41 ☆ Chương 41 Kim Hạ cảm thấy toàn bộ thế giới trước mắt đều quay cuồng, tâm như hòn đá rơi thẳng xuống, bà nội bị ngã, vạn nhất có gì không hay xảy ra.
42 ☆ Chương 42 Kim Hạ xin nghĩ phép một thời gian, ở lại bệnh viện chăm sóc bà nội, Lục Xuyên trừ những cuộc xã giao thật sự không thể từ chối, thời gian còn lại mưa gió cũng không đổi, mỗi ngày đúng hẹn đến bệnh viện báo danh.
43 ☆ Chương 43 Cuối tuần hiếm khi có nắng ấm, bà nội muốn ra ngoài hít thở khí trời, Lục Xuyên mượn được chiếc xe lăn từ chỗ y tá, ôm để bà nội ngồi vững lên ghế, thân hình anh cao lớn, chuyện này thật dễ dàng.
44 ☆ Chương 44 Chuyện cũ như dòng suối chảy nhỏ giọt, chậm rãi chảy qua trước mắt hai người. Người đàn ông đứng đối diện Kỳ Thư, gần 10 năm không gặp, anh có chút thay đổi, bỏ đi hào hứng thanh xuân lúc còn trẻ, cả người đọng lại thâm thúy hậu trọng (đôn hậu+thận trọng), lãnh đạm trên mặt làm cô không thể đọc được biểu tình, hai mắt không biểu lộ cảm xúc, lại làm cho người ta không thể nắm bắt.
45 ☆ Chương 45 Lục Xuyên nhìn chằm chằm phụ nữ trước mắt, hơi nhíu mày, có cảm giác khó chịu vì riêng tư bị xâm phạm: “Làm sao cô biết tôi ở đây?” Kỳ Thư từ mặt đất đứng lên, trên người vẫn mặc váy dài một quai vai, đi đứng loạng choạng, hai má ửng hồng, mỗi khi mở miệng đều thở ra một cổ mùi rượu: “Chuyên của anh, em đều biết, giống như trước kia.
46 ☆ Chương 46 Hai người xin mấy ngày phép, đi du lịch từ bắc xuống nam, đầu tiên là đến vùng Tô Hàng. Xuân thu nhiều ngày đẹp, sông núi có thanh âm, lúc gió nhẹ thanh mát mà du sơn ngoạn thủy, không thể nghi ngờ là một chuyện cực kỳ vừa ý.
47 ☆ Chương 47 Lấy cớ là trời mưa, Lục Xuyên nhốt Kim Hạ trong khách sạn một ngày trời, cùng anh đại chiến 300 hiệp. Trên thực tế, Kim Hạ đã không còn sức phản kháng, đêm qua anh ép buộc làm cô cả người bủn rủn, cơ hồ muốn chết đi, hôm nay lại vây cô giữa bồn rửa mặt, anh bế cô ngồi lên trên, mạnh mẽ chế phục, mãi mãi không thay đổi.
48 ☆ Chương 48 Trăng sáng sao thưa, ở ban công Bán Đảo Thành Bang của Lục Xuyên bài ra hai người lười nhác trên sofa, với Kim Hạ nằm ở trên nói chuyện phiếm, nói đến lúc còn nhỏ chơi một trò chơi, anh lại tâm huyết dạt dào chạy đi lấy tờ giấy, muốn gấp đậu phụ khô cho cô xem.
49 ☆ Chương 49 Hỗ trợ điều tra? Đầu óc Kim Hạ ong cái: “Trần Chi Thành cậu ấy… xảy ra chuyện gì sao?” “Người anh ta trúng hai đao, bây giờ đang ở bệnh viện chữa trị.
50 ☆ Chương 50 Lục Xuyên hơi nhíu mày : « Em thiếu tin tưởng anh như vậy ? Nếu anh biết Vương Minh Lãng muốn giết hắn, sẽ mặc kệ ngồi xem ? » « Lúc trước anh biết Vương Minh Lãng muốn đánh cậu ấy, đánh người cũng có thể chết người, anh có ngăn cản sao ? » Kim Hạ hít sâu, ép buộc chính mình tỉnh táo lại : « Nếu anh nói một câu, Vương Minh Lãng không dám không nghe, nhưng anh không có nói.
