21 Một tiếng đồng hồ sau, vô cùng đúng giờ đúng lúc, tên bắt cóc gọi điện thoại đến: "Tiền chuẩn bị xong chưa?"
"Vâng… xong rồi. "
"Mỗi cọc tiền một trăm nghìn tệ phải không?"
"Vâng, tiền rút từ ngân hàng ra đã thế.
22 Mấy phút sau, tên bắt cóc lại gọi điện thoại đến: "Đã gói xong tiền chưa?"
"Gói xong rồi. "
"Gói cẩn thận vào đấy, đừng có để nước vào. "
Vương Lệ Cầm không hiểu, hỏi: "Cái gì mà nước vào?"
"Lát nữa, chị phải ném chiếc va li xuống bể nước, nếu bị nước vào thì tôi lại phải đem toàn bộ số tiền này đi phơi à? Tất nhiên rồi, chị cũng đừng dùng túi ni lông bọc bên ngoài, nếu bọc bằng túi ni lông, tôi cũng sẽ giết con tin.
23 Sau khi mở chiếc va li ra, bên trong toàn là nước, toàn bộ số giấy bạc không hiểu sao tự nhiên biến mất!
Mà toàn bộ những cọc tiền đều biến thành những cục gì đó trơn tuột, cứ như bị bôi một lớp nước rửa bát, hình ảnh trên tiền biến thành những vệt màu xám đen, cảnh sát Lý lấy ra một cục tiền, định giở ra thì thấy cục tiền biến thành một thứ như bã đậu, nắm một cái là dính chặt vào nhau, tách ra thì thấy ở giữa chỉ còn lại một vệt màu đỏ, hầu hết diện tích xung quanh đều biến dạng hoàn toàn, không thể nào nhận ra đó là tiền.
24 Sau khi tất cả cùng về trụ sở Công an huyện, đầu tiên Vương Các Đông điều mấy nữ cảnh sát qua an ủi Vương Lệ Cầm, còn mình và các thành viên của đội Trinh sát hình sự lập tức mở một cuộc họp chuyên án.
25 Sáng sớm ngày hôm sau, cùng thời gian đó, tên bắt cóc lại gọi điện thoại cho Vương Lệ Cầm, nhắc cô ta đem tiền đi một mình, đừng có cho cảnh sát đi theo, địa điểm vẫn là bể chứa nước Nam Hồ, nói xong liền ngắt điện thoại.
26 Vương Lệ Cầm cho tay vào trong túi, cảm giác cái túi bị khâu hơi chặt, cô ta đưa tay vào sâu hơn, cuối cùng cũng sờ thấy một phong bì thư, vội báo cáo: "Giám đốc Vương, đúng là có một bức thư, tôi lấy ra luôn đây.
27 Một vụ bắt cóc vốn không có ảnh hưởng lớn, chỉ trong nửa ngày đã trở thành một vụ giết người kinh động Sở Công an thành phố.
Sau khi bước ra khỏi văn phòng giám đốc Sở Công an huyện, vẻ mặt Vương Các Đông rất khó coi.
28 Vương Các Đông nằm trong ghế, phân tích tình tiết vụ án.
Khi nãy bác sĩ Trần lại vừa đến gặp, báo cáo với anh thêm một số tình hình.
Vì xác Giang Tiểu Binh đã bị ngâm rất nhiều ngày, trên cơ thể không thấy vết thương nào rõ ràng, chỉ có thể phán đoán là chết do ngộ độc nicotine, chắc cũng giống như Vương Lệ Cầm, bị vật gì đó đâm, nhưng cụ thể chết thế nào, chưa thể kết luận được.
29 Giết người để trả thù, rõ ràng là giết người để trả thù!
Thông thường các vụ giết người nhằm mục đích trả thù, hung thủ đa phần chỉ có một người, rất ít có băng nhóm phạm tội.
