Sống Cùng Biểu Tỷ Chương 120-121: Triệu Tiểu Nhã Bị Đánh
Chương trước: Chương 116: Làm Chuyện Tốt
Sống Cùng Biểu Tỷ
Tác giả: Tô Phái
-- o --
Chương 120-121: Triệu Tiểu Nhã bị đánh
Dịch Giả: MeoMeo
Biên Tập: BM.KimDung
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
- Hừ! Tên sắc lang đáng chết! Ta nhất định sẽ khiến ngươi yêu ta.
Triệu Chỉ Nhược về phòng, ngồi trên giường cong môi tức giận nói. Dáng vẻ thành thục kiều mị hồi nãy đã hoàn toàn biến mất, nàng bây giờ giống hệt một cô bé nghịch ngợm đang hờn dỗi.
Thực ra thì Chỉ Nhược chỉ muốn trêu chọc Tần Thiên một chút thôi, để cho hắn bị kích động sau đó nàng rời đi, để cho hắn bị bứt rứt, chủ yếu để báo thù chuyện ở kho hàng lần trước. Lần đó Tần Thiên đã thẳng thừng từ chối mình, đi cùng với Hàn Thi Vũ, khiến cho nàng rất khó chịu, thế nên mới quyết định đùa giỡn Tần Thiên một phen. Thế nhưng không ngờ là vốn muốn dùng mông cọ sát để Tần Thiên phát hỏa, thế nhưng không ngờ lại lóng ngóng mà ngồi bệt xuống, gây phản tác dụng, để Tần Thiên đùa giỡn lại.
...
Sau khi Triệu Chỉ Nhược rời khỏi, Tần Thiên liền khóa trái cửa, lập tức nói với Ba Ba Tạp:
- Ba Ba Tạp, khởi động dị năng cho ta.
Lúc trước ở Bệnh viện, không có điều kiện cho nên về nhà thì Tần Thiên mới bảo Ba Ba Tạp khởi động.
- Được rồi. Chủ nhân hãy chuẩn bị cho tốt.
Nói xong, Ba Ba Tạp bay từ mặt nhẫn ra, xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên. Tần Thiên lập tức đứng vững, ngay sau đó một đạo hào quang sáng chói tỏa ra từ trên người Ba Ba Tạp, bao phủ toàn bộ Tần Thiên.
- A!
Ngay lúc đó, Tần Thiên bỗng hét thảm một tiếng, bởi vì lần này còn đau nhức hơn so với hai lần trước. Hắn cảm thấy thân thể của mình dường như bị xé ra, cực kỳ đau đớn. Sắc mặt của Tần Thiên trong nháy mắt trở nên trắng bệch, dữ tợn.
Tần Thiên ngã vật ra đất, cắn răng chịu đựng.
Nửa tiếng sau, đau đớn chậm rãi giảm dần, Tần Thiên cũng dần dần tỉnh lại. Toàn thân hắn đầm đìa mồ hôi, có thể vắt quần áo ra được nước.
- Hô!
Tần Thiên thở sâu một hơi, đứng dậy, kiểm tra thân thể một lượt, lại thấy trên thân mình xuất hiện những chất bẩn gì đó giống hai lần trước. Tuy nhiên lần này thì Tần Thiên cảm thấy thân thể mình có chút biến đổi, nhẹ nhàng hơn. Hắn thử nhảy một cái, kết quả là đụng vào trần nhà, rơi xuống mặt đất, đau điếng cả người.
- Ba Ba Tạp, vì sao thân thể ta lại trở nên nhẹ nhàng như vậy, hơn nữa dường như là có thể tùy ý khống chế thể trọng của mình.
Tần Thiên ngạc hiên hỏi.
- Chủ nhân, vừa rồi là bắt đầu mở ra dị năng tốc độ. Ngài có thể tùy ý khống chế trọng lượng của mình. Ở mức từ 0-30kg thì tốc độ của ngài sẽ được tăng cường. Tạm thời thì ngài chỉ có thể giảm bớt 30kg, vả lại dị năng thứ nhất của ngài cũng không mạnh lắm, cho nên thời gian khống chế chỉ trong hai phút. Nếu như ngài tiến hành công kích, thời gian sẽ bị rút ngắn. Do đó ngài phải nhanh chóng đề cao năng lực của dị năng đầu tiên, nhanh chóng kích phát năng lực huyết mạch. Ba Ba Tạp phải vào chế độ ngủ đông rồi.
Nói xong, Ba Ba Tạp liền chui vào trong nhẫn của Tần Thiên.
- Chà chà, có thể giảm được tận 30kg, vậy chẳng phải là chỉ còn 60kg thôi sao. Thử xem tốc độ thế nào nào!
