841 Lý Dương còn chưa nói, Lý Xán đã vui mừng reo lên, chen lên phía trước bàn đánh bài, trên mặt có chút kích động. Đứng trước bàn đánh bài là người thanh niên khoảng 25 -26 tuổi, mặc đồng phục của sòng bạc, đang cầm bài một cách thuần thục.
842 Trước bàn của nhân viên này, mấy người chơi khác tiếp tục, mấy người Lý Dương cũng chơi. Lâm Bá Văn bên này cứ chú ý tới Lý Dương lập tức chào hỏi bọn Bạch Minh, nhanh bước về phía Lý Dương.
843 Trong mắt Shan-ben-tai-lang hiện lên chút tia sáng, cười đứng đó không nói gì, Tam Tỉnh Kết Y lúc này nói là có ý giúp đỡ ông. Kích tướng, đây là cách kích tướng.
844 Tại sòng bạc, tầng 5, có tổng cộng 3 phòng đơn nhỏ. Bình thường đây là nơi tiếp đón khách, nói là phòng nhỏ, nhưng thực ra diện tích mỗi phòng cũng hơn 200 mét vuông, giữa phòng đặt một bàn đánh bạc hình tròn, bên cạnh còn có một ghế dài và sô pha, có đủ chỗ cho hơn 2,3 chục người cùng xem.
845 6 Bức tranh được cuộn lại, đặt ở một bên, Bạch Minh cùng với lão Mao không ngừng nhìn sang, rất tiếc nuối. Sự xuất hiện của mấy bức tranh này thực sự nằm ngoài dự đoán của bọn họ, Shan-ben-tai-lang vốn dĩ người thì không ra làm sao nhưng đồ sưu tầm thì không tồi, bức tranh này cũng được tính là tác phẩm tinh xảo, trong nước rất hiếm thấy.
846 - Tôi theo!Shan-ben-tai-lang nhanh chóng đẩy hết số tiền cọc trước mặt mình ra, há miệng cười, tỏ ra hơi kích động. Y vừa rồi cược 500 nghìn, chỉ là muốn xem có thể thắng thêm được 500 nghìn nữa không, thế nào cũng không thể ngờ rằng Lý Dương lại cược hết, đấy chẳng phải là khiến y như ý sao, nếu biết như vậy, vừa rồi y đã cược hết cho rồi.
847 Tranh ở trên bàn toàn bộ đều đã mở ra. Bức tranh này không được xem là to, nhưng bảo tồn rất hoàn chỉnh, không giống bức “Trúc Diệp Đồ” vừa rồi của Trịnh Bản Kiều.
848 - Tôi theo. Shan-ben-tai-lang nói. Lời của y thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ván bài lần này còn nhanh hơn ván vừa nãy, chỉ là một tay mới chơi bài, đến bài vẫn chưa chia xong, đã Lăng Hà rồi (thành bộ).
849 -Lý Dương, việc này, việc này là như thế nào?Nhìn từng lớp giấy của bức hoạ từ từ được bóc ra, Vương Giai Giai mở to đôi mắt đẹp ra nhìn, trông càng đáng yêu, Lưu Cương cũng đi tới, tạm thời để cà phê sang một bên.
850 Thở dài một lúc, Lý Dương lập tức bày bức hoạ ra, lấy máy ảnh chụp mấy bức từ những những góc độ khác nhau. Bức hoạ này rơi vào tay hắn có thể nói đơn thuần là may mắn.
851 Sau khi chuyên gia đầu tiên lên khán đài, hội trường càng trở nên yên tĩnh. Máy quay của đài truyền hình bắt đầu làm việc, không lâu nữa sẽ có bài viết đặc biệt về đại diện các chuyên gia Trung Quốc và Nhật Bản, hôm qua chính nhờ sự giúp đỡ của chuyên gia hai nước, tần suất thu hình của họ mới được nâng cao.
852 - Lâm công tử, có thể giúp tôi một việc không?Lý Dương đến bên Lâm Bá Văn, khẽ hỏi một câu. Lâm Bách Văn lập tức gật đầu, nói:- Lý tiên sinh, cậu cứ nói!- Giúp tôi kiểm tra tư liệu của Phác Nguyên Sinh, những sở thích của y, tôi rất cần, càng chi tiết càng tốt!Lý Dương nói vô cùng nhỏ, ngoài Lưu Cương ở tương đối gần ra thì những người khác đều không nghe thấy, Lưu Cương kinh ngạc nhìn Lý Dương, đôi mắt càng ngày càng sáng lên.
853 Ở tầng trên, tất cả trong vòng 50m sẽ nằm trong sự không chế của hắn, đồng nghĩa với việc tất cả mọi việc của Phác Nguyên Sinh sẽ nằm trong sự giám sát của hắn, không có điểm nào thoát khỏi được.
854 Hắn vừa đứng lên, các chuyên gia còn lại cũng vội vàng đứng dậy, tất cả đều nhìn Lý Dương. Động tác của bọn họ ngược lại khiến Lý Dương sửng sốt, ngừng lại mấy phút, lúc này mới bước nhanh tới.
855 Hai ức, một bức tranh. Các chuyên gia chung quanh đều ngừng nói chuyện, tất cả đều nhìn Lý Dương. Giá trị hai ức không nói đến nữa, ba mươi bức tranh kia đã vượt qua giá trị trăm vạn, để có được cũng không dễ dàng, số tranh vẽ này, đủ để mở một triển lãm tranh quy mô nhỏ, hơn nữa còn là triển lãm vô cùng hấp dẫn người xem.
856 Hoàng cung Nhật Bản. Thiên Hoàng đương nhiệm ngồi quỳ ở bên trong một gian phòng kín, ở trước mặt của hắn, là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi đang quỳ lạy.
857 Thanh Mộc Vị Ương bước nhanh tới phía Lý Dương, nguời vừa gọi Lý Dương chính là hắn. Trên mặt của hắn mang theo nụ cười khoái trá, bên hăn, ngoại trừ Shan-ben-tai-lang, còn có một người mà Lý Dương quen, Tam Tỉnh Kết Y, sắc mặt Tam Tỉnh Kết Y khó coi hơn cả Shan-ben-tai-lang, đang nhìn Lý Dương một cách cay độc.
858 Thanh Mộc Vị Ương lẳng lặng nhìn Lý Dương, lúc này hắn cũng có vẻ là thoải mái. Mười hai món bảo bối, không coi là nhiều, nhưng chất lượng tất cả các món thì không cần bàn, mười hai món bảo bối này, giá trị cũng không thấp hơn ngàn vạn.
859 Cá cược, có thể là điều Lý Dương không sợ nhất, đáng thương cho những người này, còn cho là hắn thật sự dựa vào vận may để chiến thắng Shan-ben-tai-lang.
860 Sau khi mười mấy vị chuyên gia lên đài giám định, hội trường là những âm thanh huyên náo, bảo bối của vị chuyên gia nào mang đến, cũng làm cho người ta lên tiếng bình luận.