821 Từ khi Hạ Tưởng đến thành phố Lang, quan hệ giữa hắn và Phạm Duệ Hằng liền bất hòa không ít. Kỳ thật hắn cũng biết rõ, giữa hắn và Phạm Duệ Hằng, quan hệ xưa nay không bền chắc.
822 Trễ rồi, bây giờ nhắc lại điều kiện trao đổi đã vu sự vô bổ, bởi vì sự kiện Đồ Quân đã kinh động đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng đã vượt ra ngoài sức ảnh hưởng của đối phương, cũng không còn nằm trong phạm vi khống chế của Hạ Tưởng, đã thăng tiến tới cao độ của Ngô gia, tin rằng với khả năng của đối phương, còn không đủ để cảm động lập trường của Ngô giaTrên thực tế lợi thế của đối phương đưa ra quả thật không có thành ý gì, chỉ nói một là nhường một bước, hai là sắp xếp một cơ hội cho Triệu Tiểu Phong được thả ra ngoài, hai điều kiện đều không hấp dẫn, chỉ có thể nói là tiếp xúc mang tính thăm dò, tìm tòi trước khi hành động mà thôi.
823 Lộ Hồng Chiêm tuy rằng rất muốn Hạ Tưởng gặp chuyện không may, nhưng cũng phải làm bộ:- Phó thị trưởng Hạ, không được, ngài không thể đi lên, rất nguy hiểm, tôi làm cục trưởng, phải phụ trách vì an toàn của ngàiHạ Tưởng mặc kệ Lộ Hồng Chiêm là thật tâm hoặc là giả ý, hắn hiện tại không có thời gian đi lục đục với Lộ Hồng Chiêm, bởi vì hắn đã chú ý tới mặt sẹo càng ngày càng luống cuống, mà Phó Tiên Tiên có biểu hiện quật cường mà dũng cảm, cô chung quy chỉ là một cô gái yếu ớt, dù là một đại nam nhân bị đao nhọn để ngay cằm, cũng sẽ sợ tới mức cả người phát run, huống chi trong cảm nhận của hắn cũng coi Phó Tiên Tiên là một bằng hữu đáng che chởPhó Tiên Tiên là bởi vì hắn mà đến, hắn không ra mặt ai ra mặt?- Không cần phải nói nữa.
824 Mặt sẹo thấy Phó Tiên Tiên còn chút trấn tĩnh, không khỏi thầm khâm phục cô nàng này nhìn qua sống an nhàn sung sướng, không ngờ cũng có chút gan dạ, liền nói:- Cô thành thật phối hợp với tôi, có lẽ tôi còn có thể tha cho cô một mạng.
825 Tuy nhiên khi ông lại giơ lên kính viễn vọng, nhìn thấy Anh Thành đã dẫn theo người xông vào phòng, mà khi Hạ Tưởng lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn, trên tay phải máu chảy đầm đìa, khiến Lộ Hồng Chiêm trong lòng buồn bực, vừa mới rõ ràng nhìn thấy Hạ Tưởng thân thủ nhanh nhẹn, không bị thương, vì sao sau khi mặt sẹo bị hắn đá một cước té ngã, ngược lại hán còn bị thương?Lộ Hồng Chiêm cả đời làm công tác công an, trong nháy mắt đầu óc xoay chuyển lại, thầm kêu một tiếng, không hay, Hạ Tưởng muốn mượn đề tài phát huy!Hôm nay Hạ Tưởng chẳng những cứu người thành công, còn bị thương, lại liên tưởng đến trước khi đến hiện trường xảy ra vụ án, Hạ Tưởng vừa mới nhắc tới vấn đề trích giảm chi tiêu tài chính của cục thành phố, lại nhìn thấy cánh tay của hắn máu tươi chảy ròng, nghĩ tới vụ án ác tính bắt cóc con tin vừa mới xảy ra, trong lòng ông trầm xuống, Hạ Tưởng cứu người thành công chỉ là bước đầu tiên, từ đó dẫn phát phản ứng liên hoàn, và Hạ Tưởng chắc chắn sẽ không tha cho đề nghị trích giảm chi tiêu tài chính nhắc lại lần nữa, mới là thu hoạch lớn nhất của Hạ Tưởng trong sự kiện lần này vừa làm anh hùng, lại có thể hiện thân thuyết phápLộ Hồng Chiêm không rõ chính là, ông chỉ đoán được một, mà không biết hai, cũng không biết sự kiện bắt cóc dưới sự thúc đẩy khéo léo của Hạ Tưởng, làm thế nào dẫn phát một trận địa chấn quan trường không nhỏ của thành phố LangAnh Thành dẫn dắt cảnh sát xông vào hiện trường, trước tiên là nhìn thấy Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên bình yêu vô sự, mới thở phào nhẹ nhõm.
826 - Trước khi giải cứu con tin, Thị trưởng Cổ đang mở hội nghị chính phủ, lúc đó tôi đề nghị tiêu giảm chi tiêu tài chính của cục công an thành phố, bởi vì chi tiêu tài chính của thành phố Lang và thành phố Yến tương xứng, thật có hiềm nghi phô trương lãng phí.
827 Liên tiếp hai ngày, Phó Tiên Tiên đều ở trong nhà của Hạ Tưởng, không ra cửa, ở suốt trong nhà, có khi xem TV, có khi lên mạng, có khi một mình sững sờThất thần thất thần, nước mắt chảy đầy mặtSự kiện bắt cóc, vẫn là để lại vết thương tâm lý nghiêm trọng cho côPhó Tiên Tiên tắt điện thoại, không cho người nhà gọi điện thoại.
