21 Nghe anh nói như vậy, đồng thời nhớ lại bộ dạng không kìm chế nổi vừa mới rồi của mình, mồ hôi nóng trên trán tôi biến thành mồ hôi lạnh!Tôi rất muốn tìm một cái tường để đâm đầu vào, tiếc rằng tay anh vẫn giữ chặt bên eo tôi không cho tôi rời khỏi.
22 Tôi đứng trên ban công, dựa người vào tấm kính trong suốt, thưởng thức âm nhạc bay bổng hư vô như trong giấc mộng. Tâm tình tôi bị những âm thanh khát khao hướng tới tương lai tốt đẹp này lây nhiễm.
23 Đây là bữa tối ngon nhất mà tôi được ăn từ khi ra đời tới nay. Tôi học theo anh cách bóc tôm và cua, bắt chước anh thưởng thức rượu vang. Mùi vị của rượu vang hơn hẳn XO và bia, đây mới là thứ chân chính làm người ta ngây ngất.
24 Tôi chỉ còn cách anh nửa bước, cách thời điểm có thể giơ tay đâm xuống, thực hiện được mục tiêu duy nhất trong cuộc đời… gần như thế. Vậy mà cánh tay cầm dao của tôi dần dần không còn sức lực.
25 Tôi không biết người khác kết hôn như nào, nhưng tôi đoán không ai lại “bình thản” hơn chúng tôi. Chúng tôi vừa mới bước vào cửa thì đã có một đôi tình nhân thì thầm bàn tán, nói chúng tôi chắc kém nhau mười tuổi.
26 Tương lai? Không ai đoán trước được điều gì, thế nên mới làm cho người ta hy vọng!…Rời khỏi anh, chợt phát hiện ra trong nỗi đau khổ tuyệt vọng, bản thân mình cái gì cũng không có, chỉ có tương lai!.
27 Hai năm sau…Tôi ngồi một mình trong một góc quán hải sản, thành thạo bóc vỏ tôm, đặt miếng thịt tôm toàn vẹn không hao tổn gì vào trong chiếc đĩa đặt trước mặt.
28 Hàn Trạc Thần suy cho cùng có bao nhiêu tiền, làm ăn gì tôi cũng chưa từng hỏi, nhưng tôi biết khách sạn Triển Hạo là của anh, bởi vì phòng làm việc của anh ngay ở tầng trên cùng.
29 Sẽ không khéo thế chứ?Chẳng lẽ ông trời nghe được lời tuyên thệ tự tin ở đáy lòng tôi, cố tình thử thách tôi?Để anh lại xuất hiện đột ngột như thế, lại có ý tưởng mới mẻ – dùng tiền “mua” tôi đi ăn khuya cùng anh?Ngoại trừ anh thì cũng chẳng có người đàn ông nào tuyệt tình như thế.
30 Trong đêm tĩnh lặng, bất kì âm thanh nhỏ nhặt nào cũng đề khiến tôi giật mình tỉnh giấc, cho dù chỉ là tiếng rung nho nhỏ của di động. Tôi mở mắt, trời tờ mờ sáng khiến toàn bộ căn phòng chìm ngập trong một màu xám mờ.
31 Tinh thần cả buổi sáng đều hoảng hốt bởi những lời Lucia nói, tôi cũng không nhớ rõ mình uống bao nhiêu cốc cà phê, nói chung là uống nhiều đến nỗi cả miệng tôi tràn đầy mùi vị của cà phê Lam Sơn, ngay cả hô hấp cũng là vị chua và đắng đấy.
32 Xe đi khỏi khu vực nội thành, chạy vào một khu phố tôi chưa bao giờ tới. Trên toà nhà cũ nát xập xệ treo những tấm biển, băng rôn bám đầy bụi bẩn, khu phố vốn chẳng rộng rãi cho lắm hiện ra có phần bị áp bức.
33 ♥hàng về. . . Sói & Dương cầmSói & Dương Cầm – Chương 33Posted by Lily Tran ⋅ 21. 03. 2012⋅ 67 phản hồiFiled Under Dong Lang Cong Cham, Han Trac Than, Thien ThienSÓI & DƯƠNG CẦMTác giả: Diệp Lạc Vô TâmBiên tập: Lily TrầnChương 33RATE: 18+*Sự dịu dàng này cực kì không phù hợp với tính tình của anh, vậy mà khi anh làm lại thấy tự nhiên như một đạo lý hiển nhiên vậy.
34 Hành lang huyên náo nhất thời trở nên vô cùng yên lặng. Hàn Trạc Thần cả người mặc đồ đen, giẫm lên mặt sàn lát đá hoa cương trắng noãn đi tới. Mỗi khi anh đi một bước, biểu tình trên mặt mỗi người đều sợ hãi thêm một chút, trừ tôi.
35 Nửa đêm, tôi vừa mới tỉnh lại từ trong tác dụng của thuốc an thần, chợt nghe thấy An Dĩ Phong kích động kêu lên: “Mau đi gọi bác sĩ, cô ấy tỉnh rồi!”Một lát sau, tôi nghe thấy bác sĩ nói: “Tỉnh là tốt rồi, sau này nhất thiết phải để cô ấy khống chế được tâm tình.
36 Act 1Một đêm mưa, Hàn Trạc Thần vội vã đi vào một hộp đêm ồn ào. Hành lang không có chút ánh sáng, cả người anh chôn vùi trong bóng tối…Đến cuối hành lang, anh đá văng cửa phòng, tiện tay cầm cái ghế cạnh cửa đập về phía An Dĩ Phong ngồi trên sofa.
37 Act 3Bận rộn một ngày, Hàn Trạc Thần đi ra khỏi cửa khách sạn. Gió lạnh phả vào mặt anh. “Ngài muốn đi đâu?” Lái xe hỏi. Anh bỗng nhiên không biết nên trả lời thế nào.
38 Trong đêm tân hôn lãng mạn lại thêm hơn một tháng tương tư, tôi nằm trên giường hít hà hương bạc hà còn vương lại trên người anh sau khi tắm, chẳng nhịn nổi mà khẽ gọi: “Thần, em rất nhớ anh.
39 Hôn nhân là thiên đường hay địa ngục của tôiCho dù là thiên đường hay địa ngục cũng có anh bên cạnh…-Thiên Thiên-Bảy tuổi, tôi ngồi ở một góc ban công chứng kiến tận mắt máu của người thân mình bắn đầy lên ô cửa kính, từng giọt từng giọt chảy xuống thành dòng…Máu của cha, nước mắt của mẹ, từng mảnh vụn kí ức vụn vặt hiện lên trước mắt tôi.
40 Có người nói tâm trạng của phụ nữ mang thai rất hay biến hóa, đa nghi, ngờ vực bóng gió ông xã nhà mình lạc lối bên ngoài. Tôi rất hiểu điều đấy! Nhìn xuống cơ thể càng lúc càng béo lên của mình, tôi hiểu rằng mình đã chẳng có cánh nào thỏa mãn nhu cầu sinh lý bình thường của ông xã.