41 Nhạc Thiên Tuyết khẽ nhíu mày, hoá ra bọn họ đều xem nàng là đại phu hết rồi. Nàng vung tay nói: "Tay hắn đứt gân thì mắc mớ gì đến ta, ta không phải đại phu, ngươi đi tìm người khác đi.
42 Mấy tên sơn tặc nhìn thấy hai tiểu cô nương xinh xắn trước mặt thì nhất thời hưng phấn, cười khả ố, lộ ra hàm răng màu vàng tiêu chuẩn, phi thường hèn mọn.
43 Tiểu Hoa đang uống nước ở bên ngoài, nghe thấy một lời này, liền sặc nước phải vỗ ngực ho sù sụ. Phu thê hợp sức?Tiểu Hoa quay đầu nhìn vào trong, Đệ Nhất Thần Y - Nguyên Thiên Tứ một thân áo bào màu vàng nhạt, dáng dấp thanh tú, bề ngoài hắn như vậy, quả thật nhìn không ra lại chính là Nguyên thị truyền nhân.
44 Hắn đứng bên ngoài, nhìn thấy cánh cửa phòng đóng chặt, tình huống y như lúc trước, nàng đóng kín cửa phòng lại, ai cũng không được vào xem. Lần này, rất có khả năng là Nhạc Thiên Tuyết (*)ly miêu hoán thái tử đây!(*)Một truyền thuyết trong dân gian của Trung Quốc, đại khái là nói về âm mưu hoán đổi thái tử bằng một con li miêu.
45 Lẽ nào, việc thao túng bọn dã thú hôm nay, là Mộc thế an bài?Không thể, chính hắn cũng ngồi ở đó, trừ phi hắn muốn đem mạng mình lẫn vào trong đám người!Trên tờ giấy, một hàng chữ bỗng hiện rõ ra: Tông quyển hư hư thực thực ở Chiến Vương phủ.
46 Nhạc Thiên Tuyết thúc ngựa phi nước đại ra khỏi Dạ Thành, xe ngựa của Chiến Liên Thành tuy rất to nhưng di chuyển lại không hề chậm chạp, chạy hết tốc lực tới Song Tử nhai (sườn núi), Nhạc Thiên Tuyết mới miễn cưỡng nhìn thấy đoàn xe ở phía xa kia.
47 (1) - Sao có thể hoàn hảo vô khuyết?Xe ngựa phóng đi rất nhanh, bên trong lắc lư đến nỗi muốn lộn ruột. Nhạc Thiên Tuyết vội vã níu chặt xiêm y của Chiến Liên Thành, đây đúng là thất sách mà, vì Nguyên Thiên Tứ mất tích liền vội vội vàng vàng mò lên đây.
48 (2) - Hai chín ngày một tháng. Bây giờ còn cần người đỡ mới đi được, có phải hắn đang giả bộ trước mặt mình hay không?Chiến Liên Thành lãnh đạm nói: "Chân bản vương không thật sự tàn phế, ngươi không cần phải kinh ngạc.
49 (3) - Thần bí. Nhạc Thiên Tuyết thấy hắn ngồi thừ ra, đành hít một tiếng dài:"Không sao đâu, thịt này ăn rất ngon, giờ rơi vào tình trạng thế này, ngươi cũng đừng làm bộ Vương gia đòi hỏi.
50 (4) - Vết thương. Ở bên đây, Chiến Liên Thành hai tay cầm vài viên đá nhỏ, dùng sức mạnh mẽ phóng thẳng từng viên ra ngoài!Không ngờ được, mục tiêu đã bị bắn trúng nhưng đến một tên cũng không hề ngã xuống!Chiến Liên Thành ngồi yên một chỗ bất động, thấy một màn này, hắn không nhịn được phải cau mày.
51 (5) - Độc dược. Nhạc Thiên Tuyết nhìn xuống chân của hắn, nói:"Chân ngươi như thế này, nếu như ta bỏ đi, lương tâm ta có thể không cắn rứt sao? Hoặc nếu ngươi sống sót, nhất định sẽ tìm ta tính sổ, hoặc ngươi mà chết thì nhất định sẽ hóa thành oan hồn tìm ta báo thù.
52 (6) - Ngươi chạy đi đầu thai à?Nàng lại tháo hài của Chiến Liên Thành xuống, kiểm tra chân hắn một lượt, vẻ mặt vẫn còn hoang mang, nàng rõ ràng đã nhìn thấy, ở chân hắn có một đường hắc tuyến, kéo dài lên tận đến đầu gối.
53 Chiến Liên Thành yêu nghiệt đến dụ người, đại thẩm từ trước tới nay chưa từng thấy nam tử nào đẹp khuynh thành như vậy, nên đối xử với hắn cũng đặc biệt tốt.
54 Đây là đoàn buôn của Nhan gia, gia tộc này buôn bán xuyên tam quốc, của cải nhiều đến vô xuể. Chủ của đoàn buôn này vừa vặn là đệ đệ nhỏ tuổi nhất trong tộc, tên Nhan Xuyên, Nhan gia chủ đã sắp năm mươi tuổi, nhưng hắn lại chỉ có hai mươi tuổi.
55 Nhạc Linh Vy hoảng đến lạc cả giọng: "Ngươi. . . Ngươi làm sao lại không chết?!"Tằng thúc theo sau Nhạc Thiên Tuyết, vừa đi vào nghe thấy một câu nói này, lập tức nổi giận.
56 Nhạc Thiên Tuyết rất nhanh chạy tới kho chứa củi, Tằng thúc cũng vội vàng đuổi theo. Nàng một cước đá văng cửa nhà kho, nhìn thấy Tiểu Hoa đang ngồi co ro trong một góc.
57 Sương mù giăng dày đặc, bốn phía đều trở nên mờ mịt không rõ phương hướng. Truy Tinh lẩm bẩm nói:"Hình như đã lạc đường rồi, chẳng lẽ phải đợi đến sáng mới đi tiếp được?"Nhưng bọn họ đều là người của Chiến Vương phủ, rất nóng lòng muốn tìm được chủ nhân, giờ bị cản trở như thế này, trong lòng lại càng thêm gấp gáp hơn, chỉ mong đám sương lượn lờ chết tiệt này mau mau tan ra.
58 Nhạc Thiên Tuyết lùi về phía sau một bước, Viên công tử tiến lên một bước, nàng thầm than một tiếng hỏng rồi, thế nhưng đúng lúc này, Hạo Nguyệt và Truy Tinh đã chạy tới, cản Viên công tử lại!Viên công tử ánh mắt lóe lên, có vẻ tức giận, trừng mắt nhìn Nhạc Thiên Tuyết một chút, tay áo vung lên, bóng hắn như hóa thành sương mù, sau đó liền biến mất không thấy tăm hơi.
59 Nhạc Thiên Tuyết chỉ cười đáp: "Có gì đâu, so ra với Chiến Vương phủ thì làm sao bằng. "Nói rồi nàng thúc ngựa đi theo Ân Tô Tô ở phía trước, cả đội tiếp tục lên đường.
60 Dòng nước lạnh từ khắp nơi vọt tới nhấn chìm nàng, khiến nàng phải uống mấy ngụm nước, cơ thể lạnh cóng như sắp đông cứng!Hồ nước này không sâu, nàng ngoi được đầu lên, muốn tìm kiếm kẻ nào dám lôi nàng xuống, bất ngờ từ đâu lại truyền đến một tiếng cười nhạo.
Thể loại: Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 15