81 Chương 80: Xin lỗi, người đó là người em không có cách nào ngừng yêu
Editor: Ruan Hua
Beta: Jane Trịnh
Chuông điện thoại vang lên.
"Uy, Vận Hàm.
82 Chương 81: Trong cuộc đời thứ quý giá nhất, chính là bình an và hạnh phúc
Sau hai tuần, Văn Dư trở lại thành phố T.
Mấy người ngồi ở trong văn phòng Văn Dư, Văn Dư ngồi ở vị trí chủ tọa, Ngô Linh Nam ngồi đối diện cô, những người còn lại tản ra ngồi ở chung quanh.
83 Chương 82: Văn Dư té xỉu
Trên giường bệnh, hai người bởi vì vị trí gần một góc khuất, cũng không có chú ý tới người đứng ở cửa.
Lương Vận Hàm bị một màn trước mắt kích thích đến đầu óc phát sốt, quả muốn xông qua đi kéo hai người ra!
Văn Dư rất nhanh đã đẩy Ngô Linh Nam ra, quở trách nói:
"Linh Nam, đủ rồi!"
Nhưng hai người vẫn duy trì tư thế, Lương Vận Hàm nắm chặt quyền, móng tay thật sâu đâm vào trong thịt cũng không thấy đau.
84 Chương 83: Xin lỗi, những thứ khác em đều có thể chấp nhận bỏ qua, nhưng điều này thì không thể.
"Văn Dư, cậu đến cùng nghĩ như thế nào ?"
Hồi báo xong việc, Nhạc Linh Uyển nhìn người đối diện đã vùi đầu vào công việc, thực sự nhịn không được nói ra.
85 Chương 84: Em vẫn khỏe chứ? Đã lâu không gặp
Thái độ của Văn Dư làm cho Lương Vận Hàm thầm giật mình, mà thái độ của Lương Vận Hàm cũng làm cho lòng Văn Dư có chút không chắc.
86 Chương 85: Phu nhân, xin mời tiếp chiêu đi!
Cái bẫy trong phòng vệ sinh được Văn Dư bỏ ra khá nhiều tâm tư để thiết kế, hết thảy hưởng thụ, lấy tình thú làm chủ.
87 Chương 86: Không cách nào cự tuyệt bệnh nhân
Một đêm này, hai người vượt qua trong bình an vô sự. Ai cũng không tìm ai nói chuyện phiếm, riêng mình làm chuyện của mình.
88 Chương 87: Phu nhân dĩ nhiên câu dẫn ta!
Văn Dư cảm giác được sự băng lãnh trên người Lương Vận Hàm, cô kéo khăn tắm qua bọc lấy người nàng. Lương Vận Hàm nắm lấy khăn tắm thật chặt, cúi đầu xuống một câu cũng không nói.
89 Chương 88: Trong nhà xuất hiện một thành viên mới
Gió biển thổi khiến Lương Vận Hàm có chút lạnh, ánh mắt Văn Dư vô cùng nhạy bén vội chạy tới ôm Đóa Đóa về, sau đó đề nghị đi tới một quán cafe cạnh bờ biển ngồi một chút.
90 Esley: hiuhiu xin lỗi mọi người, lâu rồi mới post, xin đừng gạch đá
"Cái gì? ! Cứ như vậy trở về nước? !"
Sùng Hân kêu lên trong điện thoại.
"Đúng vậy.
91 Esley: chào buổi sáng mọi người !cuối tuần vui vẻ nhá!
Văn Dư lại đến New Zealand lần nữa, thời điểm là vào trước tết xuân của Trung quốc khoảng một tuần, Lương Vận Hàm còn có nửa năm nữa là kết thúc khóa học, nàng kỳ thật còn chưa đưa ra quyết định cuối cùng sau khi tốt nghiệp sẽ làm gì, ngay cả trường học còn hỏi không biết Lương Vận Hàm có hứng thú ở lại làm giáo viên không.
92 Khi Cao Lam tự mình đến tìm Văn Dư, thì vẫn còn thấy cô cùng người phụ nữ xinh đẹp khi nãy trò chuyện, trong lòng âm thầm lau mồ hôi dùm cô. Vận Hàm cũng không phải người dễ dàng tha thứ, tất cả mọi sự tình đều nguyện ý ẩn nhẫn, Văn Dư dùng chiêu này kích thích Vận Hàm, người ta không cần động não liền có thể nhìn thấu, tự đi mà giải quyết cho tốt đi cô em.
93 Văn Dư cùng Lương Vận Hàm hơn hai mươi chín ngày sau thì trở về thành phố D. Đây là lần thứ nhất Lương Vận Hàm trở về sau hơn một năm, nàng lúc đầu có chuẩn bị một chút lễ vật, lại không nghĩ rằng chuẩn bị vậy mà không nhiều bằng Văn Dư! Vả lại, điều khiến nàng cảm thấy bất đắc dĩ chính là, không chỉ có số lượng không đuổi kịp Văn Dư, mà ngay cả mức độ được hoan nghênh của lễ vật cũng không theo kịp cô.
94 '' Văn Dư, mau xuống giường!''
''Ngủ thêm một lát thôi mà!''
''Biết mấy giờ bay không hả?''
'' Phu nhân phiền em gọi cơ trưởng, nói anh ta tối hãy bay nhé!''
''.
95 Mùa đông phương bắc là đẹp nhất , bởi vì có tuyết. Nhất là vào ban đêm an tĩnh ánh đèn ấm áp trong trang viên điểm chiếu vào tuyết trắng mênh mang khoác lên trên tuyết tầng một sắc màu ấm.