828 Tưởng chừng như kiếp này không bao giờ có thể gặp lại nhau nữa, từ nay cách trở hai phương trời, thế đời mù mịt, không ngờ rằng lại có duyên gặp lại, hơn nữa lại rất tình cờ, khiến cho Hạ Tưởng cũng có giây khắc thất thần, chỉ là chần chừ vài giây, nhưng vẫn không đạp phanh xe, sau đó hắn đi thẳng, bỏ lại cô gái trong màn đêm sau lưng.
829 Hạ Tưởng nhanh tay giật điện thoại trong tay Lý Tài Nguyên, hỏi:- Tình hình thế nào rồi?Tiếng Anh Thành run rẩy từ đầu dây bên kia truyền tới:- Phó thị trưởng Hạ, Dương Bân mưu đồ chạy trốn trên đường di lí từ Cục công an thành phố đến trại tạm giam, bị cảnh sát bắn chết ngay tại chỗ.
830 Không gì không thể xảy ra trong đời người, lẽ nào nói, Dương Bối xuất hiện tại thành phố Lang là ở cùng với Ngụy Hồng Thanh?Kể từ sau khi tái sinh, Hạ Tưởng rất ít liên lạc với nhóm bạn thời đại học, không phải do hắn tự cao, mà do nhiều người không liên hệ với hắn, hơn nữa hắn cũng không muốn chủ động đi liên hệ với người khác, đỡ bị người khác hiểu lầm là hắn cố ý muốn khoe sự thành đạt của mình.
831 Hạ Tưởng giận tím mặt. Một tên Dương Bân chết thì đã đành, còn để mặt sẹo trốn thoát, còn cho rằng mặt sẹo là Scho Field có thể bày ra một kế hoạch vượt ngục hoàn hảo sao? Nếu như nói không có bàn tay con người thì dù nói thể nào Hạ Tưởng cũng không thể tin nổi, cho dù cả trại tạm giam đều là một lũ ăn hại cũng không thể để cho tên mặt sẹo còn đang mang cả xiềng chân còng tay thành công trốn thoát.
832 Ngụy Hồng Thanh đang bồng đứa trẻ, một cậu bé ba tuổi, đôi mắt đen láy long lanh, hiếu kỳ nhìn Hạ Tưởng từ đầu đến chân. Cô ấy không dám tin mà nhìn người đàn ông phong thái phi phàm, điềm tĩnh chín chắn đang đứng trước mặt lại là một Hạ Tường vô cùng bình thường ở trong lớp năm đó sao? Bây giờ đường đường là Phó thị trưởng thường trực, là chức vụ rất cao.
833 Khi Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Lý Ngôn Hoằng, còn có chút không thể tin được Lý Ngôn Hoằng lại tự mình gọi điện thoại tới, hắn nghĩ sẽ có được câu trả lời chính thức của Ủy ban Kỷ luật từ chỗ Ngã Thành Văn, không ngờ Lý Ngôn Hoằng lại nể mặt hắn.
834 Cổ Hướng Quốc biết rõ, mối quan hệ giữa Diệp Thạch Sinh và Hạ Tưởng khi thân khi xa, trước khi rời khỏi tỉnh Yến, việc đề danh Trần Trí Tiệp xem như món quà cuối cùng dành cho Hạ Tưởng.
835 Lộ Hồng Chiêm rút điện thoại ra, đang định tự mình gọi điện thoại cho Giám đốc sở Mã ngay trước mặt Hạ Tưởng và Vu Binh, không ngờ di động vừa mở ra đã đổ chuông, khiến y giật mình, vừa nhìn thấy cuộc gọi đến liền vui mừng khôn xiết, nói với Hạ Tưởng một câu dường như có ý khoe khoang:- Giám đốc sở Mã đích thân gọi tới.
836 Cổ Hướng Quốc trong nháy mắt giống như bị dội một gáo nước lạnh, lạnh buốt từ đầu đến chân, cũng không biết quay về văn phòng như thế nào nữa. Ngồi im trên ghế hồi lâu không hề cử động, chừng mười mấy phút trôi qua mới hoàn hồn, muốn gọi một cuộc điện thoại nữa cho Lộ Hồng Chiêm, làm thế nào để đắp vá cho tốt, lại thấy điện thoại Lộ Hồng Chiêm cũng không gọi được.
837 Cổ Hướng Quốc là người cuối cùng bước vào, y vừa đến cửa thì ánh mắt của mọi người đồng loạt dừng ở trên người y. Điều này khiến y có cảm giác như bị một lực lượng nào đó đánh trúng, thiếu chút nữa là không bước tiếp được nữa.
838 Vốn giống như suy nghĩ của Hạ Tưởng, trước khi Trần Trí Thiệp này tới thành phố Lang nhậm chức thì đã được Tống Triêu Độ ân cần chỉ bảo, yêu cầu y và Hạ Tưởng phải duy trì sự nhất trí, trong hoàn cảnh phức tạp và hay thay đổi như thành phố Lang thì phải khiêm tốn, làm việc cụ thể và phải nhìn đúng phương hướng thì may ra mới có một vị trí nhỏ nhoi.
839 - Ha ha. Không ít người có tâm địa đều mỉm cười, trong tiếng cười có không ít tiếng đồng minh cùng Hạ Tưởng. Hoa Nhài Vàng có chút mặt đỏ, tức giận đến mức quay người đi chỗ khác:- Thân là Phó thị trưởng còn giễu cợt người khác, có còn giữ thân phận không vậy?Phó thị trưởng cũng là người, cũng là một người đàn ông bình thường khỏe mạnh.
840 Một cán bộ mà trong phương diện nữ sắc không có khả năng kiềm chế thì sớm muộn gì cũng có lúc rơi vào trong cạm bẫy của đàn bà, cuối cùng thân bại danh liệt.