51 ☆ Chương 51 Kì Thư nghiêng đầu nhìn anh : « Sao vậy, có tâm sự ? » Ngón tay Lục Xuyên gõ nhanh trên mặt bàn, tầm mắt dừng ở điện thoại trên tay, cô chưa gọi đến : « Không liên quan đến cô.
52 ☆ Chương 52 Khi Lục Xuyên tỉnh lại, bình minh tỏa ra ánh sáng bạc. Anh định ngồi xuống, mới phát hiện thân mình nho nhỏ trong khuỷu tay, giống như gấu Kaola ôm anh, không biết lên giường khi nào, ngay cả quần áo cũng không thay, ngực hơi phập phồng, ngủ thật sâu.
53 ☆ Chương 53: Phiên Ngoại - Trần Chi Thành “Lý tưởng của tôi” Lý tưởng của tôi, là làm một giáo viên, nắm đầu phấn ngắn ngũn, đứng trước bục giảng ba thước, cẫn cù vất vả cày cấy học trò khắp đất nước… Tập làm văn tiểu học, lần đầu tiên bàn về lý tưởng, nhưng đến lý tưởng là gì cũng không biết, liền viết đại muốn làm giáo sư, ngoài ý muốn được khen ngợi.
54 ☆ Chương 54 Gần đây Lục Tống Thụy phát hiện việc lạ, đứa con bất hiếu trước kia ít về nhà gần đây mỗi tuần đều đúng hạn về nhà báo danh, còn luôn mang theo chút thuốc bổ đến, bằng không chính là đột nhiên mua về nhà máy tập thể hình, ngay cả thời gian làm việc buổi tối, cũng không quên gọi điện về nhà hỏi thăm, quả thực khác hẳn anh trước đây.
55 ☆ Chương 55 Lục Tống Thụy nghe vậy ngạc nhiên liếc mắt nhìn anh một cái: “Biết rồi, mẹ sẽ nói rõ với ba con, bảo ông ấy thu lại tính tình chút, già đầu rồi, hở một chút liền giống như pháo nổ, nghĩ trong nhà cũng là doanh trại à.
56 ☆ Chương 56 Biệt thự nhà họ Lục. Trong phòng làm việc tràn đầy ánh nắng mặt trời, giá sách gỗ lim gọn gàng đầy sách quân sự, Lục Chương Viễn ngồi ở trước bàn, trong tay nắm bản binh pháp Tôn Tử buộc chỉ, bên cạnh là âm trà đất sét lượn lờ khói trắng nghi ngút, một phòng yên tĩnh.
57 ☆ Chương 57 Lục Chương Viễn đẩy cửa vào nhà, Lục Tống Thụy nghe thấy đi lên đón, có chút trách cứ: “Sao giờ mời về, người ta vừa mới đi. ” Lục Chương Viễn cởi bỏ cúc áo đầu tiên của quân phục: “Biết, trên đường trở về thấy.
58 ☆ Chương 58 Lục Xuyên có chút khinh thường đối với hành vi ba anh dụ dỗ Kim Hạ, theo tính cách của anh, đã muốn đi đối mặt làm rõ việc này, nhưng bây giờ anh chỉ có thể nhẫn nại, không muốn để cho ba anh nghĩ rằng Kim Hạ ở sau lưng đâm chọc, khiến cho cha con bất hòa, liền làm bộ như không biết chút nào về việc này.
59 ☆ Chương 59 Lục Chương Viễn rất thích sách, trang giấy hơi vàng có mùi gỗ, vừa sờ lên có chút thô, cầm trong tay thấy nặng, cảm giác chân thật, trước kia Lục Xuyên đưa cho ông cái IPAD có Kindle, lúc đó ông thử dùng chút, nhưng lại thấy không quen, liền bỏ xó.
60 ☆ Chương 60 Thấy Lục Tống Thụy ngồi trên mặt đất, ôm ngực, Lục Chương Viễn nhất thời hoảng hốt, lập tức tiến tới đỡ lấy bà: “Em làm sao vậy?” Lục Xuyên cùng Kim Hạ cũng vây quanh lại, Lục Tống Thụy chau mày, mệt mỏi mở miệng: “Ngực em khó chịu.