21 - Các anh về trước đi. Đây là Lãnh gia, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. - Diệp Tư Tuyết nói với bốn hộ vệ của mình.
- Nhưng. . . - Lăng Triệt lo lắng.
22 Diệp Tư Tuyết nghĩ hôm nay cô phải giải quyết hết đống rắc rối nam chính đi thôi. Theo tình hình hiện tại thì Âu Dương Thụy và Ngôn Thần Duật chắc chắn sẽ không muốn dính với cô, chỉ còn danh nghĩa bạn gái của Dụ Thiên Minh và vị hôn thê của Lãnh Ngạo.
23 Diệp gia.
Diệp Tư Tuyết vừa trở về sau bữa tiệc.
- Chủ nhân. Người bán bức tranh buổi chiều cũng chính là người vẽ nó đã bị giết rồi ạ. - Ám Nhất báo cáo tin tức điều tra được.
24
Khi tỉnh lại nhìn tay mình được chuyền nước, không thấy cô gái luôn tâm niệm bên cạnh. Anh dựt sợi dây truyền, mặc cho dòng máu đỏ tươi đáng sợ chảy, chạy vụt ra ngoài.
25 Xin chào mọi người.
Ta xin tự giới thiệu, ta tên Trinh.
Lúc đầu ta viết truyện này chỉ là do hứng thú nhất thời. Do ta thích thể loại này mà đọc chưa thấy truyện nào hoàn cả làm ta đợi suốt, khiến ta tức ngứa răng thế là viết một truyện thỏa mãn mình và chia sẻ với mọi người.
26 Đã hơn một tháng nay Diệp Tư Tuyết không được nghỉ ngơi tử tế rồi, thêm vào đó việc mấy hôm trước cũng khiến cô phải đau đầu một phen. Sau ba ngày suy xét cô đã bình tĩnh trở lại.
27 Hôm nay Diệp Tư Tuyết và bốn hộ vệ của mình đi dạo. Cô bây giờ nhất định phải giải tỏa tâm trạng, tuyệt đối không ủy khuất chính mình.
Trước cửa Trung tâm thương mại Âu Phi.
28
Khụ, trước khi vào chương mới, cho ta xin lỗi việc chương trước nhé! Ta cam đoan không có lần sau, ta hứa đấy. Giờ thì chương mới nào. Let's go!!!
-------------------------------------------------------------------------------
- Lát nữa vào trong anh mua cho tôi những thứ này.
29 - Tôi không làm. - Lăng Triệt một bộ dáng kiên quyết, 'thà chết vinh còn hơn sống nhục', đây là mặt mũi, là tự tôn của hắn a~
- Cũng được. Diệp Tư Tuyết tôi trước giờ cũng không thích ép buộc ai.
30 - Trộm. Mau bắt trộm. - Một tiếng la hét vang lên từ đằng sau.
Diệp Tư Tuyết quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông có vẻ như là tên trộm trong lời nói kia đang chạy về phía mình, phía sau một cô gái nhỏ đuổi theo hắn không ngừng la hét.
31 - Cách. . . Cách. . . Cách. . .
Tiếng gõ bàn phím máy tính vang lên trong một căn hộ sang trọng đắt tiền.
- Rầm. . . - Bỗng dưng cửa phòng bị xô ra một cách thô bạo.
32 - Đây là ?
Thượng Quan Ngạch Phi nhíu mày nghi ngờ nhìn bốn người Lăng Triệt. Hắn biết bọn họ là ai, chỉ là tại sao họ lại ở bên cạnh Tuyết Nhi? Xem ra trong lúc hắn không có mặt ở đây đã xảy ra không ít chuyện nhỉ?
Khi nhìn đến Lăng Triệt và Xích Thiên, ánh mắt hắn tối sầm lại, hắn vẫn chưa quên chuyện hơn một tháng trước đâu.
33 - Xoẹt. . . Rầm. . . rầm. . .
Bầu trời che phủ bởi những đám mây đen khịt, từng tia chớt rạch ngang giận dữ như muốn chia cắt bầu trời, tiếng sấm nhức tai đáng sợ bất chợt khiến người ta không khỏi giật mình hoảng sợ.
34 Khách sạn lớn nhất của thành phố thuộc quyền sở hữu của Diệp Lạc.
Diệp Tư Tuyết bước ra từ phòng ăn sang trọng, cô vừa kí kết một hợp đồng với đối tác.
35 Khụ *ho sặc sụa* cho tg xin ít chữ. Các nàng cũng thật manh động, ta đã nói là không viết H mà mới mập mờ chút xíu đã tưởng đi đâu rồi. Cho dù có viết thì cũng ưu tiên cho Phong Vũ.
36 Đột nhiên tiếng nhạc xập xình sôi động tắt ngấm và thay vào đó là tiếng dương cầm du dương, giọng hát không phải ngọt ngào cũng không phải xuất sắc mà lại có chút khản đặc, có chút nghẹn ngào, có chút đượm buồn làm cho người nghe không khỏi bị cuốn hút, cuốn hút bởi tình cảm chân thành cô gái đó gửi gắm:
Người mà tôi yêu thương
Cần một tách cà phê mỗi ngày
Và chậu hoa xương rồng trên cao
Là thứ anh chăm lo rất nhiều
Cười nhiều hơn khi anh buồn
Chỉ khóc khi thật đau
Hãy thay tôi dành tất cả cho người tôi yêu
Niềm hạnh phúc trong lòng em
Vẫn vẹn nguyên mãi như ngày xưa
Lúc anh trao cho em phong thư
Nói anh yêu em nhiều
Và ngày hôm nay đây
Em cầu chúc cho hai người
Một người em yêu
Và một người yêu người em yêu
Điều gì đó cho lòng em nhói
Làm cho khóe mi lệ rơi
Chứ trong tim em không hề mong anh quay về
Vì rằng yêu anh là hạnh phúc khi anh cười
Cùng một người tốt hơn em.
37 - Tuyệt quá đúng không? - Thu hết tất cả vào tầm mắt, Lăng Triệt lên tiếng.
- Phải, rất. . . khác biệt. - Hàn Phong nhếch môi.
Những người khác gật đầu tán thành.
38 Triệu Mẫn vừa xách vali mở cửa phòng để đến sân bay thì đã thấy Tần Khanh mặt đầy tức giận đứng ngay trước cửa. Nhìn đến chiếc vali trên tay cô thì mặt anh càng đáng sợ hơn.
39 - Phập. . .
- Hự. . .
Kinh hoàng cúi đầu nhìn bên trái nơi ngực mình có một bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn xuyên thủng. Chưa kịp nhận thức thêm bất cứ điều gì thì hắn đã trợn tròn mắt ngã rập người về sau.
40 - Chủ nhân. - Bốn ám vệ kinh hoảng, Thượng Quan thiếu có mệnh hệ gì, chưa nói đến Thượng Quan gia là một mối phiền hà, chỉ riêng lúc chủ nhân tỉnh lại mà biết sự thật thì.