21 Hôn lễ tổ chức cực kì long trọng, tuồng xướng liền ba ngày ba đêm, văn võ bá quan đều tới chúc mừng cả, trước cửa Hàn phủ ngựa xe như nước. Hơn nữa Hàn Huyền Dịch mới lập chiến công ở Bắc cương, thăng quan tiến chức, trong nhất thời, hắn thành người tân quý trong triều, thanh thế không hề thua kém ai cả.
22 Việc nhân sinh trên đời này nào có mấy ai quản được, tựa như việc ta cùng Cảnh Nguyệt công chúa kết bằng hữu vậy. Chúng ta cùng nhau học luyện độc thuật, điều chế giải dược, liên thủ cùng nhau đem thị thiếp trong phủ Hàn Huyền Dịch cho các nàng ta phải ra khỏi phủ, nếu có mỹ nhân mới tới, ta cũng làm nũng rồi ngấm ngầm ra tay sau lưng đuổi các nàng trở về, vậy là chẳng mấy chốc trong phủ Hàn gia chỉ còn có ba người thị thiếp an phận thủ thường sinh sống.
23 Ngày thứ hai, Cảnh Nguyệt mượn cớ đi thăm Thập lục công chúa Cảnh Vĩ sắp đi sang Chiêu quốc hòa thân, mang theo ta vào tiến cung để gặp gỡ với người cùng phe phái của nàng ta trong cung.
24 Phong vân
Vân đối phong tĩnh đối động lãnh tiếu đối đao phong
Nhĩ đối ngã ngã đối nhĩ chuyển nhãn đô thành không
Vũ hạ đích nháo hống hống tuyết phiêu đích hưng trùng trùng
Tâm bất thống huyết bất hồng thùy hội đổng nhất thiết bất thị mộng
Tình bất thương nhân bất tẫn tình nhân bất phong cuồng bất thành mộng
Yếu bất thị nhân gian hữu phong thùy tri đạo phù vân tằng kinh lưu động
Một hữu sinh na hữu tử một hữu tụ na hữu tán
Một hữu nhĩ đích thiên không ái hận dã bất tri sở chung
Thịnh yến phải đợi tới đêm mới có thể bắt đầu, những mỹ nhân lần này tiến cung đều tụ lại ở thiên điện để nghỉ ngơi, chờ để được triệu lên thượng điện hiến nghệ.
25 Tất cả những thứ này, cái nào là ảo, cái nào là thật, ta phân không rõ, chỉ thầm nghĩ cứ như vậy mà ôm Cận, cảm giác được nhịp tim của hắn ngay bên tai, mãi mãi cho tới già, vậy là đủ thỏa mãn rồi.
26 “Hắn điên, hắn điên rồi! Người đâu, mau bắt cái tên điên khùng này lại cho ta!”
“Nhị điện hạ hà tất phải bực mình làm chi. Bất quá thì ngài cũng chỉ bị chết vài tên nô tài bỉ ổi, dù sao cũng có người muốn chết cơ mà, như vậy không phải là hợp tình hợp lý lắm sao?” Phiên vẫn cười ngọt ngào, về tới bên người Hoàng đế.
27 Ta thấy mình đang lơ lửng ngắm cảnh trên những bức tường thành của Hoàng cung, nhìn bên trong đó kẻ khóc người cười, Không biết nên………. Phía trước đột nhiên xuất hiện bóng lưng của một người, là Cận! Thật may quá……….
28 Để ta nhập hậu cung làm phi mới chỉ có một chuyện, vốn trong Hậu cung tam phái tranh đấu nhau mãnh liệt, trên triều lại càng căng thẳng khôn cùng. Đối với ta, ta không cần phải chú ý tới chuyện khác làm gì cả, chỉ toàn tâm toàn ý giúp cho Hoàng Thượng vui vẻ, tự nhiên sẽ có người làm bia đỡ tất cả cho ta.
