Sorry! But I'm Not A Man Chương 33
Chương trước: Chương 32
Sau khi lá bài cắm vào cột tất cả ai cũng quay về phía nó được phóng ra. Tất cả họ thấy 1 cô gái mặc giống y hệt Lạc Minh chỉ khác là cô gái đấy mặc chiếc quần jane ngắn. Cô gái tiến từng bước về phía bục
Những tiếng xì xầm 1 lần nữa vang lên
- Cô gái đó là ai vậy?
- Xinh quá!
- Ám sát ha?
- Chị…..Chị 2! - Lạc Minh lắp bắp khiến tất cả mọi người phải quay ra nhìn
- Ai cho phép tỏ thái độ đó ra! Phải chọn xong đã chứ! Có muốn chết không ha? - Lạc Thiên đánh một cái vào lưng Lạc Minh
- Xin lỗi chị 2! - Mọi người lại 1 lần nữa thấy cậu chủ kiêu ngạo cúi đầu
- Tiếp tục đi! - Lạc Thiên quay ra nói với MC rồi ngồi xuống bên cạnh Lạc Minh
Chiều về đến nhà
- Minh! Xem người ta bưng trà kìa! - Lạc Thiên chăm chú
- Chị à! Chị đâu cần hành hạ em như vậy! Bình thường em đâu có làm cái này bao giờ đâu! Mà ngồi suốt thế chị không thấy mệt à? - Lạc Minh mặt méo xẹo
- Không mêt! Với lại làm cho quen! - Lạc Thiên thản nhiên
Vậy là cả 2 ngồi suốt tận sáng cho tới tận tối muộn
Tại dinh thự
- Hic! Chị ơi! Mai vẫn phải đi nữa ha? - Lạc Minh đau khổ úp mặt xuống gối
- Tất nhiên! Như vậy đâu gọi là xong! Mới hết có 2 phần thi thôi mà! Còn 3 phần nữa cơ - Lạc Thiên nhếch mép
- Chài ơi! Mới có 2 phần thi! Sao số tôi nó khổ thế này! - Lạc Thiên đập gối lien tục
- Có cần bọn này đưa vào viện tâm thần không cưng! - Những người khác từ bên ngoài bước vào
- Mấy người đi chết đi! - Lạc Minh ném gối
Cái giọng điệu và cách biểu hiện của Lạc Minh khiến ai cũng phải bật cười
Xem tiếp: Chương 34