741 Đêm nay có vài người không ngủ được. Trương Nhất Phàm sau cùng vẫn ở chung với Hà Tiêu Tiêu. Liễu Hồng nói, phần của cô cứ để đó. Tiêu Tiêu một thời gian nữa phải đi Mỹ rồi, cơ hội của cô ấy ít.
742 Các cô gái của đoàn ca múa nhạc tỉnh đúng là khá xinh đẹp. Buổi biểu diễn có thể nói là vô cùng đặc sắc. Hôm nay Lý Thiên Trụ cũng khá vui vẻ, ra ngoài đi dạo.
743 Trương Nhất Phàm nhìn rõ vẻ mặt của Giám đốc sơ La, trong lòng nghĩ thầm: “Đúng đấy, ông mày là đến để tố cáo đây. Lão không phải là tát vào mặt tôi mà là tát vào mặt Chủ tịch tỉnh Lý đấy.
744 Kim Lan Châu bây giờ khác xa với ngày xưa lắm, từ khi theo Hồ Lôi nói là cô ăn mặc sành điệu cũng chưa đủ. Mặc dù trước đây cô ấy đã từng mặc hàng hiệu, nhưng so với hàng hiệu bây giờ thì còn kém vài đẳng cấp.
745 Từ trước đến nay Hồ Lôi chưa từng coi mình là chính nhân quân tử, nhìn thấy Lã Kiều hở hang quyến rũ như vậy khiến cho anh ta không kìm nổi nữa liền sờ nắn mông Lã Kiều một lúc, nói với giọng rất ngả ngốn:- Nếu như em tự cho rằng em xung hơn Lan Châu thì anh đây cũng không phản đối!Lã Kiều đột nhiên bật cười khanh khách:- Cô ấy là tần số âm, còn em được cài số tự động, cứ vô tư đi!Câu nói của Lã Kiều không thể không khiến người khác nghi ngờ, hai người cùng một ruộc.
746 Trải qua nỗ lực không ngừng, Vĩnh Lâm cuối cùng cũng phát triển theo đúng quĩ đạo. Trong bốn mục tiêu lớn mà Trương Nhất Phàm đưa ra trong hội nghị thì ba mục tiêu đang tiến hành rất theo đúng trình tự, duy nhất chỉ có một mục tiêu vẫn chưa giải quyết được đó chính là việc sắp phá sản của ba công ty nhà nước.
747 Đổng Tiểu Phàm nằm mơ, mơ thấy Trương Nhất Phàm một thân một mình, lại uống rượu. Cô đơn nằm trên chiếc giường lớn, Đổng Tiểu Phàm trong lòng nghĩ, những kẻ khốn kiếp đã là Bí thư Thành ủy, uống nhiều rượu thế làm gì chứ? Người khác mời rượu, hắn hoàn toàn có thể không uống mà.
748 Rượu thịt đưa lên, Chu Bân cầm bình rượu, rót cho bốn người:- Hiệu trưởng Cao, các vị đã đến Vĩnh Lâm, hôm nay tôi mời. Tôi và Thư ký Cảnh cũng là chỗ quen biết từ lâu, các vị cứ tự nhiên.
749 Hội nghị buổi chiều, Chu Bân dự thính. Đằng Phi đem tài liệu của Chu Bân, phát cho các vị đang ngồi. Không thể không nói, trong việc giúp đỡ người nghèo lần này, Chu Bân đã rất cố gắng.
750 Tháng chín mưa như trút nước, thực sự rất hiếm gặp. Tiểu Cảnh nhìn thấy danh sách giúp đỡ người nghèo được công bố ở trên báo, đã cẩn thận tìm hai lần, nhưng vẫn không có tên của trường trung học xã Quế Hoa.
751 Vì Dương Lăng Vân đã từng xử lý chuyện ở huyện Đạo An, có kinh nghiệm trong việc điều chỉnh cả xí nghiệp, vì vậy Trương Nhất Phàm liền cử anh ta đến chỉnh đốn và cải cách ba xí nghiệp nhà nước, tự nhiên trong đó cũng bao gồm luôn cả nhà máy cơ giới Tương An của huyện Đạo An.
752 Đội trưởng trị an của Cục Công an huyện An Đông nhận điện thoại, nói có người đánh Diêu Mộc Lâm trên con đường ven sông, ban đầu anh ta cũng không tin, trong huyện An Đông có người dám đánh Diêu Mộc Lâm? Sao có thể thế được?Tên súc sinh kia còn đang vỗ vai, xưng anh em với Bí thư Mã, là sao có thể có người đánh ông ta chứ? Tôi thấy ông ta đánh người khác thì đúng hơn.
753 Nếu như lựa chọn giữa cán bộ và nhân dân, tôi thà chọn nhân dân. Đây là câu nói mà năm đó Lâm Đông Hải đã từng nói, vì nhân dân luôn đại diện cho một quần thể, lợi ích của nhiều người, mà cán bộ thì luôn chỉ là riêng biệt.
754 Lại một đêm ngủ không được, gần đây Trương Nhất Phàm phát hiện, bản thân mình thường xuyên mất ngủ. Có khi nghĩ về công việc, có lúc lại nghĩ tới Đổng Tiểu Phàm và đứa con, đôi khi cũng nhớ đến Thẩm Uyển Vân và bé cưng.
755 Không sai, trong ảnh đúng là Diêu Mộc Lâm. Đây là chuyện Trương Nhất Phàm không ngờ tới, làm thế nào Diêu Mộc Lâm lại có quan hệ với Diêu Mộ Tình? Có thể chụp chung trong tấm ảnh gia đình, càng cho thấy mối quan hệ họ hàng rõ ràng của họ.
756 Được một người đẹp khen là người tốt, đúng là một chuyện rất hạnh phúc. Hơn nữa là đệ nhất mỹ nữ ở thành phố Vĩnh Lâm, Diêu Mộ Tình được phong cho danh hiệu như thế, tuyệt đối là người thật việc thật, trăm người mong đợi.
757 Để Đằng Phi pha trà xong rồi mới ngồi xuống, dần dần mới có ý tưởng. Ngâm – thơ – thôi. Ngày mai vốn là ngày nghỉ, còn mình lại phải làm thêm giờ ở đây, chủ yếu là để xử lý một số việc sau vụ thiên tai.
758 Đối với việc Diêu Mộ Tình mời, Nhất Phàm đã từ chối. Sau khi Đổng Tiểu Phàm rời khỏi, Trương Nhất Phàm đang nghĩ, cuối cùng đã bị lão già thối tha kia nói đúng rồi nhỉ.
759 Đêm!Xe lao nhanh ở trên đường trở về thành phố, Ema ngồi trong xe nhìn bốn xung quanh. Tỉnh thành và Thủ đô lại khác nhau một trời về phong thái, tuy rằng đường từ sân bay về khu vực nội thành có chút xa, nhưng đã có thể thấy cảnh tượng phồn hoa ở hai ven đường.
760 Đối phương ngã rầm một nhát xuống đất, những tên lưu manh khác cũng không quan tâm nhiều như thế, một tên chạy như điên. Hồ Khoa cũng không thèm giằng co với lũ người này nữa, nhìn thấy cảnh sát sắp tới, gã liền chạy nhanh như bay đuổi theo Hồ Lôi.