61 Diệp Tường không nói gì, dù sao tin tức này là do hắn khẳng định, muốn trách thì trách hắn tin sai người, dễ dàng tin Cát Vi như vậy. Diệp Tường cảm thấy có chút căm tức đôi chị em hồ li tinh kia, lần sau mà nhìn thấy các nàng, nhất định phải cho họ biết thế nào là đẹp mặt mới được.
62 Khuya hôm nay, mí mắt Liêu Cách giật giật không ngừng, trong nội tâm cũng ẩn ẩn chút bất an, ngay cả ánh nến trong trướng bồng cũng bập bùng, múa lượn không ngớt, run run giống như đang khiêu vũ…Ánh sáng yếu ớt trong trướng càng lúc càng lay động bất định, tựa như đang báo trước điều gì đó.
63 Liêu Cách rất phẫn nộ. Toàn bộ doanh trướng đều bị đốt, khói đen bao phủ khắp mọi nơi, tuy là đã có không ít Ngưu Đầu Nhân tập trung cứu hoả, nhưng tổn thất của tộc Côn Tháp Đầu Ngưu lần này quả thực rất nghiêm trọng, đa số Ngưu Đầu Nhân đều bị hôn mê do trúng mê phấn, nhưng điều làm cho hắn kinh ngạc và phẫn nộ hơn là việc của Cát Chiến.
64 Đêm, yên tĩnh giống như cục diện đáng buồn hiện tại. Trên một ngọn núi thuộc dãy núi Đoạn Giáo Phạt Nhân, sương tuyết lạnh buốt phủ kín bầu trời, điên cuồng thổi bay, rửa sạch mọi thứ, trong gió tuyết mênh mông đó, ngoại trừ nhiệt độ buốt giá cũng chỉ có tuyết trắng và tuyết trắng.
65 Vì ma pháp Vong linh cùng ma pháp trong kết giới không cùng nguồn gốc, cùng dạng năng lượng nên đương nhiên sẽ phát sinh va chạm kịch liệt ở chỗ tiếp giáp giữa hai luồng lực làm tăng thêm áp lực cho kết giới sinh ra từ thời Viễn cổ này.
66 Sáng sớm mông lung, khi trời còn chưa sáng hẳn, sương mù dày đặc trắng xóa bao phủ khắp thảo nguyên Hồng Lưu khiến cho tầm nhìn bị hạ xuống mức thấp nhất.
67 Đột nhiên, một thân ảnh xông tới ngăn ở trước người. Bang! Bang! Bang!Ngay lập tức ba viên hỏa cầu đánh trúng ngay vào người nọ, hậu quả của việc này là từ quần áo cho tới khôi giáp trên thân người nọ đều bị đốt cháy xém, không còn có một chỗ nào có thể miễn cưỡng gọi là lành lặn cả.
68 Mặt trời dần dần nhô lên từ phía đông, chiếu sáng cả phiến đại địa, nguyên bản vốn là cả phiến thảo nguyên xinh đẹp, tươi tốt giờ phút này lại tràn ngập huyết tinh, mùi máu tươi nồng đậm trong không khí khiến cho người ngửi thấy cảm thấy buồn nôn không ngừng.
69 ——Rầm! Rầm! Ầm Ầm!Trước mặt bọn người Diệp Tường lập tức xuất hiện mấy cái hố to do bị hỏa cầu đánh trúng. Sau đó, Pháp Tư móc ra một đống xương cốt không biết từ đâu tới, lẩm nhẩm đọc chú ngữ, sau đó thì…Bùm! Rầm! Lại thêm một ma pháp nữa hoàn thành! Mọi người sững sờ khi thấy đám xương cốt vừa rồi hóa thành bụi phấn, sau đó, từ trong đám bụi phấn ấy lập tức xuất hiện bạch sắc cốt long (bộ xương rồng màu trắng)…“Đạt Cổ, mau đưa tay đây…” [ Cầu hôn ] Không biết từ khi nào, Diệp Tường đã lấy kim tiêm ra, châm một nhát vào tay thú nhân Đạt Cổ.
70 Edit : DạBeta : kunb0s2tomaGió, nhẹ nhàng thổi, cái nắng của trưa ngày hè đã chiếu rọi khắp mặt đất, sáng lạn như hoa nở rộ ngày xuân, từng mảnh, từng mảnh những đám cỏ nhỏ bị cát đứt ra khỏi cụm cỏ lớn bị thanh phong cuốn theo từ trong rừng cây nhẹ nhàng lượn lờ khắp không gian.
