm hằm sát khí, nó cô ngắng hằm hực từng chữ một.
24
Chương 21
Trong căn nhà trống vắng chỉ còn lại Thiên và Mẫn Nhi. Phong và Marila đã về hắn cũng đã đi. Căn nhà rộng rãi chỉ còn lại mỗi Thiên và Mẫn Nhi.
25 6 tháng sau.
Mẫn Nhi nhỏ bé nay đã trở thành một thần đồng học toán văn tại trường. Cắm cúi học thật nhiều nên bây giờ Mẫn Nhi đã trở thành cô gái bốn mắt.
26 Ca cấp cứu cho bệnh nhân được diễn ra sau khi trưởng khoa Hạ đến.
5 phút
10 phút
15 phút
30 phút
1 tiếng sau.
Cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra.
27 Chương 24
"Mẹ. . . "
Nó tỉnh dậy, hai con ngươi mở to nhất có thể. Hụt hẫng giữa khoảng không trắng xoá. Một cái cảm xúc gì đó đang len lỏi trong người nó.
28 Chương 25
"Cảm ơn anh! "
Căn phòng vip của bệnh viện tràn ngập không khí đang yêu của hai người nào đó, cái không khí ngột ngạt đó như muốn giết chết người ta vậy.
29 Chương 26
Sáng sớm, trong căn nhà của nó tấp nập người qua lại. Nó thì cứ xoay chóng hết cả mặt vì mấy con người này.
"Tiểu thư sắp xong rồi đó ạ!"
Cô hầu chải tóc cho nó nhìn nó trong gương rồi mỉm cười thanh thoát.
30 Chương 27
Nó cười nhạt, hận đời vì ngay lập tức không thể giết chiết người phụ nữ đứng ở trước mặt mình. Cô ta làm cho nó trở thành người tàn phế, cô ta hại công ty của nó, giờ lại còn muốn cướp nốt người luôn quan tâm chăm sóc và yêu thương nó.
31 Chương 28
"Cô Lãnh, mời ngồi!"
Rin quấn quýt chỉnh lại chiếc vòng cổ trước ngực, nhanh chóng mời cô Lãnh ngồi. Tay cầm ấm trà rót vào cốc sứ có điểm hoa văn xắc sảo tinh tế.
32 Chương 29
Hai người họ đi dưới sảnh chính của công ty cùng bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ. Mẫn Nhi kém Thiên 7 8 tuổi thì sao chứ?
"Anh lại đổi thư kí?"
Thiên mở cửa xe cho Mẫn.
33 Chương 30
Sau nhiều phút, tấm ảnh chụp Bảo Thiên có vô số lượt thích, và phẫn nỗ vời nghìn comet. Đa số đều chúc hai người hạnh phúc, những con người của mạng xã hội đều thi nhau len lỏi tìm cho ra nam nhân mà thần tượng mình yêu.
34 Chương 31
"Em mà còn nhìn tôi nữa là tôi hôn em đấy!"
Không khí ngột ngạt, hai má ửng hồng, con tim rung liên hồi. Nó kéo vạt áo của hắn xuống (đầu óc đen tối nghĩ đi).
35 Chương 32
Mẫn Nhi chạy nhanh vào nhà, thấy nó đang ngồi làm việc trên chiếc xe lăn. Mẫn chạy lại ôm cổ nó nhõng nhẽo.
"Chị! Nhớ hai ghê"
Mẫn Nhi ôm nó từ đằng sau ngọt ngào.
36 -Đôi lời của tác giả-
Truyện của ta viết là của ta. Các độc giả cứ comet nhiệt tình để ta lấy thêm động lực để viết nốt cho nó hoàn thành. Truyện dự định sẽ kết thúc vào chương 50(nếu có chuyện ngoài ý muốn).
37 Chương 34
Những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, nó toả sáng cho riêng mình toát lên vẻ đẹp kì bí.
Bóng dáng người con trai lờ lững bước lên cầu thang với tình trạng say ngất ngưởng.
38 Chương 35
Người con trai với hàng mi cong, mái tóc phơ phất theo cơn gió thoang thoảng của buổi sáng sớm.
Bàn phím latop vang lên cành cạch, mùi hương của bữa sáng làm hắn thức giấc.
39 Chương 36
"Anh về gây dựng sự nghiệp hay. . . còn ý khác?"
Thiên nhếch mép cười gian xảo nhìn Vũ.
"Anh có ý khác. . . cũng không liên quan đến chú!"
Vũ đảo mắt quanh phòng làm việc của Thiên rồi lại hỏi.
40 Chương 37
Vật lộn mãi trong căn phòng của cửa hàng bé nhỏ ấy cuối cùng thì nó cũng lấy được số đo ba vòng của hắn (commet đoán đee). Nó ngồi nhẹ nhành xuống chiếc ghế gôc cũ nát và bắt đầu vẽ bản mẫu.