1341 Người bản xứ không thể đảm nhiệm Bí thư huyện ủy, nói tiến thêm một bước nữa, nguyên tắc quy định, cũng không thể đảm đương Bí thư thành ủy. Cán bộ lãnh đạo chính của Đảng, khi nhậm chức đều lảng tránh điều lệ này, chỉ quy định không thể đảm nhiệm cán bộ lãnh đạo chủ chốt của Đảng ở nơi trưởng thành, chứ không phải quê quán.
1342 Lâm Hoa Kiến vẻ mặt nghi hoặc nhìn cảnh Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm thân mật với nhau, trong lòng rất khó hiểu, người phụ nữ bên cạnh không phải là vợ của Hạ Tưởng, chẳng lẽ Hạ Tưởng có vấn đề tác phong sinh hoạt?Lâm Hoa Kiến được huấn luyện ở Ủy ban Kỷ luật Trung ương, không thể tuỳ tiện quay về.
1343 - Cô. . . Chỉ sợ Thái Giang Vĩ sống đến giờ này cũng chưa từng gặp qua cô gái nào kiêu ngạo như thế, hơn nữa còn rất xinh đẹp, dáng vẻ kiêu kỳ, cao ngạo và làm cho người ta phải ngưỡng mộ.
1344 Dương Hằng Dịch hít một hơi, Chủ nhiệm Hạ không lưu một con đường sống nào, có phải là không bắt Thái Giang Vĩ thì không được sao. Quan hệ cá nhân của Thái Giang Vĩ là bạn tốt của Lâm Hoa Kiến, quan hệ vô cùng chặt chẽ, chẳng những là cùng học, hơn nữa dường như còn quan hệ họ hàng thân thích.
1345 Một người không phải là công tử gì cả, cũng dám kiêu ngạo với hắn? Ở Bắc Kinh có bao nhiêu người gọi là đại thiếu gia, tiểu thiếu gia đều không dám ra vẻ với hắn, Lâm Tiểu Viễn cũng thật là không đủ tư cách!Mà sau khi Thái Giang Vĩ đang ép chết mạng người, còn dám gào thét điên cuồng, nói xấu hắn đánh người? Nếu như lúc đó hắn không đẩy Thái Giang Vĩ ra, Thái Giang Vĩ sẽ đụng ngã Vệ Tân, thậm chí còn nói không chừng sẽ đánh Liên Nhược HạmTheo tình hình trước mắt mà xem, cũng chỉ có Dương Hằng Dịch còn duy trì lý trí, không chỉ Lâm Tiểu Viễn không sợ hắn, Thái Giang Vĩ cũng không có sợ hãi, Lâm Hoa Kiến phỏng chừng càng cho rằng cho dù hắn là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng không thể làm gì hắn, bởi vì trong mắt một hệ của Diệp Thiên Nam, hắn là người bên ngoài, vừa mới đến, căn cơ không vững!Hạ Tưởng bất động thanh sắc, nhưng trên mặt cũng là kiên quyết chân thật đáng tin:- Thái Giang Vĩ, anh còn có mặt mũi nói tôi động tay đánh người sao? Nếu không phải tôi đỡ một cái, nói không chừng anh cũng sẽ đánh luôn cô Liên Nhược Hạm rồi.
1346 Người chưa tới, đã hạ một định luận "càn quấy" trước rồi, rốt cuộc là đường đường Phó tỉnh ủy, rốt cuộc là quan lại bao che cho nhau, rốt cuộc là tổ bốn người tỉnh Tương đồng minh chặt chẽ!Một Lâm Tiểu Viễn liên lụy ở bên trong, không ngờ kinh động nhân vật số ba của tỉnh Tương, sự tình thật sự là càng gây càng lớn rồiDiệp Thiên Nam xuất hiện, Hạ Tưởng có thể không lên mặt nữa, đứng dậy đón chào.
1347 Không thể không ở đây khen ngợi một chút về sự thông minh của Hạ Tưởng, hoặc cũng có thể nói là giảo hoạt, bởi vì hắn thành công lợi dụng sự ăn ý với Liên Nhược Hạm, khiến Liên Nhược Hạm âm thầm liên hệ Mai Hiểu Lâm, khiến Mai Hiểu Lâm xin chỉ thị Trịnh Thịnh, khiến Trịnh Thịnh lập tức ý thức được cơ hội khó được, trước tiên đúng lúc gọi điện thoại tới, không chỉ xác định quan điểm cơ bản, đã giải vây, còn đặt ra cái bẫy sâuVì Hạ Tưởng bước tiếp theo sẽ tiêu diệt từng bộ phận trong tứ đại thiếu gia tỉnh Tương, đánh hạ cái chêm thứ nhất, hơn nữa còn vô cùng mịt mờ, làm cho người ta phát hiện không được.
