141 Cố Vân một phen phân tích thêm ép hỏi đem Trình Hàng đổ á khẩu không trả lời được, toàn bộ hình bộ trên mặt cũng không ánh sáng. Trác Tình âm thầm lắc đầu, những người này cư nhiên ở điều tra phương diện cùng Cố Vân so, kia không phải muốn chết thôi, nàng nhưng là xuất thân cảnh sát lại là cao thủ phá án!Mặc Bạch u lam mắt cũng không dấu thưởng thức, một đám nam nhân thế nhưng còn không bằng một nữ tử nhìn thấu triệt!Đan Ngự Lam thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói: “Thanh cô nương, không phải chúng ta không tin ngươi, nếu ngươi cùng Ngao Thiên không đem sự tình từ đầu đến cuối nói ra, chuyện này rất khó giải quyết!” Hắn đương nhiên biết chứng cớ không đủ, nhưng là sở hữu mặt ngoài chứng cớ đều hướng Ngao Thiên, Dạ Mị hai người, không theo bọn họ trên người xuống tay, hắn làm sao sao hướng Hoàng thượng cùng các quốc gia đặc phái viên công đạo?Không có hình bộ cùng tướng quân phủ duy trì, muốn tìm được Dạ Mị cơ hội xa vời.
142 Cố Vân vươn tay, vội la lên: “Tìm được rồi sao?”“Vâng. ” Lãnh Tiêu gật gật đầu, theo trong lòng lấy ra Ngao Thiên thấy kia khối khăn, giao cho Cố Vân,bên tai nàng thấp giọng nói mấy câu, Cố Vân trên mặt rốt cục hiện ra cái thứ nhất tươi cười trong hôm nay, rốt cục vẫn là làm cho nàng tìm được rồi!Cố Vân giơ lên một chút tự tin tươi cười, mở khăn trong tay ra, cao giọng nói: “Kỳ thật hai án nổ cũng không phải không có manh mối lưu lại.
143 Đi vào một nhà nho nhỏ bán các loại đồ thêu, không lớn cửa chen vào nhiều người như vậy có chút chật chội. Chủ quán là một nam nhân khoảng chừng năm mươi tuổi, thấy bọn họ một hàng tiến vào liền vội vàng nghênh đón, la lên: “Các ngươi là loại người nào, muốn làm gì?”“Chúng ta là người quan phủ, hiện tại muốn điều tra đào phạm.
144 Không biết chỗ đó như thế nào nàng cũng không tán thành bọn hắn mạo hiểm như vậy, nhưng là hiện tại nàng cũng vô lực ngăn cản, chỉ có thể công đạo Cát Kinh Vân mang theo các tướng sĩ đem nơi này trông giữ, về hình bộ bẩm báo, chính mình cũng đi theo.
145 “Cho nên ngươi mới vội vã tìm Dạ Mị như vậy?” Túc Lăng thanh âm lạnh lùng, không khó nghe ra tức giận trong đó. Nàng biết rõ Ngao Thiên nguy hiểm cư nhiên còn cùng hắn đi, nàng là rất tín nhiệm hắn vẫn là rất không để ý mạng mình.
146 Lạnh lùng bốn chữ Cố Vân nói không chút để ý lại như là một quả bom nổ mạnh, chấn người kinh hồn táng đảm, đầu choáng váng ù tai, nhất thời thư phòng yên tĩnh lại, tựa hồ ngay cả tiếng hít thở đều không có.
147 “Ngao Thiên, ngươi đứng lại. Nghe ta nói hết ngươi còn muốn đi ta không ngăn cản ngươi. ” Ngao Thiên hiển nhiên đã muốn mau bị chính mình bất lực, thúc thủ vô sách mà bức điên, nếu làm cho hắn cứ như vậy đi ra ngoài, hậu quả tuyệt đối là cá chết lưới rách! Âm thầm hít sâu một hơi, làm cho chính mình bình tĩnh, Cố Vân bình tĩnh nói: “Hiện tại cách giờ tý còn một canh giờ, chúng ta chuẩn bị nhất định có thể thắng.
148 Thư phòng trầm mặc đã lâu không có người trả lời, Cố Vân có chút buồn cười, bọn họ đây là làm sao vậy? Nàng cũng không phải nhất định sẽ chết!“Cứ dựa theo an bài, đều tự chuẩn bị đi.
149 Cố Vân sắc mặt như thường thủy chung thản nhiên thong dong, lại làm cho người ở một bên chờ đợi xuất phát nhìn mồ hôi lạnh chảy ròng. Nhất là Túc Lăng, vài lần Mặc Bạch đều nghĩ đến Túc Lăng muốn xông lên phía trước, nhưng là hắn trừ bỏ quyền đầu nắm cũng không tiến lên ngăn cản.
150 Ngao Quý đang nói chỉ thấy Ngao Thiên bắt lấy bên hông nhuyễn kiếm, Ngao Quý kinh hãi nghĩ đến hắn sẽ đối mình ra tay, đang muốn lui về sau tránh né, ai ngờ hàn quang chợt lóe trường kiếm không có một tia chần chờ đâm vào ngực Cố Vân, đen như mực trường kiếm đâm thủng ngực mà qua, Cố Vân mở to đôi mắt, không dám tin nhìn chằm chằm Ngao Thiên.
