21 “ Đắc tội rồi. ”
Mộ Dung Phục không chút ngần ngại tiếp chiêu của Bạch Thế Kính. Bạch Thế Kính lấy thế chủ động đoản thương trên tay đánh tới Mộ Dung Phục.
22 “ Hừ tên nhãi ranh ỷ có chút bản lĩnh đã không xem ai ra gì, lúc nãy chính ta đã nói ngươi. ”
“ Còn có ta. ”
“ Ngô Trường Phong ta dám làm dám nhận có gì mà phải giấu diếm.
23 Sau khi đánh bại gần hết các cao thủ ở trong đại hội Ngô Minh lại tiếp tục tiến về phía Kiều Phong. Lúc này Kiều Phong điều tức cũng đã chấm dứt. Hai mắt mở ra nhìn về Ngô Minh.
24 Sau đại hội, Ngô Minh ngủ say một giấc thật dài. Khi tĩnh lại Ngô Minh đã nghe được những tiếng tí tách bên tay,tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền liên tục vang lên.
25 Sáng hôm sau vì muốn tránh cảnh chia ly khóc lóc, Ngô Minh đã rời đi từ sớm. Theo tấm bản đồ mà Vương phu nhân đưa cho đi tới Đại Lý Vô Lượng Sơn.
Ngô Minh đi thuyền được hai ngày sau đó đã phải chuyển sang xe ngựa.
26 Sau khi nhận chức chưởng môn Vô Lượng Kiếm Phái, Ngô Minh ổn định lại vai trò của mình một thời gian sau đó mới tính tới việc sẽ đi vào Đại Lý tham gia ứng tuyển lão sư của Đoàn Dự.
27 “ Công tử, Bang chủ gặp chuyện không may rồi. ”
“ Có chuyện gì xảy ra mà ngươi hốt hoảng như vậy. ”
“ Là là Thái Tư bang chủ, ngài ấy bị trúng độc bây giờ đang rơi vào hôn mê.
28 Ngô Minh được nhóm đệ tử đưa vào một căn phòng khác để nghỉ ngơi. Sau hơn nửa ngày Ngô Minh mới đi lại được bình thường.
“ Thật là thần kỳ, lúc vừa luyện thành Bắc minh Thần Công toàn bộ kinh mạch nửa người của mình lập tức chảy ngược lại tạo thành xung đột chuẩn bị bạo thể, vậy mà chỉ trong thoáng chốc toàn bộ đã bị cánh tay của mình dùng dị hỏa thôn phệ tất cả.
29 Trao đổi người cũng diễn ra được mấy ngày, nửa tháng. Mộc Uyển Thanh mấy ngày này đều giống như nha hoàn hầu hạ cho Ngô Minh. Nàng thật sự rất uất ức chẳng hiểu vì sao mình lại ngu ngốc chịu tội thay cho người khác.
30 “ A. ”
Ngô Minh tỉnh lại, hắn phát hiện mình vẫn còn sống. Lúc lao xuống hắn cứ nghĩ mình thật sự sắp chết rồi. Lúc đó Ngô Minh còn có cảm giác hối hận vì nhảy theo.
31 “ Tới rất đúng lúc, cũng tiếp ta một chưởng. ”
Ngô Minh lúc này đang giả dạng Uyển Thanh ngay lập tức cởi dây trói của mình đưa tay ra tiếp Diệp Nhị Nương một chưởng.
32 Ngô Minh sau khi dùng khinh công đi được một đoạn cũng đã về tới Vô Lượng Sơn. Ngay ở dưới chân núi Ngô Minh đã bắt gặp một người hắn đau đầu.
“ Kia là sư phụ?”
“ Sư phụ, muội nói người đàn bà phía trước?”
“ Đúng vậy đó là sư phụ muội “
“ Tu La Đao Tần Hồng Miên.
33 Ngô Minh lần theo con đường mà Uyển Thanh chạy mà tìm kiếm. Hắn vượt qua cả một khu rừng trúc rồi đi thẳng tới một vách núi cao.
“ Uyển Thanh, nàng ở đâu rồi, trả lời ta Uyển Thanh.
34 “ Ngươi thật sự không tránh đường sao?”
“ Nhạc Lão Tam ta nghe được rất nhiều chuyện về ngươi, ta cũng rất muốn biết Minh chủ võ lâm thật ra có bản lĩnh thế nào.
35 “ Uyển Thanh, cuối cùng nàng cũng đã tỉnh lại rồi. ”
“ Ngô Minh, thiếp còn tưởng không được gặp lại chàng. ”
“ Khờ quá, ta chẳng phải ở đây sao? Sau này không cho phép nàng tự ý rời xa ta.
36 “ Ta vẫn còn một thắc mắc không hiểu muốn hỏi công tử đây?”
Đao Bạch Phượng nhìn Ngô Minh có ý muốn hỏi thăm:
“ Có gì phu nhân cứ nói”
“ Ta suy nghĩ lại từ đầu đến cuối thì nhận ra chúng ta cùng công tử chỉ là những hiểu lầm mà dẫn tới tranh chấp hiện tại, chẳng lẽ không thể giản hòa với nhau sao?”
“ Phu nhân người nghĩ nhiều, đối với người đó là hiểu lầm nhưng đối với ta nó điều có mục đích, ta thân phận có lẽ mọi người vẫn chưa thể tìm hiểu ra?”
“ Đúng như công tử nói, chúng ta chỉ biết người họ Ngô, là từ đâu xuất hiện giành được chức chưởng môn của Vô Lượng Kiếm Phái, sau đó có nhiều hiểu nhầm với Dự nhi và phía Vạn Kiếp Cốc mà dẫn tới ngày hôm nay.
37 “ Ha Ha đúng ta không phải là đại trượng phu, ta là Đại hòa thượng. ”
Nghe Ngô Minh trêu chọc lão hòa thượng cũng cười gượng nói ra. Lão vừa nói vừa xoa xoa cái đầu trọc của mình rồi tiếp tục ván cờ.
38 “ Tốt, các người bây giờ có thể ra về, ngày mai ta sẽ chuẩn bị mọi thứ đi tới Thiên Long Tự, ta hy vong tới lúc đó có thể thấy được các vị chiến thắng vòng thứ hai này.
39 “ Ngô công tử làm vậy không thỏa đáng, ba quyển kinh thư này là ta được Mộ Dung tiên sinh trao cho, cũng phải để cho ta tự mình trả về, không cần công tử bận tâm.
40 Cưu Ma Trí một bên ngồi điều tức. Ngô Minh cũng không quan tâm tới hắn ta nữa, kinh thư cũng đã lấy người cũng đã đánh. Ngô Minh cùng tên hòa thượng này chung quy cũng không có hiềm khích gì nên cứ thế cho qua.