1 - Bố, mẹ à con gái về rồi này! - Tạ Uyển Nhã vui vẻ đứng ở cửa nhà.
Tạ Uyển Nhã năm nay mới học lớp 11 hay nói cách khác là một cô bé 17 tuổi. Cô sống rất ôn hòa, vui vẻ ai cũng yêu quý.
2 - Vậy là nó ra sau núi chơi rồi ngã? Rồi sau đó nó mới mất trí nhớ? - Tạ Quang Thiếu nhìn phụ thân và phụ mẫu
Tạ lão gia và Tạ phu nhân đẩy ánh nhìn về phía con gái, cùng lúc gật đầu.
3 Buổi tối, cả nhà Tạ phủ quay quần bên mâm cơm ấm cúng. Cả nhà chăm chú ăn cơm, riêng chỉ Tạ Uyển Nhã là thất thần. Nàng sờ sờ cổ tay mình: Cái vòng mẹ tặng không biết là đã đi đâu mất?
- Nhã Nhi, ăn nhiều vào con gái! - Tạ phu nhân gắp miếng cá rán vừa được gỡ xương vào bát con gái, mắt nhìn con không thôi.
4 - Minh Nhi! Hôm qua con không sao chứ? - Hoàng thượng ngồi trên long ngai, nhìn hoàng nhi hỏi.
- Thưa, nhi thần không sao. Đám thích khách hôm qua tuy không bắt sống được kẻ chủ mưu nhưng cũng bắt sống được vài tên.
5 - Kim Ngân, ngươi ngắm xem tiểu thư nhà ngươi mặc bộ này thế nào? - Tạ phu nhân xoay người, hướng nha hoàn về phía nơi thay đồ.
Tạ Uyển Nhã từ từ bước ra, y hệt như một nàng tiên vừa bước ra từ cánh hoa.
6 Thấm thoát năm ngày cũng trôi qua, hôm nay chính là ngày Tạ Uyển Nhã phải vào cung. Vốn là con heo ngủ nhưng hôm nay nàng lại bị lôi dậy từ rất sớm. Cả vương phủ tấp nập chuẩn bị cho tiểu thư nhập cung.
7 - Tạ tỉ tỉ! Chỗ ở của tỉ không phải ở Ninh Sương điện xếp ngay gần nơi học lễ nghi sao? Sao tỉ lại. . . nhường cho vị cô nương đó? - Bảo Nhi nhìn Tạ Uyển Nhã ánh mắt không khỏi có sự ngạc nhiên.
8 Nghe đến hai chữ “nương tử” Vương Sỹ Anh không khỏi kinh ngạc, miệng lắp bắp:
- Ta có nghe nhầm không? Huynh muốn cưới? Đừng nói với ta huynh muốn cưới nam nhân à nha!
Lý Khắc Minh mạnh tay vứt về phía Vương Sỹ Anh chén trà, may sao người kia võ công cao cường, chặn được đưa lên miệng uống:
- Đa tạ sư huynh!
- Chính ta cũng không tin mình lại muốn lấy nàng làm nương tử sớm thế! Chỉ có điều nhìn nàng vởn vơ trước mặt lũ đàn ông lại đáng yêu như vậy! Kỳ thật chắc ta không chịu nổi được nữa! - Lý Khắc Minh vừa nói, tay vừa bóp trán suy nghĩ: Quả thật cái cô nương kia cứ đáng yêu như vậy hỏi nam nhân nào có thể từ chối?
- Thái Tử? Người có đúng là Lý Khắc Minh không thế? Người hóa ra cũng biết yêu! Ha ha! Muốn cười ghê!
Vừa dứt lời từ phía Lý Khắc Minh lại thêm một chén trà bay tới.
9 Buổi đêm trong Hoàng cung -- Ngự hoa viên--
- Ai a đói quá! - Tạ Uyển Nhã ôm bụng ngồi bên cạnh hồ nước. Người nàng tựa vào thành hồ, tay ôm bụng mặt nhăn nhó.
