41 Sau khi tập diễn cùng Mạc Phụ Như Lai trên YY, Bì Lỗ mới hiểu được cái gì gọi là khả công khả thụ.
Hắn vẫn luôn mặc định một chất giọng êm ái như của Mạc Phụ Như Lai, chỉ có thể phối loại hình ôn nhu thụ, cho dù tận lực hơn nữa, cũng chỉ có thể là nữ vương thụ…
Không ngờ nghe Mạc Phụ Như Lai đọc ra một đoạn lời thoại khí phách, cũng cực kỳ có khí thế.
42 “Cho nên ngươi thao thao bất tuyệt nửa tiếng đồng hồ là do ngươi và tiểu công nhà ngươi bởi vì vấn đề ốp la chín ba phần hay chín hoàn toàn mà cãi nhau một trận Sau đó ngươi tức giận bỏ nhà ra đi chạy đến chỗ ta kể khổ?”
Bì Lỗ mặc đồng phục của phục vụ quán bar nhìn vị học trưởng trước mắt tướng mạo thanh tú nhưng biểu tình ủy ủy khuất khuất, bất đắc dĩ bóp trán.
43 Chúng ta, làm đi. ”
Bì Lỗ ngẩng đầu, nhướn mày khiêu khích nhìn Mạc Nho.
Mạc Nho hơi sửng sốt, đôi môi mím chặt, nhưng bên tai lại không khống chế được, một lần nữa đỏ lên.
44 Tới quán bar, Bì Lỗ cố tìm Mạc Nho, thế nhưng tìm nửa ngày vẫn không thấy.
Mà di động của hắn, cũng không hề nhận được tin nhắn nào.
Bì Lỗ có chút ủ rũ, Mạc Nho tốt xấu gì cũng nên trả lời một tin chứ… cho dù chỉ là dấu chấm hỏi biểu thị hỏi mình có chuyện gì, mình cũng sẽ thấy khá hơn, nhưng Mạc Nho lại hờ hững, cũng không biết là căn bản không để tâm, hay là… vì chán ghét mình nên nói sao cũng không muốn hồi đáp.