81 Trên weibo, một tài khoản lớn tiết lộ – Diễn viên lồng tiếng Đinh Mật từng phải ngồi tù hai năm vì tội gây thương tích cho người khác. Người bị hại kia mắc di chứng, tai phải không nghe rõ, hôm trước đi kiểm tra, bác sỹ kết luận tai phải đã hoàn toàn bị mất thính lực.
82 “Nụ cười của người thân quen đến thế, nhưng tôi nhất thời không nhớ ra. ”
Đỗ Minh Vy hát xong một câu, nhìn sang Đinh Mật, khe khẽ gật đầu. Cô cảm nhận được tất cả mọi thứ tối nay.
83 Sau khi đăng lên, bài viết nhanh chóng được hơn một vạn lượt chia sẻ. Giang Nhị cũng chia sẻ, cô vừa làm vậy, rất nhiều người trong giới cũng chia sẻ theo.
84 Khoảng thời gian Lục Thời Miễn ở Mỹ, Đinh Mật nhận thêm hai công việc, bận bịu xong xuôi thì cũng đến cuối tháng. Căn hộ trước kia Đinh Mật muốn cho thuê lại đã tìm được khách, đối phương định sang năm mới chuyển đến.
85 Sáng ngày hôm sau, Đinh Mật tỉnh dậy lấy điện thoại xem giờ – 9 rưỡi! Cô suýt nữa nhảy dựng lên! Cô hốt hoảng vội vàng mặc quần áo. Lục Thời Miễn đẩy cửa đi vào, nhướng mày: “Tỉnh rồi?”
Đinh Mật tức muốn chết, lườm anh: “Sao anh không gọi em!”
Đã nói 8 giờ nhất định phải gọi cô, vậy mà để muộn gần một tiếng rưỡi.
86 Tết Nguyên Tiêu, Lục Hào trở về biệt thự, ông bảo Lục Thời Miễn đưa Đinh Mật về cùng ăn bữa cơm.
Lục Thời Miễn cúp máy nhìn cô gái đang gói sủi cảo: “Đừng gói nữa, tối chúng ta về biệt thự dùng bữa.
87 Đinh Mật cười toe toét, không giấu được vẻ vui mừng: “Ồ. ”
Cô biết mà.
Hôm nay không phải ngày đặc biệt, cục dân chính khá vắng người, song cũng có mấy cặp đôi đang xếp hàng.
88 Trước hôn lễ hơn một tháng, Đinh Mật thật sự nhận được cổ phần công ty Lục Hào chuyển tặng.
Giang Châu tháng 8 nóng nực oi nồng, đang là cuối tuần, Lục Thời Miễn không đi làm, Đinh Mật cũng không nhận việc, hai người làm tổ trong phòng bật điều hòa.
89 Nhật ký của Bành Oánh.
Ngày 6 tháng 9 năm 2006.
Tôi đang ở góc ngoài phòng học lấy nước, có hai nam sinh cũng đến lấy nước, vừa tán gẫu vừa trêu đùa nhau.
90 Ngày 13 tháng 2 năm 2016, mồng Năm tháng Giêng, họp lớp lớp 11(1), Bành Oánh nhận làm trọn bữa ăn tụ tập, bắt đầu chuẩn bị từ trước năm mới. Thật ra cô và Tần Dạng không quen thân lắm, ngoại trừ mấy lần quan sát nhân dịp họp lớp, cô biết anh thích ăn thịt, các loại thịt vịt, thịt bò, cá và hải sản.
91 Hôm nay Tần Dạng đến phiên nghỉ ngơi, đúng dịp lễ Tình nhân, anh thân là bạn trai hình như nên biểu hiện một chút, tỷ như tặng quà hay là đưa cô đi chơi đâu đó? Nghĩ vậy, anh nhanh chóng trả lời thêm.
92 Một người đàn ông trưởng thành bị một cô gái xem như đồ tham ăn, cô gái này còn là bạn gái của mình, Tần Dạng thấy mất hết mặt mũi.