10 Lúc này ở doanh trại của Lý Khắc Minh, ánh đèn trong phòng hắn vẫn sáng. Lần này đích thân ra trận, hắn cũng không phải là lần đầu. Tuy hắn ra trận, trận nào cũng bách chiến bách thắng nhưng cũng không vì thế mà chủ quan với địch.
11 - Thái hậu của ta ơi, người còn định thử thách mấy vị cô nương đó tới khi nào nữa? Người không thấy mấy năm rồi có năm nào người tìm được? Đấy! Người xem? Bọn họ còn làm người bị thương nữa! Thật là quá quắt mà!
Trong Long Nguyệt điện, tiếng nói tức giận của hoàng thượng khiến ai nấy đều run sợ.
12 Uyển Nhã cứng người nhìn Thái Hậu. Trong phút chốc hiểu rằng bà lão kia không phải người thường mà chính là Thái hậu! Biết rằng những vị cô nương kia nếu Thái hậu không tha ngay lập tức sẽ đầu lìa khỏi cổ, nàng lại không nỡ làm thế đành cấ tiếng xin thay:
- Bẩm Thái hậu! Mấy nàng ấy còn nhỏ tuổi.
13 Tạ Uyển Nhã đầu óc quay cuồng, não bây giờ không còn đủ năng lượng điểu khuyển tay chân chỉ đủ để suy nghĩ. Cái quái gì đang xảy ra thế? Sao một người từ đội trưởng đội thị vệ lại phắt cái biến thành thái tử thế này? Nàng có nghe nhầm không?
Lý Khắc Minh không nói gì, tay nọ ôm chặt nữ tử kia tay còn lại phất tay bảo Phù công công lui xuống.
14 - Bảo Bối ! Ăn cả cái này vào ! Không ăn rau sẽ không lớn được , sẽ không cao được đâu !
Lý Khắc Minh ở một bên hệt như bảo mẫu gắp từng thứ đồ ăn vào bát cơm của nàng.
15 - Tạ Quang Lục ! Chàng mau đi cướp Nhã Nhi về cho ta ! Tại sao nó lại được chọn ? Chàng trả lời ta đi ! Chàng mau đi. . . mau đi đón nó về ! Ta tin nó không muốn làm thái tử phi đâu !
Trong Tạ phủ lúc này , những giọt nước mắt của Tạ phu nhân cứ thế rơi xuống không ngừng.
16 - Bảo Nhi ! Muội tính bao giờ thì cử hành hôn lễ với Vương Sỹ Anh ? - Uyển Nhã chống tay lên cằm , chán nản quay sang nhìn Bảo Nhi.
Trong quán trọ , nàng và Bảo Nhi vừa vào ngay lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý.
17 Sáng hôm sau , người thức dậy đương nhiên là Lý Khắc Minh. Kể từ nay cơ vẻ cuộc đời hắn sẽ vui hơn rất nhiều vì có tiểu mĩ nhân là nàng bên cạnh. Hắn từ từ vén ngọn tóc mai của nàng , tay chống đầu say sưa ngắm người kia ngủ.
18 Uyển Nhã đang uống dở môi canh nghe xong phụt ra , sặc nước ho khù khụ. Lý Khắc Minh nhìn nàng không nói gì nhẹ nhàng vỗ lưng cho nàng. Một lúc sau nàng mới quay ra dùng ánh mắt tội nghiệp bảo :
- Nhưng.
19 - Chàng phải tin ta ! Cái người đó với ta không có gì hết !
Giọng hối lỗi có chút thỉnh cầu của Tạ Uyển Nhã phát ra từ trong ngực Lý Khắc Minh. Khi hắn thấy nàng với cái tên đó ôm nhau , không hiểu sao một chút tức giận cũng không có ! Chỉ là bước đến lôi nàng từ ngực hắn ra sau đó bế nàng trở lại phòng.
20 Mấy ngày nay , hắn cứ sốt như thế làm nàng không yên tâm , lúc nào cũng thường trực ở Đông Cung điện. Đêm nào cũng cố gắng thức tròn , lau người rồi cho hắn uống thuốc.