71 Edit : DạBeta : kunb0s2tomaChỗ bọn họ đứng, cách rừng rậm Hồng Lưu khoảng 1000m, đồng thời đây cũng là vùng trung tâm, nơi thụ hại chủ yếu của trận chiến vừa rồi.
72 Edit : DạBeta : kunb0s2tomaNắng, vẫn ung dung chiếu xuống vạn vật, nhưng trong không khí không còn sự trong trẻo thanh khiết như mọi khi nữa mà từ trong khói bụi mang theo vài phần huyết tinh làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.
73 Khụ khụ! Kỳ thật cũng không thể trách giờ phút này Diệp Tường nổi lên sắc tâm, bởi vì như thế thật là oan cho hắn quá! Vốn là Diệp Tường đang mệt gần chết, ngay cả sức để nhấc tay cũng không có nhưng đột nhiên lại xuất hiện một ‘bờ ngực’ ấm áp nâng đỡ khiến cho hắn cảm thấy như được tiếp thêm sức, cũng không biết khí lực từ đâu vọt tới, hai tay liền hướng về phía eo nhỏ của Diane Lâm ‘bò qua’, ngọc thể ấm áp, thơm nức khiến cho Diệp Tường không thể khống chế được, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, chậm rãi hít thở, tận hưởng hương khí phát ra từ người đối phương.
74 Trong phòng giam hắc ám lúc chỉ có duy nhất một một đạo ánh nắng chiếu sáng cho toàn căn phòng, liệu đây có phải là ánh sáng rạng đông, báo hiệu bình minh sắp tới với bọn hắn hay không?“Cạch!” Từ đầu kia của nhà tù hắc ám truyền dến tiếng mở cửa, sau đó là một loạt tiếng bước chân vô cùng lộn xộn đi tới phía này.
75 “Rốt cuộc nữ tử mặc áo trắng kia là ai? Có phải nàng cùng tiểu cô nương kia là một người hay không?!” Nói đến đây, Pháp Tư đột nhiên xoay người, giơ tay lên, tiếp theo từ bàn tay gầy như que củi kia bay ra một đạo mây mù hắc ám rồi chúng dần dần ngưng tụ lại bay về phía Diệp Tường.
76 Không biết qua bao lâu…Trong bóng tối, Diệp Tường dựa vào chân tường ngồi ngủ, miệng đắng lưỡi khô, vô cùng khó chịu, nhưng mà, trong mông mông lung lung, hắn cảm thấy luôn có một đôi tay dịu dàng thỉnh thoảng vuốt vuốt trán của hắn.
77 Diệp Tường quay đầu nhìn nàng một cái. “Ta phải sống, ta muốn đi cứu cha ta…” Khi Diane Lâm nói ra lời này, thân thể hơi hơi run rẩy. Diệp Tường tựa hồ nhìn thấy từ trong hốc mắt của nữ nhân này có thứ gì đó trong suốt chảy xuống.
78 Ba người bị thú binh cưỡng chế ra khỏi căn nhà giam hắc ám ẩm ướt. Vừa ra khỏi cửa Diệp Tường bị ánh sáng chói chang bên ngoài làm cho chói mắt, bèn vô ý thức vội vàng nhắm mắt lại, Diane Lâm khá an tĩnh, còn Bố Lỗ Khắc, do trên đường đi hắn giãy dụa quá mức nên bị một tên thú nhân không kiềm chế được, đá ột nhát nên giờ cũng khá tĩnh lặng.
79 Đây là trường hợp điển hình minh chứng cho việc thi đấu không cân sức giữa nhân-thú!Phẫn hận! Thật sự là đến thánh nhân cũng không thể làm ngơ trước tình cảnh này mà! Cứ nhìn tư thế công kích cộng thêm ánh mắt khinh bỉ của đám Liêu Trư hung hãn kia mà xem, ờ thì nó mạnh hơn bọn Diệp Tường nhưng dầu gì bọn người Diệp Tường vẫn là người mà bọn chúng dù mạnh thế nào đi nữa cũng chỉ là thú mà thôi.
80 Diệp Tường thật sự rất muốn chửi toàn bộ tông ti họ hàng, tổ tiên sư cha nhà chúng nó. Giở trò bỉ ổi đã đành, hạ thuốc hắn cũng đành chịu, lấy nhiều khi ít hắn tiếp tục chịu, giờ lại còn chơi trò luân chiến nữa.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50