Bành Oánh tưởng anh ngại, vội nói: “Không sao, em thích làm, anh thích ăn, vừa hay.
93 May mà anh không bảo là anh dùng, Bành Oánh đỏ mặt nghĩ. Cô yên tâm.
Tần Dạng cầm điện thoại đi ra đưa cho bố mẹ xem. Mẹ Tần sáng mắt, đoạt lấy chiếc điện thoại, cẩn thận ngắm nghía: “Cô bé này được đấy, xinh hơn hồi cấp Ba nhiều, ánh mắt trong trẻo, trông là biết hợp làm bà chủ.
94 Kỳ nghỉ hè năm nhất đại học, hội Tần Dạng rủ nhau tụ tập ở biệt thự nhà Lục Thời Miễn, bắc bếp nướng thịt trong sân.
Nướng được một nửa, Đỗ Minh Vy nói muốn đi xem phim, dứt lời bèn kéo Đinh Mật chạy lên phòng chiếu tầng hai, để lại ba cậu trai ngồi nhìn mấy xiên thịt sống.
95 Bành Oánh đứng sau quầy tính tiền ngẩng đầu nhìn đôi vợ trồng trung niên ngồi ở bàn gần đó nhất, đúng lúc chạm phải ánh mắt của họ. Đôi vợ chồng nọ năm lần bảy lượt mỉm cười với cô, cười đến độ Bành Oánh run rẩy từ đầu đến chân.
96 Tần Dạng vừa vào nhà thì đọc được tin nhắn này, anh ngẩn ra, nhanh như vậy? Anh những tưởng cô muốn đợi một thời gian nữa.
Bố mẹ Tần đang xem TV, liếc anh: “Đưa Bành Oánh về nhà rồi?”
Tần Dạng không ngẩng đầu, chỉ vâng, anh đi vào phòng gọi điện cho Bành Oánh: “Em nói với bố mẹ em rồi?”
Giọng Bành Oánh nhỏ như muỗi kêu: “Vâng, họ muốn em đi xem mắt, em bèn nói với họ.
97 Chín rưỡi tối, Bành Oánh tiễn Tần Dạng xuống dưới nhà.
Tần Dạng khẽ thở phào một hơi, cười nhẹ nhõm. Bành Oánh ngẩng mặt cười anh: “Anh còn nói mình không căng thẳng?”
“Lừa em đấy.
98 Tần Dạng thực sự rất muốn lập tức chứng minh bản thân tuyệt đối được, cực kỳ được.
Nhưng, Bành Oánh nói muốn đợi đến sau khi kết hôn, thực ra anh cũng đã đoán được, cô ngại ngùng bảo thủ như vậy, váy ngắn mùa hè còn chưa mặc bao giờ, trong chuyện này, cô đương nhiên cũng cực kỳ bảo thủ, bình thường có thể cho anh sờ sờ mó mó đã là tốt lắm rồi.
99 Hai ngày sau, hai gia đình cùng nhau ăn bữa cơm, bố mẹ đôi bên đều thân thiện niềm nở, mới gặp như đã quen thân, lúc bàn đến chuyện của Tần Dạng và Bành Oánh, hai bên đều gần như không ngừng nghỉ, mẹ Tần thích nhất là kể về mấy chuyện xấu hổ của Tần Dạng: “Lúc nhỏ nó bướng lắm, lại không thích học, hồi cấp Ba còn học đòi người ta nuộm tóc vàng nữa…”
Tần Dạng đỡ trán, ho khan: “Mẹ…”
Không thể chọn mấy chuyện hay để kể hả? Toàn nói hết mấy chuyện xấu, không sợ anh bị trả hàng à?
Mẹ Tần sực tỉnh, cười xòa: “Nhưng bụng dạ Tần Dạng nhà tôi tốt lắm, chính trực ngay thẳng, bằng không cũng chẳng làm cảnh sát hình sự.
100 Đêm say tình nồng, căn phòng kiều diễm.
Bành Oánh như sa vào hỗn độn, như cánh buồm lẻ bóng lênh đênh, phải níu chặt lấy Tần Dạng mới có thể sống lại.