29 Ta hôm nay có thể nhìn thấy Cận rồi sao, thế nhưng lại nhanh chóng gặp một người. Đi được nửa đường,đầu tiên là đụng độ với Nhị hoàng tử cùng với đám tùy tùng của hắn, ta cùng với Phiên hướng hắn hành lễ, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không nhường đường, cũng không đi khỏi, cứ dứng chặn chúng ta ở đó.
30 Vội vã chạy về Càn Khôn cung, Hoàng thượng đã ngồi trên Long ỷ đợi sẵn. “Phong, ngươi đã đi đâu vậy?” Hắn ngoắc tay gọi ta ngồi xuống bên cạnh.
“Khởi bẩm hoàng thượng, ngày hôm nay vừa mới đi vấn an Hoàng hậu cùng các vị nương nương, khi về đụng với Hàn tướng quân, sau đó đi gặp Cảnh Nguyệt công chúa.
31 Miễn cưỡng nằm dưỡng bệnh trong Càn Khôn cung, ta buồn chán muốn chết. Hoàng thượng bắt ta hảo hảo dưỡng bệnh không được làm trò lộn xộn, hắn đối xử với ta thực là vô cùng tốt, đến cả long sàng cũng nhường cho ta nằm, bất quá ta lại toàn vòi vĩnh muốn theo hắn vào triều, vừa muốn theo dõi mấy vị quan lại trong triều, vừa chủ yếu là ngắm Cận.
32 Đang suy nghĩ cái gì vậy?”
Thình lình có một bàn tay đặt lên vai ta, làm cho ta giật mình. Đầu óc đang mông lung đi vào cõi thần tiên bị làm cho tỉnh táo lại:” Hoàng thượng, ngài đã trở về.
33 Đợi cho tất cả bình tĩnh trở lại, chúng ta nhìn lẫn nhau, thở gấp, quần áo lộn xộn, đũng quần đã ướt sũng, thật là chật vật bất kham, không tự giác mà cả hai cùng cười rộ lên.
34 “Ngươi đúng là tên tiểu vô lại, ta thực sự không thể bắt bẻ ngươi được. Ai…” Cận tựa vào ngực của ta, nhẹ nhàng thở dài.
“Cận…”
“Hư… Đừng nói gì cả.
35 “Hiểu phong đã từng hưởng qua cái loại tư vị này, cho nên có thể hiểu được. ”
Còn nhớ lúc bản thân trải qua thấy khó có thể chịu được, bao lâu rồi thật không còn có nhiều cảm giác lắm, chỉ còn lại có vài đau thương giống như là bất đắc dĩ.
36 Ở trong tẩm cung chờ ta có một vị khách không mời mà đến. Ta vừa đẩy cửa phòng ra, đã thấy Trân công chúa ngồi ở một mình trước bàn, ta giật mình cả kinh, cuống quít đóng cửa lại.
37 Sứ thần của Chiêu quốc đi sang còn đem theo minh thư, điều kiện là muốn Tây Phượng phối hợp xuất binh tấn công xuống Nam Cương. Vì thế, Hoàng đế cau mày khó chịu, các vị đại thần mỗi ngày ở trên điện đều tranh cãi ầm ĩ không ngớt, liên tiếp năm ngày, đều không thể đưa ra quyết định gì.
38 Mười ba tháng ba, Hoàng Thượng tuyên bố nam quân Thống soái cùng giám quân nhận mệnh, cả triều chấn động.
Mười lăm tháng ba, Cận khởi hành đi Thương Lan quan bắt đầu tiếp quản quân đội.
39 Năm vạn đại quân phân làm ba đợt mà vượt sông. Hơn hai mươi chiến thuyền lặng yên xuất phát, hướng bên kia sông mà đi tới, dần dần ẩn thân ở bên trong sương mù dày đặc.
40 Ba vạn binh lính thân phi trọng giáp di chuyển chậm rãi trên sơn đạo phía trước. Ta cùng Trác Nhã đại thẩm đứng ở trên ngọn núi nhỏ nhìn xuống dưới, đội ngũ đống đảo giống như là đàn kiến bò sát, không nhìn rõ Cận ở nơi nào.