Tần Thiên vừa nghĩ, liền phát lực, thân thể liền phóng về phía trước.
- Bùm!
Chưa đến 1 giây sau, Tần Thiên đâm sầm vào tường, ngã ngược ra phía sau. Đầu óc choáng váng, toàn thân đau nhức.
- Trời đất, nhanh dữ ta! Không thể không chế được!
Tần Thiên lầu bầu nói, đầu đau như búa bổ, toàn thân cứ như vừa bị một trận đòn nhừ tử. Mới thử một chút thôi mà đã đem toàn bộ năng lượng của hắn tiêu hao sạch. Cái này cũng giống dị năng ẩn thân, quá tiêu tốn năng lượng.
- Chà chà, xem ra là phải siêng năng tập luyện thêm mới được.
Tần Thiên thầm nghĩ, nằm nghỉ một lúc rồi mới đứng lên. Nhìn lại thân thể mình đang nhớp nháp, hắn liền rời khỏi, đi tắm một lát rồi quay trở lại, khóa cửa, tiếp tục tu luyện.
...
Chẳng mấy chốc, đã đến chiều. Tần Thiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cầm lên xem thì là cuộc gọi đến của Triệu Tiểu Nhã, hắn lập tức bắt máy.
- Alo, có chuyện gì vậy Tiểu Nhã.
- Anh Tần Thiên, mau tới trường học cứu em, bọn họ muốn đánh em.
Tiếng Tiểu Nhã sợ hãi vang lên trong điện thoại.
- Sao cơ! Có chuyện gì xảy ra! Em đang ở đâu?
Tần Thiên sốt sắng hỏi. Không ngờ lại có kẻ chán sống, muốn đánh Tiểu Nhã.
- Tần Thiên, em đang ở bên trong nhà vệ sinh của phòng tập, chính là con bé lần trước kéo người đến đánh em, bây giờ bọn chúng đang canh ở bên ngoài, anh mau tới cứu em!
Triệu Tiểu Nhã gấp gáp nói to, giọng như sắp khóc.
- Được rồi! Anh sẽ đến ngay.
Tần Thiên cúp máy, lập tức gọi điện cho gã điên.
- Alo, Phong Tử hả. Tao không cần biết mày đang ở đâu, lập tức mang ba mươi người tới phòng tập của trường Trung học số 1. Tao đợi mày ở đó.
Tần Thiên nói xong, không quan tâm là gã điên có trả lời không, lập tức tắt máy, lao ra ngoài.
...
Trường Trung học số 1, Phòng tập lớn.
Lúc này thì bên ngoài phòng tập, một nhóm nam nữ béo mập đang đứng trước cửa phòng vệ sinh nữ. Có khoảng hơn hai mươi người, cầm đầu đúng là con bé béo ú bị Tần Thiên dằn mặt và bạn trai của nó.
- Mẹ nó, định trốn trong đó cả đời sao. Đi, chúng ta vào kéo nó ra!
Heo mập nói với mấy đứa con gái bên cạnh, mấy đứa liền gật đầu đồng ý. Cả lũ đi theo heo mập vào bên trong.
Triệu Tiểu Nhã lúc này đang lo lắng đợi Tần Thiên đến. Khi thấy heo mập cùng đồng bọn tiến vào thì rất kinh hãi, không biết phải làm sao.
- Hừ, đồ chó! Mày tưởng trốn trong đó mà thoát hả, bà mày vào kéo ra là xong!
Heo mập nói xong, vẫy tay một cái, lập tức có mấy đứa đàn em lao về phía Tiểu Nhã.
- Chúng mày muốn làm gì, tao báo cảnh sát đó!
Triệu Tiểu Nhã hét lớn, vừa nói xong, điện thoại của nàng liền bị một đứa giằng mất, ném thẳng vào trong bồn cầu. Tiểu Nhã liền bị mấy đứa bắt lại.
- Hừ. Báo cảnh sát cái ***, tao đánh chết mày!
Heo mập chửi xong liền vung tay tát mạnh vào mặt Tiểu Nhã.
- Bang!
- A!
Ngay lập tức trên mặt Tiểu Nhã xuất hiện một dấu tay rất to, khiến nàng đau đớn thét lên.
- Hừ! Đây là của lần trước mày dám đánh tao. Để xem tao trừng trị mày!
Heo mập nói xong lại tiếp tục tát Triệu Tiểu Nhã. Lập tức mặt Triệu Tiểu Nhã sưng phồng lên.
Chương 121: Đánh!
- Thế nào đồ chó, cảm giác có thoải mái không?
