Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quỷ Vương Độc Sủng Sát Phi Chương 37: Chương 37

Chương trước: Chương 36: Rèn Luyện Y, Độc Thuật



Editor: Junenar

“Nguyệt nhi, con đứng lại, con mau sửa lại da vi sư về như cũ ngay, bản mặt già nua của ta như vầy, nửa trắng nửa đen sao dám ra ngoài gặp người hả.” Bác Diệp vừa bất mãn rống giận, vừa phi như bay trong rừng cay nhỏ tính tóm lấy Lam Lăng Nguyệt.

“Lão đầu, người không cảm thấy như vậy rất khí phách sao? Nói thật cho người biết trong ba ngày dược phấn này sẽ bám chắc không cách nào lau chùi được.” Lam Lăng Nguyệt vừa trêu chọc trả lời Bách Diệp, vừa tăng nhanh bước chân, hư ảnh kiếm pháp hiện tại của nàng luyện được bình thường, cũng coi là trình độ trung thượng đẳng, nhưng khinh công lại vượt qua cả năm sư huynh, muốn hỏi vì sao kiếm pháp và khinh công của nàng lại có sự cách biệt lớn như vậy, đáp án chính là luyện khinh công tốt mới có thể không tốn tới một khắc đồng hồ là có thể đến chỗ Hắc Phong sư thúc lén học y thuật và độc thuật.

Nhìn Bách Diệp phía sau sắp đuổi kịp mình, Lam Lăng Nguyệt rẽ nhanh thành đường cong, từ trong tay áo phóng ra mấy thanh ngân châm nhắm thẳng dương huyệt* dưới nách Bách Diệp, Bách Diệp quá sợ hãi, tránh trái tránh phải, thổi râu trừng mắt.

(Dương huyệt: Huyệt ngứa.)

“Nguyệt nhi, rốt cuộc con theo lão đầu Hắc Phong học được bao nhiêu tà thuật rồi hả, con thành thật trả lời cho ta.” Bách Diệp vận đủ chân khí, bật người lên không vượt qua ngăn cản đường đi của Lam Lăng Nguyệt, kỳ thật ba năm trước bản thân cũng phát hiện, tiểu Nguyệt nhi luôn mân mê một ít dược hoàn cổ quái hiếm lạ, ông liền biết tiểu nha đầu này đối với y độc thiên phú hơn người, cho nên mấy năm nay ông mắt nhắm mắt mở chưa từng vạch trần, nào biết tiểu nha đầu này gần đây ngày càng trắng trợn, nhất định là Hắc Phong lão đầu sai khiến nàng, vì chỉ có ông ta mới biết dương huyệt là mệnh môn của mình.

Lam Lăng Nguyệt hoảng sợ, vội vàng lui về phía sau hai bước duy trì khoảng cách với Bách Diệp, chỉ là nhìn mặt ông nửa đen nửa trắng thật sự là tức cười, nhìn sắc mặt sư phụ hẳn đã biết chuyện mình theo học y độc bên Hắc Phong sư thúc từ lâu, đã như vậy thì mình sẽ tung ra toàn bộ chiêu trò.

“Sư phụ, kỳ thực cũng không học bao nhiêu, học y thuật và độc thuật còn có một chút thuật dịch dung đơn giản, lão nhân gia ngài cũng biết con chẳng thích thú gì mấy cái kinh dịch bát quái mà.” Khóe miệng Lam Lăng Nguyệt trưng ra nụ cười, tiến lên kéo cánh tay Bách Diệp, hùng hồn nói.

Bách Diệp liếc xéo, ý đồ muốn dùng sự lạnh lùng để che giấu suy nghĩ thật của bản thân, hừ lạnh quay mặt đi, hai tay chắp sau lưng, rất giống hình ảnh một ông lão bị ức hiếp.

“Những

Loading...

Xem tiếp: Chương 38: Chương 38

Loading...