61 Chuyển Ngữ ♥ Anh Minh
Beta ♥ Đặng Trà My
Trong đại sảnh, Lâm Nhị lão gia và Lâm Nhị phu nhân đã ở đó, nhưng lại ngồi ở bên cạnh, chính giữa là Lâm lão gia và Lâm phu nhân.
62 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Chuyển Ngữ ♥ Đặng Trà My
Về nhà thăm bố mẹ rồi, hôn sự của Sở Thu Nguyệt và Lâm An Dạ liền chính thức kết thành, từ nay về sau, Sở Thu Nguyệt chính là con dâu nhà họ Lâm, là thế tử của An Kỵ đại tướng quân, vì được gả vào gia tộc họ Lâm, cùng với thân phận quan Nhất phẩm của Lâm An Dạ nên Sở Thu Nguyệt cũng được Hoàng Thượng tự mình hạ chỉ phong làm Cáo Mệnh phu nhân.
63 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Nhoáng cái đã tới lúc phải vào cung diện thánh, hôm đó Sở Thu Nguyệt và Lâm An Dạ đều như đón địch, cách ăn mặc của hai người đều rất trang nghiêm, còn hơn cả hôm đầu tiên Sở Thu Nguyệt gả vào Lâm gia.
64 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
“Cô…” Trong lòng Sở Thu Nguyệt hiểu rõ, chẳng trách lại như thế, hóa ra là Ngọc Liêm coi trọng Lâm An Dạ!
Chẳng trách nàng ta lại châm ngòi thổi gió bên tai Thái hậu, còn nói những lời này.
65 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Sở Thu Nguyệt và Lâm An Dạ cùng ngồi chung một kiệu, gió gầm thét bên ngoài nhưng bên trong lại ấm áp vô cùng, Sở Thu Nguyệt dựa vào Lâm An Dạ, trên người chàng rất ấm, đích thị là kiểu người đông ấm hè mát, có tác dụng an thần định khí… Ha ha, quả thực là con người vạn năng đấy nhé.
66 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Thấy hắn không quay lại dỗ mình mà còn bỏ đi nhanh chóng như thế, Sở Lưu Sương dứt khoát khóc ầm lên: “Hu hu… Hu hu… Huynh cút đi… Hu hu…”
Việc này khiến cho mọi người ai nấy cũng quay lại nhìn.
67 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Việc Lý Đức Tộc lại muốn khai chiến dần dần cũng bị truyền ra, lời đồn càng lúc càng nhiều nhưng vẫn không có tin tức xác thực, còn hai huynh đệ Lâm gia thì lại như nắng ráo trong thời tiết mữa gió bão bùng, rảnh rỗi vô cùng, cả hai đều tỏ vẻ không để ý đến những lời đồn dang dở kia.
68 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Nói không trở về thì quả thật cũng không phải, chính xác ra là đúng với lo sợ của Sở Thu Nguyệt và mọi người, tộc trưởng Tộc Lý Đức đã dẫn theo người bắt đầu xâm lăng, nhân số khổng lồ, dường như đã dốc toàn lực – Nửa năm nay tộc Lý Đức bắt đầu chú trọng quân sự, những phương diện khác lại bỏ mặc tiêu điều, nếu lần này không thể xâm lược được Quân Triêu thì ít ra cũng phải khiến Quân Triêu sợ hãi, từ đó ngoan ngoãn tiến cống.
69 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Đại Dạ trắng đêm quay về.
“Cái gì, Khang Dạ, con cũng muốn đi ư?” Lâm lão gia và Lâm lão phu nhân cau mày nhìn đứa con thứ hai, vẻ mặt phức tạp vô cùng.
70 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Sáng sớm hôm sau Sở Thu Nguyệt tỉnh lại thì Lâm An Dạ đã đi mất rồi, nàng nhìn chỗ trống bên cạnh, ngơ ngẩn hồi lâu, khẽ ngẩng đầu đã thấy đèn cung đình mình đặt trên bàn đã ở trên đầu giường.
71 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Tư Mã Hà và Giang Thiến Thiến cũng biết Sở Thu Nguyệt ủ rũ vì cái gì, bởi thế nên lúc Sở Triều Sinh an ủi Sở Thu Nguyệt, hai người đã muốn cười rồi nhưng vẫn gắng chịu đựng, sau khi Sở Thu Nguyệt nói nguyên nhân rồi, sắc mặt Sở Triều Sinh liền cứng lại, Tư Mã Hà rất ít khi thấy trượng phu như thế, quả thật là nhịn không được nên bật cười, lại vội che miệng không dám cười tiếp.
72 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Mẫu xuyên không lạnh lùng cao quý.
Tôn Sắt Tiêm trái lo phải nghĩ, dù sao thì bà ta cũng không thể trông cậy được vào hai mẹ con Hà Tương Tư và Sở Lưu Sương, chỉ có thể tự cứu mình, vì vậy bèn tới cạnh Bạch Du Du, hung dữ nói: “Bạch di nương, có phải bà nói gì với Yên Ba nên mới khiến nó muốn tới Thanh Nhạc phường không?”
Bà ta muốn cố ý nhấn mạnh rằng Bạch Du Du đã từng ở Thành Nhạc phường, vô hình chung lại hắt thêm chậu nước bẩn lên Bạch Du Du.
73 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Đến tối, Lâm lão phu nhân và mọi người đều đã trở lại, nói là tới Kim gia, việc này cũng hơi xấu hổ, chẳng trách Lâm lão phu nhân không nói với Sở Thu Nguyệt, dù sao thì trưởng nữ Kim Hồng Nhạn của Kim gia chính là bị Sở Xuân Nguyệt đánh cho sảy thai, còn suýt chết nữa.
74 Chuyển ngữ ♥ Đặng Trà My
Không liên quan tới yêu hận, chỉ là vì thích hợp.
1)
Tôi là Lâm An Dạ, cho dù là kiếp trước hay kiếp này.
Tôi vốn là thạc sĩ khoa lịch sử, lúc ghi luận văn bị đèn hướng dẫn rơi xuống đập trúng đầu, sau khi tỉnh lại thì trở thành một bé trai gần ba tuổi.