Heo mập đắc ý nói với Tiểu Nhã. Lúc này thì trên mặt Tiểu Nhã đã đầy vết thương, hai bên má đã bị đánh sưng lên, khóe miệng đang chảy máu, hai hàng nước mắt tuôn rơi.
- Hừ. Ném nó ra ngoài, tao muốn lột sạch quần áo nó trước mặt mọi người, để cho tất cả thấy được bộ dạng của con nhãi này. Ha Ha Ha Ha...!
- Không... Không được
Triệu Tiểu Nhã hoảng sợ hét to, liều mạng giãy giụa đứng lên, hai chân nàng cố níu lại trên mặt đất, không muốn ra ngoài. Thế nhưng bị mấy đứa nhấc bổng lên, kéo ra ngoài.
Bên ngoài, mấy tên học sinh được heo mập gọi đến liền lao đến vây quanh, mấy đứa học sinh nữ liền ném Tiểu Nhã xuống.
- Mẹ nó, con bé này nhìn cũng không tệ, lôi ra ngoài làm thịt cũng phê phải biết!
Một tên tóc vàng thèm thuồng nhìn Tiểu Nhã nói. Triệu Tiểu Nhã hoảng sợ đứng lên, định chạy trốn, thế nhưng bị heo mập đạp cho một phát đau điếng, ngã vật ra đất.
- Mọi người chuẩn bị điện thoại cho tốt, còn mấy đứa này thì lột quần áo nó ra. Để mọi người cùng xem bên trong nó có gì.
Heo mập hưng phấn nói, mấy đứa con gái đi theo liền lao đến giữ Tiểu Nhã, bắt đầu lột quần áo nàng.
- A... Không được, chúng mày sẽ chết không yên lành. Tần Thiên ca ca nhất định sẽ giết chúng mày!
Triệu Tiểu Nhã hoảng sợ hét lớn.
- Chát!
Heo mập lại tát mạnh vào mặt Tiểu Nhã, khiến nàng ngã ra đất, miệng bật máu.
- Đồ thối tha, còn dám già mồm, xé quần áo nó nhanh cho tao!
Heo mập gào lên với mấy đứa đàn em.
- Con mẹ nó, đứa nào dám!
Bỗng nhiên một tiếng hét lớn vang lên, như tiếng hổ gầm. Mọi người liền quay về hướng âm thanh phát ra, thì thấy một thanh niên đang lao rất nhanh về phía này. Chưa kịp định thần thì thanh niên đó đã tới trước mặt Tiểu Nhã, ôm nàng vào lòng.
- Tiểu Nhã, Tiểu Nhã. Em không sao chứ !?
Tần Thiên nhìn Tiểu Nhã hai bên má sưng húp, quần áo xộc xệch mà sốt ruột hỏi han, trong ánh mắt tràn đầy sát khí.
- Tần Thiên ca ca, hu hu... Bọn chúng đánh em, anh phải đánh chết chúng, đánh chết chúng!
Tiểu Nhã khóc rống lên, ôm chặt Tần Thiên.
- Tốt rồi, không sao đâu. Anh nhất định sẽ đánh chết bọn chúng, không chừa đứa nào.
Tần Thiên lạnh lùng nói.
- Con mẹ nó, mày là thằng nào mà dám kiêu ngạo như vậy, muốn chết hả?
Tên tóc vàng vừa rồi hướng về Tần Thiên quát, trong tay cầm một con dao găm, theo sau là lũ học sinh, cả đám tóc tai nham nhở như nhau tiến đến.
- Tóc vàng, chính là thằng này, lần trước đánh bọn em, anh hãy giúp em đánh chết nó!
Heo mập chỉ vào Tần Thiên.
- À. Hóa ra là thằng nhãi này, làn trước dám đả thương nhiều anh em của tao như vậy, lần này còn dám vác xác tới. Con mẹ nó, tao mới chính là người muốn giết mày đó, nhanh quỳ xuống, không thì tao cho mày ăn cức!
Tóc vàng hống hách nói.
- Đúng rồi, mau quỳ xuống, nếu không thì mày chết chắc!
Heo mập cũng đắc ý nói. Có nhiều người ở đây như vậy, nó chẳng sợ hãi chút nào.
- Hừ, cả đám chúng mày hôm nay đừng mong thoát được.
Tần Thiên lạnh lùng nói. Một luồng sát khí lạnh lẽo phát ra từ trên người hắn.
Tần Thiên vừa nói xong, ba chiếc xe trắng tinh từ bên ngoài lao đến, đỗ bên cạnh hắn. Từ cửa xe bước xuống là gã điên, tay cầm ống sắt. Đằng sau hắn là 30 người của Thiên Bang, cả một đám tay cầm ống sắt bước ra, khiến cho tất cả đều hoảng sợ.
