21 Ngụy Hà theo đuôi gánh hát.
Được vài hạ nhân hướng dẫn, người trong đoàn hát lần lượt tiến vào dãy nhà trước đây của Ngụy Hà, có một người được phân vào căn căn phòng mà Ngụy Hà mới dọn đi ngày hôm qua.
22 Những người có mặt không ai không bị phản ứng của dì Hai dọa sợ,nhất thời hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn. Ngụy Hà nhìn Ngụy Thường Đức cố gắng túm chặt dì Hai, trong lòng không khỏi bất an.
23 Dương Thanh không khỏi cảm thấy mao cốt tủng nhiên,nói như vậy, y gặp phải qủy?!
Hơn nữa,nhớ tới biểu tình của Ngụy Hà khi y nhắc đến chuyện cậu uống say được anh trai đưa vào nhà lúc chạng vạng….
24 _”Mày làm gì trong này?” Ngụy Thường Đức âm lãnh hỏi
Ngụy Hà bối rối “Con…. ”
Quá bất ngờ, Ngụy Hà không kịp trả lời.
Cậu bị Ngụy Thường Đức dọa không nhẹ,đột nhiên xuất hiện sau lưng không một tiếng động,ai mà không sợ a.
25 _”Chính là em lại không có cách nào làm anh yêu em. ” Ngụy Hà đỏ mắt, cố chấp siết chặt tay “ Em chỉ muốn anh yêu em thôi, bắt em làm gì cũng được. ”
Cuối cùng Ngụy Hà mang theo cầu xin nói “Chỉ cần được ở bên anh, em chấp nhận trả giá hết thảy…”
Đáy mắt Ngụy Thư mềm mại, vẫy vẫy tay “Lại đây.
26 _Sau khi cậu Cả nhà họ Ngụy chết, Ngụy lão gia liền ốm liệt giường,may mắn mới yên ổn được một chút, thì trong lúc tháo dỡ phòng cậu Cả, một công nhân bị ngã chết! Ngày hôm sau,Ngụy gia mời gánh hát đến tổ chức sinh nhật cho cậu Hai, thì bà Hai lại phát điên, luôn mồm gọi tên cậu Cả, nhất định là đã nhìn thấy âm hồn của cậu Cả! Nhưng đây mới là chuyện lớn! Ngụy lão gia a, ngay đêm hôm đó bị người ta móc hết hai mắt! Mà cầu mắt! Bị đặt trước của phòng của cậu Cả đã chết kia!Cậu Hai thì hôn mê chưa tỉnh được đưa đi cấp cứu rồi.
27 Ngụy Hà không biết mình cùng dì Ba đã rời khỏi khu nghĩa trang như thế nào,chỉ thấy khi tỉnh táo lại, cậu đang đứng trước giường bệnh của Ngụy Thường Đức.
28 _Dì Ba,cậu Hai không ngừng nôn mửa, còn la hét đòi gặp cậu Cả nữa.
Một người nghiêng ngả lảo đảo chạy vào sảnh,đầu đầy mồ hôi, cực kì sợ hãi
Dì Ba nghe xong vội vàng đứng lên, chạy theo người hầu kia
Dương Thanh nghĩ nghĩ, cũng đi qua xem
_Buông! Tụi bây thả tao ra! Tao muốn đi tìm Ngụy Thư! Anh! Anh!Đừng đi!
Ngụy Hà ngồi trên đất dãy giụa,một hạ nhân đứng bên cạnh khuyên thế nào cũng không nghe.
29 _Cậu Hai, cậu đã tỉnh.
Trình Hảo vừa gặp Ngụy Hà mở cửa,liền bưng chậu nước vào,Ngụy Hà gật gật đầu,cảm thấy hai chân mềm nhũn,lảo đảo không vững, nhìn gì cũng mơ hồ.
30 Sau khi trở lại, dì Ba ngồi xuống, nhấp vài ngụm trà
Ngụy Hà có chút xao động, đợi không kịp hỏi “Dì Ba có chuyện muốn nói với con sao?”
