21 Cố Cảo Đình hôn càng ngày càng mãnh liệt, cô thở gấp một chút cũng không được.
Khí tức đàn ông bao phủ toàn bộ phòng tắm.
Nhiệt độ càng ngày càng tăng.
22 Cố cảo Đình cầm chiếc khăn tắm mới trên giá, lòng bàn chân đạp phải quần của cô, anh nhanh chóng gom lại vứt vào bồn nước cùng cái khăn tắm kia.
Cô không mặc gì đã đi ra ngoài.
23 Trong thư phòng phủ Tổng thống.
"Nghe nói con gái Mai tướng quân tự sát vì Tư lệnh?" Tổng thống cầm ly rượu vang cao cổ, đưa cho Cố Cảo Đình, mỉm cười hỏi.
24 “Nếu như trở thành phân sói, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh ta. ”
Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nói, đi ra bên ngoài.
Khóe miệng Thượng trung tá hơi hơi dương lên.
25 Trước mắt là phòng trọ được làm bằng ván gỗ, hai tầng, nhìn rất đơn sơ.
Chỗ kia, mười mấy cái đầu sói đang nhìn chắm chằm, giống như nhìn thấy con mồi.
26 Dưới góc độ của anh ta, dễ dàng thấy được quần nhỏ của cô. Hoắc Vi Vũ vừa vặn bắt được ánh mắt của anh, nhưng, anh ta còn lạnh lùng dời mắt, giống như không thèm nhìn.
27 Hoắc Vi Vũ bị buộc thừa nhận nụ hôn hung mãnh của anh, cơ hồ muốn đem cô cắn nuốt.
Nóng, trên trán của cô đều là đầm đìa mồ hôi.
Ba phút sau, anh mới buông cô ra thở hổn hển, bàn tay mạnh mẽ còn nắm cánh tay của cô, đem cô giam cầm ở bên trong anh.
28 Hoắc Vi Vũ lui về sau một bước, cẳng chân đụng phải mép giường, trấn định xuống dưới, khoanh tay trước ngực, nhìn về phía Cố Cảo Đình, “Tư lệnh không có kiến thức sao? Lúc nữ giới đang trong kỳ phát sinh quan hệ, dễ dàng cảm nhiễm vi khuẩn.
29 Sắc nhọn ánh mắt, lạnh lẽo khí chất, làm cô một chút từ chối đường sống đều không có.
Trước kia, cô chỉ là xa xa mà xem anh, liền cảm thấy giống như mùa đông khắc nghiệt băng hàn.
30 Hoắc Vi Vũ đơn giản không nói lời nào.
Cố Cảo Đình nhíu mày, nơi đèn đỏ, dừng lại xe, nhìn về kính phía sau xe.
Hoắc Vi Vũ chính nhìn một đôi cha con.
31 "Anh cho là tôi bị ngốc sao, anh không sợ lúc không chú ý, con gián có thể bò loạn ở trên người anh à?" Hoắc Vi Vũ không tin cái người thích sạch sẽ kia sẽ làm ở trong một đống rác!
"Cô cũng biết có gián à?!" Cố Cảo Đình buông hông cô, đẩy cửa phòng cô ra.
32 Hoắc Vi Vũ muốn đẩy anh ra nhưng khí lực của anh quá lớn cô không đẩy được một milimet nào, cô mở to hai mắt, nhìn anh chằm chằm.
Vì hai người cách nhau quá gần, mắt cô nhanh chóng giật giật.
33 Sau khi Hoắc Vi Vũ trở về, trong nhà đã quét dọn sạch sẽ không còn một hạt bụi.
Dì Long mang theo ý cười ấm áp, cung kính nói: "Phu nhân, cơm đã nấu xong rồi, cô đã muốn ăn cơm chưa? "
Hoắc Vi ngồi trên ghế salon, ánh mắt lạnh lùng mà vô cùng xinh đẹp đánh giá dì Long, cô bỏ một quả nho vào miệng, nhìn như vô tình hỏi: "Mỗi ngày cháu làm gì, dì đều báo cáo với Cố Cảo Đình à? "
Dì Long hơi ngập ngừng một chút.
34 “Tự sát, khắc vợ. ” Thẩm Mặc Thần lập lại hai từ này.
Hoắc Vi Vũ đương nhiên hiểu, biết Thẩm Mặc Thần đang lo lắng, lập tức bổ sung:
“Yên tâm đi, em là người theo chủ nghĩa khoa học, không tin những chuyện mê tín dị đoan, hơn nữa, em với Cố Cảo Đình kết hôn ngầm, bên ngoài không ai biết, Cố Cảo Đình sẽ không ở đây quá lâu, anh ta rất nhanh sẽ trở lại quân đội, đến lúc đó, em tự do rồi.
35 Một hồi, tiếng gõ cửa vang lên, Hoắc Vi Vũ rời giường, mở cửa phòng ra, Yến Tử đã đến rồi.
Yến Tử nhìn thoáng qua dì Long, cười chạy đến trước mặt Hoắc Vi Vũ, hạ giọng nói:
“Chị Hoắc, nhà chị mời bảo mẫu nha, chị có tiền chưa? Tìm được việc làm chưa? Hay là tìm được bạn trai rồi hả?”
“Đây là dì của chị.
36 Hoắc Vi Vũ hoảng loạn, nhét sách dưới gối, nhíu mày hỏi:
“Sao anh vào phòng không gõ cửa vậy?”
“Cần sao?” Anh ta nóng nảy đi đến trước mặt cô, nhìn xuống, hơi hơi liếc mắt, nhìn về phía gối, ra lệnh nói:
“Lấy ra.
37 bàn tay anh nóng rực tự do ở bên hông cô, đem cô khống chế vỗ bên trong.
Đầu lưỡi càng ngày càng thâm nhập.
Hoắc Vi Vũ dùng hết sức lực, mới đem đầu lưỡi của anh đẩy ra tới, anh thuận thế đem lưỡi hồng của cô hút vào trong miệng nhấm nháp.
38 Hoắc Vi Vũ ngẫu nhiên không lời gì để nói.
“Anh liền không lo lắng tôi buổi tối nói nhảm, nghiến răng, thuận tiện mộng du, đánh nhau sao?” Hoắc Vi Vũ trêu chọc nói.
39 Cố Cảo Đình hôn càng nhiệt liệt.
Giống như mưa rền gió dữ.
Anh hơi thở cũng dồn dập lên, ánh mắt mê hoặcchiếu một tầng huyền ảo, có nhu tình, quyển khiển, tình thâm.
40 Hoắc Vi Vũ ngừng run chân, kinh ngạc nhìn về phía Cố Cảo Đình.
“Bên trong có một trăm triệu, mặc định ở tài khoản ngân hàng, dùng bao nhiêu sẽ có thêm bấy nhiêu nếu nhàm chán, có thể cho dì Long mang cô đi ra ngoài mua sắm, đừng làm việc tôi tức giận.