- Gã điên. Bắt tất cả lại, chặt đứt hết chân tay, còn con bé kia thì bắt lại đây cho ta.
Tần Thiên phân phó xong, ôm Tiểu Nhã đứng một bên xem
- Tiểu Nhã, nhìn xem, ai dám động đến em thì anh sẽ làm cho nó cả đời sẽ không còn ý nghĩ đó nữa.
Tần Thiên nói với Tiểu Nhã.
- Nghe thấy gì chưa, xử lý bọn chúng!
Gã điên quát bọn người Thiên Bang.
- Rõ.
Đám người Thiên Bang lập tức vác ống sắt lao tới đám học sinh.
- Thằng lông trắng chết tiệt, mày ở đâu đến, dám động đến người của ta, chán sống phải không?
Tóc vàng thấy gã điên hổ báo như vậy, liền hét lớn.
- Tao mặc xác mày là ai, chết đi!
Gã điên cười lạnh nói, lập tức vụt gậy sắt xuống vai tên tóc vàng.
Phặc!
- A!!
Gã điên dùng hết sức, nện một cái liền đem xương cốt của tóc vàng chấn nát, hét thảm một tiếng rồi ngã vật ra đất. Gã điên không để hắn kịp khóc lóc, vung gập đập về tứ chi hắn. Mỗi côn nện xuống là phế một chi, xương cốt đều nát bét, máu tươi nhuộm đỏ một mảng lớn. Tóc vàng liền hôn mê lập tức. Những tên vừa rồi còn đang hưng phấn muốn chụp ảnh nude thì giờ đây cũng có kết quả tương tự như tên tóc vàng.
Còn heo mập thì bị gã điên ném xuống trước mặt Tần Thiên, toàn thân run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
- Tiểu Nhã, em muốn xử lý thế nào.
Tần Thiên hỏi Tiểu Nhã, nàng nhìn heo mập trên mặt đất, vùng ra khỏi tay của Tần Thiên, nắm tóc của heo mập kéo mạnh.
- A!
Heo mập thét thảm một tiếng, tóc nó bị Tiểu Nhã dứt đứt một mảng lớn. Không đợi heo mập có phản ứng thì Tiểu Nhã đã tát vào mặt nó.
- Chát chát chát...
Tiểu Nhã như phát điên, tát liên tiếp vào mặt heo mập, khiến nó không kêu nổi một tiếng.
- Tao đánh chết mày, đánh chết mày, đánh chết mày!
Triệu Tiểu Nhã vừa đánh vừa hét, bộ mặt chảy sệ của heo mập cứ đà này sẽ bị nàng đánh nát. Tần Thiên tùy ý đứng bên xem Tiểu Nhã đánh người.
Hơn 10 phút sau, khi mặt heo mập gần như bị đánh nát, ngã vật trên mặt đất, chỉ còn lại vài tiếng hừ hừ thì Tiểu Nhã mới ngừng lại, Tần Thiên vội vàng ôm lấy nàng.
- Gã điên, cắt đứt tay chân nó, mặt thì rạch nát!
Tần Thiên phân phó. Đối với loại người này, đã tha cho lần thứ nhất còn dám trả thù, vậy thì không cần phải nương tay.
- Ok!
Gã điên nói xong, lập tức móc ra một thanh dao găm, hoàn thành tác phẩm vô cùng trừu tượng của hắn trên mặt heo mập. Trong chốc lát, cả người heo mập đã đầy máu tươi, thế nhưng vẫn chưa được yên thân, gã điên còn cầm gậy sắt đánh nát chân tay của nó rồi mới ngừng lại.
Hiện tại trên mặt đất chỉ toàn những kẻ chân tay bị cắt đứt, một số đang rên rỉ. Mấy đứa con gái bắt Tiểu Nhã đều bị gã điên đánh nát mông rạch nát mặt, cực kỳ thê thảm. Tần Thiên nhìn bọn chúng mà không nhăn mặt chút nào, đây là kết quả bọn chúng tự chuốc lấy. Dám động đến đàn bà của mình, thì đây là cái giá phải trả, cho dù là đối nghịch với cả thiên hạ thì Tần Thiên cũng không sợ!
- Đi thôi. Chúng ta đi bệnh viện, tiện thể gọi cho 120 đến dọn dẹp.
Tần Thiên nói với gã điên, đang chuẩn bị lên xe thì đúng lúc này tiếng còi xe cảnh sát vang lên. Tiếp theo là ba bốn chiếc xe cảnh sát lao về hướng này, theo sau là một chiếc xe cao cấp có rèm che...
Xem tiếp: Chương 118: Tiêu Du Khóc