21 Beta: Tử Băng. Ω♦ΩThật ra Ngọc Câu cũng rất cảm kích với hành động của Tô Thiên Dương, ngẩng đầu cười nói: “Cám ơn Nhị thiếu gia. “Tô Thiên Dương cũng để ý đến lời cảm ơn của nàng, chỉ nhìn bộ dạng đang gục ở trên giường của nàng, thật khó có thể dùng đồ ăn sáng: “Ngươi định ăn kiểu gì đây?”” Bưng tới đây”Ngọc Câu chỉ chỉ khay, nếu sẽ không ai biết chuyện thì nàng còn khách khí cái gì nữa, nàng đói lắm rồi!ánh mắt Tô Thiên Dương sâu thẳm vô cùng, Ngọc Câu khẽ cười như thế kia thật là đẹp mắt a.
22 Lời nói của Tô Thiên Dương cũng làm cho Ngọc Câu không những không cảm thấy cao hứng mà còn dâng lên một chút tức giận. Nàng đứng thẳng dậy, sắc mặt băng lãnh trầm xuống, con ngươi hiện lên ý sắc bén, khóe môi nhếch lên vẻ khinh thường.
23 Edited by Tử BăngĐêm tối đen như mực, những vệt sao rơi vạch một đường mờ nhạt trên bầu trời cao phát ra sự nguy hiểm ngầm rất thảm đạm. Rừng kia như ẩn như hiện mơ hồ không rõ, đám sương lượn lờ, bóng cây lắc lư, bốn phía yên tĩnh không tiếng động.
24 Lời Ngọc Câu quang minh lỗi lạc, nghe thấy nàng nói vậy, Tiểu Cúc liên tục gật đầu, hai nha đầu Nguyệt Nhi cùng Tiểu Lan đứng sau cũng gật đầu. Hiển nhiên, điều này chứng tỏ nàng không nói dối.
25 Cẩn vương Âu Dương Ly Yên là đệ nhất mỹ nam tử của Đông Tấn quốc, một thân mỹ mạo quyền thế, liên tục cưới ba vương phi, không chết thì ngốc. Không ngờ lần này lại đại hôn với Tô Thái Tuyết – nữ nhi của Tô tướng quân.
26 Yên Kinh không giận mà bật cười, khuôn mặt tuấn tú hiện lên vẻ nghiền ngẫm, vô tư nhìn Lâu Dạ Hoan – hoàng tử Tây Lỗ quốc. “Ngươi có bản lĩnh thì đi mà trêu ghẹo hắn! Ta nhất định sẽ phục ngươi sát đất!”Lâu Dạ Hoan ngẩn ra một chút rồi lập tức nở nụ cười.
27 Tuy rằng người Tô phủ không muốn thế nhưng ngày này vẫn tới. Trời rất sáng sủa, ánh dương xuyên thấu chín tầng mây, tỏa ra ánh sáng lấp lánh. Kinh thành hiện giờ vô cùng náo nhiệt, trên đường phố có tiếng người ồn ào, một màu đỏ thẫm trải dài từ Cẩn vương phủ đến phủ tướng quân, lụa màu hồng đỏ đã chặn lại tầm mắt của những người thích xem náo nhiệt.
28 Trên mặt Tô Thái Tuyết hiện lên nụ cười, nhẹ nhàn mở miệng: “Ta hẳn nên đi đến một nơi khác, chúng ta sẽ rời khỏi Tô phủ. Nếu Tô Thái Tuyết đã gả đi rồi, Tô phủ là nơi chúng ta không thể ở lại được.
29 Trời cao trong xanh thoáng đãng , mây xanh vờn quanh trong vắt như ngọc lưu ly, chợt có một đám mây cuộn tròn giữa không trung, cảnh đẹp ý vui a. Kiệu hoa động lắc lung lay, người trong kiệu giơ cánh tay vô lực lên, hoang mang chớp mắt, giật mình nhìn màu hồng xung quanh, hô hấp nhanh đến mức hít thở không thông, chợt nhận ra mặt bị cái gì che lại, tay vội vàng kéo khăn đỏ trên mặt ra, cố thở hổn hển.
30 Trong tân phòng, nơi nơi dán đầy chữ hỉ to tướng, màu đỏ tràn ngập cả căn phòng, lụa hồng tầng tầng lớp lớp, giường hỉ màu đỏ thắm thêu đôi uyên ương đồng chẩm mới thật châm chọc làm sao!Ngọc Câu vừa vào phòng liền kéo khăn voan trên đầu xuống.