41 Mộ Lê Thần tựa hồ còn ngại Mục Nhiên cảm động chưa đủ, nói tiếp: “Ta thấy tinh thần lực của ngươi có chút hời hợt, cho nên lúc trước để ngươi luyện vẽ bùa, tạo nền tảng, bây giờ đã có thể hấp thu hiệu quả thú đan để thăng cấp rồi.
42 Mộ Lê Thần ném ánh mắt hờ hững nhìn về phía Lý Thiên Vận, đối với gương mặt đầy kinh ngạc đang chào hỏi của Lý Thiên Vận hắn chỉ lạnh nhạt gật đầu, sau đó liền giống như không nhìn thấy bọn họ, xoay đầu tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ.
43 Đoàn người tìm được vài chiếc xe, có mấy chiếc còn khá nhiều xăng, chạy trên đường.
Ba người Mục Nhiên, Tần Chiêu, Lý Thiên Vận là dị năng giả cấp cao không ngồi trên cùng một xe mà phân ra một người ngồi với vài người thường, để đề phòng khi gặp nguy hiểm ít ra nhóm người thường cũng được bảo hộ.
44 Đem một người trưởng thành, cho dù đó là một nữ nhân dáng người thon thả mảnh khảnh hay không đá ra ngoài, động tĩnh đương nhiên không nhỏ.
Nhất là sau tình huống một đám người mặc danh kỳ diệu mất tích, mỗi người đều buộc chặt thần kinh, phàm là một chút gió thổi cỏ lay cũng trở nên khẩn trương, huống chi là loại động tĩnh này.
45 “A–” Một tiếng thét cao, sắc nhọn quấy nhiễu Mộ Lê Thần đang dùng dị năng hệ thủy tẩy rửa dị đan trong đầu Lý Thiên Vận.
Hắn đem thi thể Lý Thiên Vận đá qua một bên, liếc nhìn Vu Lôi vừa mới tỉnh táo lại.
46 Lần này Mộ Lê Thần sưu hồn Tần Chiêu, tuy rằng không đạt được cái bí tịch võ công mà hắn muốn, nhưng lại ngoài ý muốn biết được chỗ dựa sau lưng của Lý Hoành Triết là ai, còn tình cờ biết được truyền thừa bên trong Huyết Ma đao, có thể nói là đại hỉ.
47 Mấy chục vạn tang thi dưới khống chế của Mộ Lê Thần dần dần hình thành vòng vây xung quanh căn cứ H tỉnh.
Tang thi cấp thấp làm bia đỡ đạn xung phong, tang thi cấp cao theo ngay sau đó.
48 Một mảng mây đen thật lớn từ phía chân trời nhanh chóng bay tới bên này, ba chiếc phi cơ bị mây đen hoàn toàn bao phủ, chỉ nghe thấy vô số tiếng gào rú trong từng cụm mây đen.
49 Mộ Lê Thần cao hứng là vì cái gì?
Hắn cao hứng là vì lần truyền thừa này rất có ích, vừa lúc bổ sung vào điểm yếu của hắn.
Lúc trước hắn đối với bí tịch võ công của Tần Chiêu như hổ rình mồi, còn không phải bởi vì hắn không có đủ kỹ năng sao?
Kết quả Sưu Hồn có một số rắc rối, không tra ra, hắn lúc ấy cũng đã quẫn trí một lúc lâu.
50 Mục Nhiên mang theo Ân Phùng trở lại căn phòng ban đầu, hắn nói với Ân Phùng: “Cậu chờ một chút, tôi đi lấy đồ ăn. ”
Ân Phùng đến gần vài bước: “Tôi với cậu cùng đi đi.