41 Hôm nay đã là Valentine rồi, thời gian quả thật trôi nhanh quá. Ngày này Như mong đợi nhất, nhìn thấy Tiểu Mạng đám cưới trong hạnh phúc rồi chuyển qua Canada với gia đình chồng, bản than cô cũng muốn được như vậy, có một chỗ dựa vững chắc cho cuộc đời mình.
42 _Anh. . . sao. . . lại???_Như trợn tròn mắt ngạc nhiên đến không thể tin nổi. _Sao? Mau đến đây. . . . _Huy vừa nói vừa giơ tay ra phía Như.
43 Hôm nay, Như dậy từ rất sớm chuẩn bị mọi thứ cho Huy, không quên nhắc anh mang theo khăn choàng cổ để dùng khi lạnh, cô cũng làm thức ăn sáng cho Huy, bởi vì ngày Valentine hôm qua mà anh vừa làm việc ong đã lên trực thăng bay thẳng về đây chỉ để cùng cô dùng bữa tối lãng mạn như vậy, tuy cũng có cãi nhau đôi chút nhưng với Như, nó không hề quan trọng, mà hành động lần này của Huy cũng cho cô thấy được phần nào đó sự quan tâm anh dành cho cô.
44 Rồi bỗng nhiên có một bàn tay nhanh chóng kéo mạnh cô về phía sau, khiến cô không giữ thăng bằng được mà ngã vào lòng người đó, chưa kịp hoàn hồn, cô sợ hãi dùng tay cố gắng đẩy con người đó ra, nhưng bàn tay dịu dàng đang giữ chặt lấy cô không buông làm cô có chút động lòng, vừa lúc giọng nói ấm áp quen thuộc thỏ thẻ bên tai làm Như yên tâm, không ngọ nguậy nữa:_ Yên nào.
45 Huy bật cười đặt cốc trà xuống bàn, lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị hỏi:_Em là đang xen vào chuyện công của anh đấy à?_Không hề nhé! Em là đang xen vào chuyện tư đấy! Có làm sao không?_Hóa ra em ghen tị đấy à?_Huy nhíu mày không tin nổi.
46 Huy lái xe đưa Như tới nhà hàng sang trọng Aragawa ở Tokyo, (Tại quận Shinbashi, Aragawa là nhà hàng nổi tiếng bất kỳ ai sống ở Tokyo cũng thuộc tên.
47 Hoàng Như tuy không rành rọt gì lắm về lĩnh vực kinh doanh, nhưng cô cũng đã từng học qua lớp đào tạo trước khi được nhận vào Style, không phải riêng Như mà tất cả các nhân viên đều phải được thông qua khóa đào tạo đó mới được chính thức nhận vào Style.
48 Mọi thứ dường như đều khá ổn, cho tới khi một chàng trai trông thấy Như, anh quét ánh nhìn của mình từ trên xuống dưới, nhưng không phải là kiểu nhìn lịch sự gì, mà là nhìn chăm chăm khiến người khác khó chịu, Như cảm nhận được nên da gà cô từng đợt nổi lên, cô nhìn thoáng qua thì bắt gặp ngay ánh mắt bất lịch sự đó, dù trong lòng rất muốn mắng người nhưng cô cũng ý thức được đây là một nơi như thế nào, nên cô đành nuốt nước bọt cho cục tức rớt xuống,nhã nhặn mỉm cười nhẹ một cách "thân thiện" rồi sau đó quay đi tiếp tục nói chuyện vó va vớ vẩn về sở thích với mấy nàng tiểu thư.
49 _Thiệu Huy!Huy nghe tiếng gọi, quay sang nhìn thấy Như, anh cũng lơ đi như không có gì, chỉ tiếp tục nhấp ngụm rượu. Điều này làm cho Như vô cùng hụt hẫng, quyết định không thể như thế này được, vì cô không chịu nổi cảm giác này, chịu đựng cái cảnh bạn trai mình ở bên cạnh cô gái khác mà cười nói vui vẻ, trong khi mình bị sàm sơ cũng không màng.