30 "Sự tích" cả hai mẹ con Vương Lệ Cầm đều bị giết, hung thủ không lấy một đồng nào, nhưng đã làm tiêu tan ba triệu tệ của nhà họ Giang, nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
31 “Anh cả, từ lúc vụ án xảy ra cho đến ngày hôm sau trước khi trời sáng, có hơn năm mươi chiếc xe ô tô đi qua đường An Lạc, chúng em đã điều tra toàn bộ hồ sơ của các chủ xe, chỉ có một người đã từng làm về sale ở một nhà máy hóa học, những người còn lại đều không liên quan gì đến hóa học, chúng em đã cho người đến nói chuyện với từng chủ xe, không phát hiện thấy có gì khả nghi.
32 Nắm rõ toàn bộ giờ giấc sinh hoạt của đối tượng là tiền đề và cơ sở để ra tay giết đối tượng.
Công việc này chừng như đơn giản, nhưng thực ra lại rất phức tạp, tỉ mỉ và rất khó khăn.
33 Cả ngày hôm nay Từ Tăng thấy trong lòng thấp thỏm không yên, hôm qua sau khi Lâm Kiệt đến gặp anh, một lúc sau lại gọi điện thoại báo giám đốc Sở Công an huyện hẹn anh hôm nay đến trụ sở của họ để nói chuyện.
34 Rèm cửa khép chặt, trong căn phòng sáng rực ánh đèn.
Trần Tiến mặc bộ đồ làm việc chuyên nghiệp, đeo khẩu trang, chụp đầu, găng tay, mọi chỗ trên người đều được che kín, không hở một cen-ti-mét nào, anh ta kiên trì đợi bên chiếc bàn, mắt nhìn ngọn đèn cồn đang từ từ làm nóng một thứ dung dịch không màu trong suốt.
35 Vào thời khắc đó, hiển nhiên là Vương Các Đông có nằm mơ cũng không ngờ tới, người bạn bên Mỹ đó của Từ Tăng chính là hung thủ. Anh đã lấy số điện thoại của Trần Tiến, chẳng qua là muốn tìm hiểu các mối quan hệ trước đây của Cam Giai Ninh qua những người khác nhau.
36 Trần Tiến bước từng bước chậm rãi, đi một vòng quanh khu đô thị Tân Giang.
Đây là một khu đô thị có quy mô khá lớn, có khoảng hơn một nghìn hộ dân, phía nam là các tòa nhà nhiều tầng, ở giữa là một khu biệt thự, phía bắc là các tòa nhà cao tầng nhỏ có thang máy.
37 Trong một tòa nhà văn phòng của khu đô thị, nửa sàn một tầng của khu nhà này thuộc về công ty do Lưu Chí Dũng thành lập, đây là một công ty thương mại kinh doanh chế phẩm hóa học quy mô vừa.
38 “Anh cả, hôm nay anh đã gặp Lưu Chí Dũng để nói chuyện chưa?” Vương Các Đông vừa về đến trụ sở công an huyện, Lâm Kiệt liền đến hỏi.
”Ừ, anh ta cho tôi một đối tượng khả nghi, tên là Ngô Cương.
39 Huyện Kim chỉ có một trung tâm thể hình đẳng cấp, Từ Tăng đang chơi bóng bàn với bạn gái, chợt nhìn thấy một người béo tầm tuổi trung niên từ cửa bước vào, ánh mắt anh vừa lướt qua người này liền lập tức bị hút trở lại, không đỡ kịp cú bóng đơn giản bạn gái vừa đánh sang, để quả bóng bay mất.
40 Hôm nay là thứ sáu, theo quan sát của Trần Tiến, thì Lý Khởi Minh, con trai Lý Cương, thường về nhà vào hai ngày cuối tuần.
Sáu rưỡi tối, Trần Tiến đội mũ, đeo khẩu trang, mặc chiếc áo khoác to rộng đi ra khỏi nhà.