41 "Niệm Hề, em đang nói đùa sao?"Nụ hôn kia, tựa hồ vẫn không thể nào làm cho Đàm Dật Nam tiếp nhận, quan hệ của cô cùng Đàm Dật Trạch. Đàm Dật Nam lập tức bất động, nhìn cô cùng hắn thân mật!Trong mắt, thế nhưng lại tràn đầy đau đớn cùng hoài nghi.
42 "Niệm Hề, cô thật đúng là tới tham gia lễ đính hôn của tôi!"Cố Niệm Hề còn chưa rõ, lời nói Đàm Dật Trạch hàm nghĩa là gì, liền nghe giọng nữ sau lưng của mình!Không cần quay đầu lại, cô cũng biết người phía sau, chính là Hoắc Tư Vũ!Vài giờ không gặp, Hoắc Tư Vũ thay đổi một thân trang phục và đạo cụ.
43 Nhưng mà, trên thế giới này, luôn luôn có nhiều người không tình nguyện làm diễn viên. Ngay khi Hoắc Tư Vũ cho rằng, mình sẽ "Ngã xuống", có thể đắc ý được rồi.
44 "Tiểu Trạch, dì biết rõ phải đãi khách, dì Thư cũng có chỗ không đúng! Nhưng người như vậy, còn giữ cô ta ở chỗ này, không chỉ ảnh hưởng đến lễ đính hôn Tiểu Nam, có khả năng hại tới đứa nhỏ trong bụng Tư Vũ!"Thư Lạc Tâm thấy Đàm Dật Trạch ngăn cản mình, kiêu căng liền thu liễm chút ít.
45 "Cái gì. . . Tiểu Trạch, có một số việc dì hi vọng con có thể vì cái nhà này suy tính một chút. Dù sao cô gái nào có thể lấy vào cửa, còn cô gái nào không thể, dì là người từng trải có thể rõ hơn so với con.
46 "Cố Niệm Hề, em không phải đã đáp ứng anh, đêm nay cùng anh ngủ sao?"Thật vất vả, từ nhà họ Đàm đi ra. Cố Niệm Hề về nhà tắm xong, chuẩn bị chui vào phòng ngủ của mình.
47 Cố Niệm Hề vốn định nhắn tin lại, nhưng về nhà bận rộn nấu cơm, tin nhắn của Sở Đông Ly cũng quên mất. "Đô đô đô. . . "Nhưng ngày hôm sau khi tan tầm về nhà, đang chuẩn bị nấu cơm, điên thoại di động của cô lại vang lên.
48 "Nha đầu ngốc, cha mẹ cùng con cái, làm gì có thù hận xa cách gì?" Mạc Thanh nhìn hốc mắt Cố Niệm Hề đỏ thắm, thở dài nói. "Chú Mộ, cha cháu gần đây có nhắc đến cháu không?"Cuộc sống tại thành thị xa lạ, thật sự mệt chết đi.
49 "Anh Đông Ly, em làm món cá nướng ngon nhất!" Cô còn chưa phát giác được tồn tại Đàm Dật Trạch, vẫn như cũ giống như chú chim vui vẻ, tại cái đó cao lớn thân thể trước đây quay lại xuyên qua.
50 Cố Niệm Hề nhìn chằm chằm bóng lưng Sở Đông Ly giận dữ rời đi, chóp mũi chua xót. Cô dĩ nhiên muốn lúc xảy ra chuyện, trở lại nhà cuare mình. Nhưng cô sợ hãi, lúc trước mình lời thề son sắt rời nhà trốn đi, còn dõng dạc nói muốn hạnh phúc cho cha xem.
51 "Trong nhà con có mấy người?" Ngay khi ông nội Đàm hỏi vấn đề này, cửa chính truyền đến âm thanh Thư Lạc Tâm. "Kiến Thiên, chúng ta đã về. Ông nói xem tôi cùng Tư Vũ hôm nay tìm được thứ tốt gì?"Âm điệu rất cao, nghe ra tâm tình không tệ.
52 "Nói chuyện? Giữa chúng ta, có chuyện gì để nói!"Xoay người, Cố Niệm Hề nhàn nhạt nhìn lướt qua Hoắc Tư Vũ đứng ở trước mặt!Có lẽ lần trước sau lễ đính hôn, cuộc sống của cô ta cũng không tốt đi?Mái tóc nhuộm vàng vô cùng xinh đẹp lúc trước, đã cắt thành tóc ngắn.
53 Nhìn đôi mắt nghiêm túc của Đàm Dật Trạch, cô đáp lại cũng là một nụ cười ngọt ngào. Sau đó, tay nhỏ bé của cô, cũng bị bàn tay sít sao bọc lại. Anh mang theo cô, từng bước một hướng cửa chính đi đến.
54 Nụ hôn của anh, không giống như ở lễ đính hôn hôm nọ. Anh lúc này, động tác dịu dàng. Môi của anh, cũng rất mềm. Anh sang ngoài đường rọi vào khuân mặt anh, trong con ngươi ấm nóng nghiêm túc của anh, phơi bày dưới mi mắt của cô.
55 "Ơ, có khách tới nhà?" Đàm Kiến Thiên vào cửa, một cách tự nhiên hướng phòng khách đi đến. Cố Niệm Hề ở phía sau ông, bởi vì bị Đàm Kiến Thiên cản trở, giờ phút này Cố Niệm Hề cũng không thể thấy rõ người đang nói chuyện cùng ông nội Đàm là ai.
56 Thấy Sở Đông Ly, Hoắc Tư Vũ cảm giác được hô hấp của mình có chút không thuận. Thật lâu trước kia, Hoắc Tư Vũ phát giác được, Sở Đông Ly đối với Cố Niệm Hề có tình cảm không bình thường.
57 "Anh Đông Ly. . . " Hoắc Tư Vũ mặc dù không tình nguyện, nhưng vẫn không thể không mỉm cười đối với Sở Đông Ly. "Thì ra Sở thư ký cùng Tư Vũ nhà chúng ta cũng biết? Tư Vũ hiện tại chính là vị hôn thê của Tiểu Nam, vậy chúng ta coi như là người một nhà!"Thấy Sở Đông Ly cùng Hoắc Tư Vũ chào hỏi, Thư Lạc Tâm rất mừng rỡ.
58 Đàm Kiến Thiên phát giác được trên bàn cơm khói thuốc súng đang hoả tốc lan tràn, vốn muốn dựa vào lời của mình, hòa hoãn không khí một chút, Lại không nghĩ, những lời này của mình, cũng làm cho sắc mặt một người khác trong nháy mắt trắng bệch.
59 Trước mặt rối rít hỗn loạn, thấy anh đứng an tĩnh cách đó không xa, Cố Niệm Hề giống như đứa bé phạm sai lầm. Có thể ở trước mắt người đời, ngẩng đầu ưỡn ngực nói lời ác độc nhất trên thế giới nói đều mặt không đỏ hơi thở không gấp, dù cho những người khác trên thế giới này nói cô là người ác độc, cô cũng không sợ hãi, nhưng khi thấy anh xuất hiện, mê mang và luống cuống.
60 Nhìn anh ưu nhã dùng một tay, đem một miếng lại một miệng thức ăn đưa vào trong miệng, trong đôi mắt to của Cố Niệm Hề tràn đầy tức giận. Trong lòng cô tức giận mắng: Cái lão lưu manh này!Có lẽ Cố Niệm Hề bất mãn biểu đạt quá mức mãnh liệt, Đàm Dật Trạch đang ăn cơm thì nhìn lại.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Ngôn Tình
Số chương: 50