541 Hai huynh đệ sống nương tựa lẫn nhau, Điền Hắc Xã lúc này như một tên điên đánh về phía Hùng Khoát Hải, một bên thì múa đao la lớn:- Tiểu quỷ kia mau đền mệnh cho đệ đệ ta.
542 Tần Quỳnh lúc này trong đầu đột nhiên hiện ra một tên người:- Các hạ có phải là Lý vô địch?Đối phương lúc này cũng xoay đầu ngựa nghe thấy Tần Quỳnh nói thì không khỏi cười to:- Tần tướng quân ở dưới trướng Lý nghịch đường làm quan rộng mở còn nhớ tới Lý Ngôn Khánh này sao?Nói xong hắn lập tức nhấc mặt nạ ra, lộ ra một gương mặt tuấn tú.
543 Ngôn Khánh thúc ngựa muốn truy kích nhưng đã bị thân binh của Tần Quỳnh liều chết cản lại. Sau khi Lý Ngôn Khánh đem ba thân binh giết chết thì Tần Quỳnh đã chạy tới khúc quanh của núi, Lý Ngôn Khánh thừa cơ thu hồi roi sắt, đem mặt nạ che lại, Trầm Hương giáo rung lên, Tượng Long mã hí dài một tiếng.
544 Cho nên La Sĩ Tín vừa nói xong Lý Ngôn Khánh cảm thấy có gì đó không đúng, theo bản năng hắn nghiêng qua một bên, Trầm hương giáo vẫn không do dự đâm về phía Tần Quỳnh, tuy nhiên tính chuẩn xác dĩ nhiên giảm xuống.
545 Có đạo là một người liều mạng muôn người không địch Trình Giảo Kim vốn võ nghệ không kém hắn lúc này liều mạng như là hổ điên vậy. Lý Ngôn Khánh và La Sĩ Tín tuy nói cùng với Trình Giảo Kim đều võ nghệ gần bằng nhau nhưng lúc này lão Trình liều mạng ngăn cản hai người làm hai người không thể ra tay được.
546 Nếu nói lúc Mạch Tử Trọng ở Cửu sơn vẫn còn có một chút ý niệm đọ sức với Lý Ngôn Khánh. Nhưng giờ khắc này, hắn không còn chút ý nghĩ này nữa, ánh mắt của bệ hạ đúng là không kém, Lý Ngôn Khánh này mới là người thích hợp nhất để thủ hộ Huỳnh Dương.
547 Sau khi tiệc rượu chấm dứt, đám người Đỗ Như Hối cả đêm chưa nghỉ ngơi cho nên từng người quay trở về phòng mình, ai cũng biết bát phong doanh của Tần Quỳnh tan rã nhưng Lý Mật vẫn còn, kế tiếp sẽ là một tràng chém giết thảm khốc.
548 - Hiện tại hắn ở Cửu sơn hay không thuộc hạ cũng không biết rõ tuy nhiên lúc Bát Phong doanh tập kích Cửu sơn thì hắn suất lĩnh đại quân đi nơi khác, thuộc hạ nghe nói khi đó hắn còn mang theo Vương Bá Đương, Trình Giảo Kim, Đan Hùng Tín đi cùng.
549 - Ta. . . . Đoạn Đạt đỏ bừng cả mặt, oán hận nhìn Lô Sở. Mà Lô Sở lại không thèm để ý tiến tới một bước chắp tay nói:- Điện hạ, Huỳnh Dương quận hiện nay cũng không báo nguy, chúng ta cũng chưa biết tình huống bên kia, cần phải thăm dò rồi mới nên quyết định.
550 Liễu Chu Thần nghe được không khỏi hít sâu một hơi. Hắn cũng biết Lý Mật khó đối phó nhưng không ngờ lại lợi hại như vậy, Bàng Ngọc Hoắc Thế Cử suất lĩnh binh lính Liễu Chu Thần cũng nghe nói, hai vạn tùy quân tinh nhuệ đó không ngờ chỉ trong một ngày đã bị Lý Mật công phá.
551 Sau khi trở lại Cửu sơn trại Tần Quỳnh đã ngã bệnh. Vốn hắn bị Lý Ngôn Khánh bắn bị thương, sau đó Hoàng Phiêu mã liều chết cứu hắn khiến cho Tần Quỳnh cảm thấy tương lai mê man, nội tâm lại có áy náy cuối cùng không chi trì nữa ốm bệnh.
552 Đan Hùng Tín ra lệnh khiến cho đám quân tốt như trút được gánh nặng. Có người mệt mỏi ngồi xuống không muốn nhúc nhích. Thời gian từ từ trôi qua, giờ mẹo đã tới.
553 Cũng may Thành Mạc Ngôn còn thông minh hắn thuận thế ném Tuyên Hoa búa về phía sau xoay tròn như con lật đật. Lúc hắn vừa đứng lên thì đã có mười thanh đao kề vào cổ- Đứng yên đó nếu không ta sẽ cho đầu ngươi rơi xuống đất.
554 Cũng giống như người dân Củng huyện tín nhiệm Lý Ngôn Khánh, quân hồn của nhánh quân Ngoã Cương này chính là Lý Mật. Luồng uy áp và sát khí đập vào mặt làm cho không ít quân sĩ nhìn thấy đại tràng diện này đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
555 Từ xưa đến nay, được làm vua thua làm giặc. Kẻ vì ích kỉ bản thân, vứt bỏ vợ con nhiều vô số, kỳ thật mọi người cũng không thèm để ý, chỉ có điều trong lòng mọi người đều biết rõ.
556 Trong lòng Vương Thế Sung biết rất rõ, trừ phi có chuyện gì bất ngờ phát sinh, tranh chấp Huỳnh Dương giữa hắn và Lý Ngôn Khánh nhất định sẽ là một trận chiến giằng co lâu dài.
557 Cho nên, ta phải để Lý Mật biết rõ, ta vô tình nhúng tay vào tranh đấu giữa hai người bọn họ, chỉ có như thế, hai người bọn họ mới có thể càng đấu hung hãn hơn.
558 Hôm nay, đại chiến đã mở màn. Lý Ngôn Khánh thân làm chủ soái, đương nhiên không cần đích thân ra trận. Vì vậy hắn lôi kéo Tiết Thu chơi cờ dưới cổng thành lâu, trên bàn cờ hai người đánh rất thảm thiết, trên Hắc Thạch quan đồng dạng cũng máu chảy thành sông.
559 Lý Ngôn Khánh đẩy bàn cờ ra, đứng dậy. - Lý Mật muốn chơi đến cùng rồi. Hắn không nói nhiều lời, cất bước đi đến đầu tường thành, hoàn toàn không để ý đến tên bay đầy trời, hai con mắt nửa khép lại, nhìn chăm chú về phía quân Ngoã Cương.
560 Trái tim Lý Mật không khỏi co thắt. Xong rồi, Lưu Hắc Các rơi xuống, chỉ sợ lành ít dữ nhiều. Phải biết rằng, tường thành Hắc Thạch quan không thấp hơn Hổ Lao quan.