50 Thế là Huy không nói gì thêm nữa, cứ như thế cả 2 đã đến đảo Palau, nơi nhà anh đã mời sẵn cô dì chú bác thân quen đến để giới thiệu cô dâu, dĩ nhiên buổi lễ này được tổ chức ven biển rất đẹp và to lớn, bởi đây là lần đầu tiên Huy chủ động thông báo với mẹ mình là muốn ra mắt bạn gái với gia đình, sẵn tiện làm đám hỏi luôn vì anh đã hứa chắc chắn sẽ kết hôn với Hoàng Như, bà Đình (mẹ Huy) cũng rất ưng ý nên cứ thế mà tiến hành.
51 Chuẩn bị xong thì Như bước ra, đi đến chỗ Huy, Huy lúc này đang trò chuyện với mấy ông chú thì bị phân tán bởi những tiếng lao xao, "Đẹp quá! Đó là cô dâu à?", Huy bèn quay qua nhìn, hình ảnh thuần khiết, xinh đẹp đến ngây ngất đó đã đập ngay vào mắt anh, đúng là một hình ảnh khó thể nào quên được, nhất là trong khoảnh khắc hạnh phúc như thế này đây.
52 Vừa đặt Như xuống chiếc ghế nhỏ trong phòng, Huy vừa mỉm cười bí hiểm làm Như bất giác sợ hãi co người lại, giọng run run:_Sao. . . sao thế? Tự nhiên lại bế em vào đây?_Em không biết? Hay giả vờ không biết? _Gỉa vờ cái gì? Anh đừng có tới gần nữa nha, em.
53 Sáng sớm thức dậy, Như mệt mỏi quơ tay tóm lấy cái điện thoại làm phiền giấc ngủ của mình xem đồng hồ, nhận ra đã gần trưa, cô giật mình ngồi dậy, nhưng thấy phần giường bên cạnh trống lốc.
54 Trong rất nhiều mẫu áo cưới lộng lẫy như vậy, Huy chọn được một mẫu đính rất nhiều kim cương nhỏ, vừa nhìn đã biết bộ cánh này ắt hẳn là "hàng hiếm" rồi.
55 Trước đó, khi đang hào hứng cắm hoa với bà Đình, Như đã khéo léo đề nghị hay là bữa cơm này, thay vì cứ nhờ đầu bếp nấu thì tự tay làm một vài món ăn gia đình cho ấm áp, dĩ nhiên bà mẹ đồng ý ngay, nhưng loay hoay bàn bạc vẫn không biết nấu món gì, bà Đình lại chợt nhớ ra bà từng mua qua một cuốn sách dạy nấu ăn, trong đó có rất nhiều món gia đình thông thường có thể dễ dàng làm được nên đã định lên phòng sách để lấy, nhưng thấy bà Đình đang dở tay nên Hoàng Như đề nghị lên phòng sách lấy giúp.
56 _Anh không thể nói với em, do anh sợ em không thể chấp nhận một người đã đẩy gia đình em vào hoàn cảnh như thế, anh không thể nói với em là " Vì anh mà em phải sống chật vật trong khoảng thời gian dài.
57 Tiểu Mạng sau vụ dàn xếp cho cặp vợ chồng tương lai làm hòa thì ngay lập tức trở về Canada bàn giao công việc còn dở của cô để kịp thời gian trở về lại Việt Nam dự lễ kết hôn của cô bạn thân.
58 Chỉ còn 2 tuần nữa là đến ngày kết hôn, Như theo ý mẹ chồng đi khám sức khỏe tiền hôn nhân, tiện thể đi khám thai định kỳ nên Tiểu Mạng cũng đi cùng cô.
59 Sau hôm đi khám ở bệnh viện, Như đã gọi điện cho Tiểu Mạng, dặn không được nói chuyện này với bất kỳ ai. Những ngày sau đó, dù Thiệu Huy có ở nhà, về nhà ba mẹ, đến công ty hay đi gặp đối tác đều mang Như theo, vì cô bảo cô muốn vậy, anh cũng chiều lòng vợ mình.
60 Tiểu Mạng vừa đến biệt thự đã chạy vọt vào lục tung mọi ngóc ngách tìm Huy. Vừa thấy anh, cô đã nhanh chóng bảo:_Phó chủ tịch, chúng ta cần phải nhanh chóng tìm ra Hoàng Như, tôi sợ cô ấy sẽ có chuyện mất!!!_Còn tìm.