Dì Ba lại nhấp một ngụm trà, ngẩng đầu nhìn Ngụy Hà “A Hà, có một số việc dì Ba cảm thấy, không thể giấu con được nữa…”
_”Con cũng có lời muốn hỏi dì.
31 _Lão gia, lão gia.
Dì Ba chạy vào, cầm tay Ngụy Thường Đức
Ngụy Thường Đức ngồi trên xe lăn, môi trắng bệch, sắc mặt tái xanh,hai mắt bịt kín băng gạc, vẫn không nhúc nhích.
32 Ngụy Hà loạng choạng bước đi,cậu càng nghĩ càng hoảng sợ,cậu không nhớ gì hết! Tại sao đột nhiên lại té xỉu?
_Ô…
Một tiếng nức nở rất nhỏ vang lên gần đó,Ngụy Hà giật mình tỉnh hồn, có bóng người ở phía trước.
33 _Cậu Hai mệt mỏi rồi, mau dẫn cậu về phòng nghỉ ngơi.
Dì Ba đột nhiên ra lệnh cho Trình Hảo.
Trình Hảo nghe vậy lập tức đi tới “Cậu Hai…”
Vừa muốn nâng tay đỡ Ngụy Hà,Ngụy Hà bỗng tiến về phía trước, tránh được.
34 Ngụy Lập Diễm từ lúc nhìn thấy ánh sáng hừng hực phiếm đỏ trong viện còn chưa quá xác định,thẳng đến khi ngửi thấy mùi khét càng ngày càng nồng nặc,Ngụy Lập Diễm mới tin đó là lửa.
35 Ngụy Hà khi tỉnh lại nhìn thấy bộ dáng chật vật của dì Ba cùng hai mắt Ngụy Viện Viện sưng đỏ,Ngụy Hà còn tưởng rằng mình đã chết.
Chính là thời điểm dì Ba ách giọng gọi một tiếng A Hà, Ngụy Hà mới cảm thấy thân thể khó chịu, thì ra vẫn còn sống.
36 Dì Ba bị bệnh,nằm liệt trên giường không dậy nổi.
Thời điểm Ngụy Hà đến thăm, nhìn thấy vẻ mặt tiều tụy của bà hai mắt không khỏi nóng lên,cậu đột nhiên có chút sợ hãi,sợ những người bên cạnh từng bước rời xa mình,ngay cả dì Ba yêu thương cậu nhất cũng bỏ đi, cuối cùng chỉ còn lại mình cậu.
37 _Anh nhìn gì vậy?
Gặp Dương Thanh trong kính ngẩn người hồi lâu,Đại Quốc đi qua nhìn vào gương lại quay ra sau,chẳng lẽ có gì bất thường sao?
Dương Thanh lúc này mới hồi thần, trang điểm, thay đồ diễn.
38 Kết hôn ngày hôm sau, Ngụy Hà cùng Lưu Khả nói muốn dọn về nhà mới, dì Ba đáp ứng,chính là khi Ngụy Hà đi lộ ra vẻ mặt luyến tiếc.
Ngụy Hà có chút buồn cười nói “Dì Ba, con có phải một đi không trở lại đâu,dì đừng như vậy, con sẽ thường xuyên về thăm dì.
39 Đợi mưa ngừng rơi, Ngụy Hà ngẩng đầu nhìn bầu trời âm u, chỉ sợ lát nữa sẽ mưa tiếp.
Lau mặt, Ngụy Hà cúi đầu muốn đi.
Người nọ vẫn đứng ở đó, Ngụy Hà đi được vài bước, nhịn không được ngoảnh đầu xem.
40 Ngụy Hà nhìn chằm chằm con đường thẳng tắp trước mặt, có thể vừa rồi ngọn gió bất chợt thổi qua nên không thể nghe thấy gì cả.
Cậu nhấc chân tiến về phía trước,chưa từng quay đầu lại.