1348 Hạ Tưởng cũng hiểu bên Thành ủy Hoài Dương không có thái độ, sợ là đang thương lượng gì đó với Diệp Thiên Nam, bởi vì một khi Thành ủy tỏ thái độ, có nghĩa là đã đứng vào hàng ngũ, nếu thái độ không hợp ý Bí thư Tỉnh ủy, lời nói ra sẽ không thể nào thu lại.
1349 Nói đến cũng khéo, Hạ Tưởng vốn cùng ngồi máy bay đi Bắc Kinh với Liên Nhược Hạm, không ngờ sau khi đăng kí mới phát hiện, Lâm Hoa Kiến cũng chung chuyến bay.
1350 Lâm Tiểu Viễn tuy có cha là Giám đốc Sở kiểm sát, trong thời đại con ông cháu cha này, thì đây thực sự có ưu thế trời sinh, nhưng Hoàng Nghĩa cũng không cho không, cấp trên không ai có thể mới hơn 30 tuổi đã đảm nhiệm Phó tổng Tập đoàn hóa dầu quốc gia tỉnh Tương?Tuy nhiên đơn thuần chỉ dựa vào con ông cháu cha mà nói, Hoàng Nghĩa không sánh bằng Lâm Tiểu Viễn.
1351 Diệp Thiên Nam cho rằng Hạ Tưởng đi Bắc Kinh lần này là vì hắn đã đạt được mục đích của mình, cho nên không để ý đến chiều hướng phát triển tiếp tục của tình hình nữa.
1352 Hành động của Thủ tướng vô cùng nhanh!Nắm bắt thời cơ cũng cực kỳ khéo léo!Hạ Tưởng chỉ còn cách cười với Liên Nhược Hạm nói:- Phiền em chuyển lời đến ông cụ một tiếng, anh sẽ đến nghe ông dạy bảo muộn một chút.
1353 Nếu như, chỉ là nếu như, Diệp Thiên Nam đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến, bên ngoài là hợp lẽ, hơn nữa cũng không ảnh hưởng gì đến Hạ Tưởng, nhưng trên thực tế nghĩ sâu hơn thì đây sẽ là đòn phủ đầu dành cho hắn.
1354 Cổ Thu Thực!Gặp Cổ Thu Thực ở Bắc Kinh không có gì là lạ, thậm chí khi thấy Cổ Thu Thực và ông cụ nhà họ Ngô cười nói với nhau hắn cũng không ngạc nhiên.
1355 Cũng không phải là Tống Triêu Độ và Trần Phong không nhìn xa trông rộng, không có tầm nhìn lâu dài bằng Hạ Tưởng, mà hai người đang là người nằm trong thế cục còn ẩn số.
1356 Hạ Tưởng ở Bắc Kinh tổng cộng là ba ngày. Buổi chiều cùng ngày gặp Trần Phong, Tống Triêu Độ, hắn cũng gặp Ngô Tài Dương. Lời nói của Ngô Tài Dương càng chứng minh phỏng đoán của hắn.
1357 Mười tỷ đô la Mỹ, tương đương với bảy mươi tỉ nhân dân tệ, đừng nói là đưa tới các tỉnh, mà đưa tới trung ương, cũng là một khoản tiền cực kỳ lớn!Hạ Tưởng nghĩ rằng lời của hắn sẽ khiến Lý Thấm, Liên Nhược Hạm và Tào Thù Huân kinh ngạc, chẳng ngờ Tào Thù Huân chỉ cười mà không nói gì, Liên Nhược Hạm thì tiện tay cầm điện thoại lên, vừa bấm số vừa hỏi Hạ Tưởng:- Em sẽ chuẩn bị xong ngay, bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển cho anh.
1358 Cổ Thu Thực ngồi ngay ngắn trước mặt Tổng Bí thư. Nghe thấy mấy lời vừa rồi của Tổng Bí thư, ánh mắt cũng có chút dao động, nhưng lại không dám quá lộ liễu, nên nhanh chóng trở lại bình thường, vẫn ra dáng chăm chú lắng nghe.
1359 Thời cuộc sắp lật sang một trang mới. Chỉ một bọt sóng nhỏ bé ở Tương Giang xa xôi, sau khi tàn còn nổi lên một cơn sóng gió không nhỏ ở Trung Nam Hải.
1360 Trước ánh mắt sắc lạnh của ông Ngô, Hạ Tưởng thản nhiên cười, dường như không hề sợ sệt trước uy thế của ông cụ Ngô, một người đã tung hoành ngang dọc trong giới quan trường mấy chục năm nay.