151 Đèn đuốc chiếu rọi, Cố Vân màu da như trong suốt được đặt trên chiếc giường nhỏ hẹp càng thêm gầy gò. “Đi ra ngoài!” Trác Tình khẩu khí rất nặng, tay không nhàn rỗi, nhẹ nhàng cắt áo trước ngực Cố Vân, ngực trái có một miệng vết thương, da thịt có chút máu nhưng là vết thương cũng cơ bản không lệch lạc, thẳng đến thấy miệng vết thương, Trác Tình tâm thả một nửa, Ngao Thiên một kiếm này đâm vào vừa nhanh vừa chuẩn, Vân vẫn là có thể cứu chữa !Định thần, Trác Tình bắt đầu vệ sinh miệng vết thương lại phát hiện Cố Vân miệng vết thương lượng xuất huyết rất ít, kiếm xuyên qua không thương tổn đến trái tim, bất quá lại cắt đứt một tĩnh mạch, không nên chỉ có một u=ít máu như vậy? Trác Tình nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Ngươi điểm huyệt đạo của nàng?”Túc Lăng kinh hãi, vội la lên: “Không thể điểm huyệt?”Trác Tình thản nhiên trả lời: “Không phải.
152 Túc Nhậm tâm một chút nhắc tới cổ họng cùng, này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Chẳng lẽ —— nàng đã chết?Túc Nhậm tâm một chút nhắc tới cổ họng, bộ dáng Túc Lăng quái dị làm cho Túc Nhậm rất là bất an.
153 Trác Tình suy tư một hồi lâu thở dài một tiếng, trả lời: “Một kiếm này đâm thủng ngực, cho dù không có thương tới trái tim cũng là nghiêm trọng thương, nếu mấy ngày nay không có biến chứng gì, dựa theo thân thể trạng huống cùng sức khỏe khôi phục, năm ngày sau hẳn là có thể di động, nếu mấy ngày nay miệng vết thương bị nhiễm trùng…” Trác Tình cũng không muốn nói hết, hoàn cảnh chữa bệnh đơn sơ, phát sinh nhiễm trùng rất lớn, hơn nữa không có chất kháng sinh, nàng thật sự không muốn cũng không dám tưởng tượng nếu là miệng vết thương bị nhiễm trùng, nên cứu Vân như thế nào!Trải qua một đêm tra tấn, trên mặt Túc Lăng đã không như bình thường, thanh âm khẽ run nhưng vẫn là kiên trì hỏi “Sẽ như thế nào?”Mặt có râu làm cho hắn thoạt nhìn thực chật vật, sâu thẳm đôi mắt nhìn thẳng nàng, chống lại đôi mắt như biển sâu thâm trầm u lãnh, Trác Tình quyết định không đi giấu diếm tối phá hư kết quả, hít sâu một hơi, Trác Tình rõ ràng trả lời: “Nếu nhẹ thì thương sẽ lâu khỏi, khả năng lưu lại di chứng, nếu nặng——— sẽ chết.
154 “Ta, nên bắt em làm sao bây giờ?” Nhìn trước mắt cơ hồ tùy thời sẽ rời đi nữ tử, hắn thật sự không rõ, như thế nào sẽ có người kỳ lạ như vậy, nàng tỉnh kiên định ánh mắt, minh duệ trí tuệ, bất phàm thân thủ, đều làm cho người ta xem nhẹ nàng bất quá là một cái mười lăm sáu tuổi nữ tử, mà lúc này nàng lại gầy yếu như tùy thời đều sẽ đi.
155 Túc Lăng lại xoa trán Cố Vân, độ ấm quả thực phỏng tay mà Trác Tình lại thờ ơ hoàn toàn chọc giận Túc Lăng, “Thân thể của Thanh Mạt thành như vậy mà bình thường sao?”“Nàng trước mắt chính là nóng lên mà thôi, như thế này dùng nước sạch cùng liệt rượu luân phiên lau trán cùng chân tay, chỉ cần nhiệt độ cơ thể không hề lên cao sẽ không sao.
156 Trác Tình tay đút nàng uống nước cứng đờ, hung hăng trừng Cố Vân, nữ nhân này vừa tỉnh đã nghĩ làm nàng khóc! Lại đút thêm nước cho Cố Vân ngăn chặn miệng của nàng, nhớ tới vừa rồi bên ngoài phát sinh một màn, Trác Tình thấp giọng thở dài: “Được rồi, ít nói, nghỉ ngơi đi.
157 Thản nhiên hô hấp ở sau tai, môi mềm mại chạm vào sau gáy, nàng đặc hữu mát lạnh hơi thở đập vào mặt mà đến, thân thể cứng ngắc như bị điểm huyệt, không thể động đậy, sở hữu cảm quan tựa hồ đều ở giờ khắc này trở nên dị thường sâu sắc, Túc Lăng chỉ cảm thấy máu nhắm thẳng đầu.
158 “Hắn? Ai a?” Trác Tình ra vẻ không biết hỏi lại. “Hừ! Hiện tại mới đến giả ngu không chê muộn a?”Sinh khí làm ặt Cố Vân tái nhợt nhiễm thượng nhiều điểm đỏ ửng, thoạt nhìn khỏe mạnh hơn một chút.
159 Hai người đồng thời mở miệng lại phát hiện đoạt lời người khác nói, lại cùng lúc không nói gì. Cố Vân không biết Túc Lăng nghĩ như thế nào tóm lại nàng cảm thấy không khí phi thường xấu hổ.
160 “Vậy ngươi còn bắt các tướng sĩ giữa trưa xếp hàng!” Túc Vũ giận dữ, thân thể nàng còn không có tốt hơn hắn cũng không đồng ý nàng giữa trưa chọn lựa tướng sĩ, nhưng là nàng nếu muốn buổi tối tuyển chọn lại ở giữa trưa yêu cầu xếp hàng là có ý tứ gì? Phơi nắng đến tối làm sao còn có thể thể hiện trạng thái tốt nhất!Khóe miệng khẽ nhếch, Cố Vân trả lời: “Thí nghiệm vẫn đang tiến hành, một chút nắng đều không chịu nổi căn bản không phải người ta muốn.