21 Cánh cửa gian nhà trúc rách nát chậm rãi mở ra.
Bên trong, ánh sáng tràn ngập, châu ngọc rực rỡ. Bốn vạch tường nạm minh châu Nam Hải, viên nhỏ nhất cũng to bằng trứng chim bồ câu; mặt đất trải thảm gấm, dày tới nỗi đặt bàn tay vào liền không thấy được năm ngón; trên nóc treo đèn lồng đỏ, sợi tơ rũ xuống như lá liễu phất phơ trước gió; màn gấm nặng nề buông xuống, phủ kín cửa sổ; hương thơm phảng phất lan tỏa, say đắm lòng người.
22 Thì ra "bắt đầu không vui" là thế này đây. Vẫn là đang cười, nhưng là nụ cười khiến người ta phát lạnh, vẫn là bình tĩnh, nhưng lại giống như mặt biển tĩnh lặng trước cơn sóng lớn, không biết lúc nào sẽ bùng nổ.
23 - Ha?
- Ngươi cho là trả lời qua loa lấy lệ có thể thoát được hôm nay? - Thai phu nhân tiếp lời, khóe môi nhếch lên cười lạnh, - Thế Lan nhà ta dịu dàng hiền thục, tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc.
24 Có câu, bị nghìn người chỉ, không bệnh cũng chết.
Thái Sử Lan bị nhóm người này đồng loạt chỉ vào, lửa giận phút chốc bùng nổ.
Nàng xưa nay đều lạnh lùng lạnh nhạt, không phải là người hay biểu lộ cảm xúc ra ngoài.
25 "Vút"
Sát khí phóng ra, xé gió lao tới!
Lại "Phập" một tiếng. Nhiều mũi tên bắn ra như vậy, chẳng qua cũng chỉ tạo nên một tiếng động.
Tử vong.
26 - Ha ha. . . - Giọng cười đặc biệt chói tai vang lên phía trên đỉnh đầu, - Thai Bảo lâm, người thật sự khiến ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa rồi.
Chữ cuối cùng còn chưa nói hết, hai đế giày màu bạc đã đột nhiên đá tới.
27 Thái Sử Lan cảm thấy bản thân giống như đang nằm mộng.
Bốn phía âm u mù mịt, ý thức cũng giống như bị một tầng sa mỏng che phủ, như tỉnh như không.
28 Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang dội, như muốn xuyên thủng màng nhĩ. Cùng lúc đó, Thái Sử Lan đột nhiên ngồi dậy, dùng chìa khóa nhanh chóng mở xích trên tay, để sát vào cạnh cửa.
29 Xe ngựa bên ngoài làm bằng sắt, bên trong vẫn là mảnh gỗ. Lúc này, bức tranh trên mặt gỗ cũng đã bị chém thành mấy phần. Thái Sử Lan tìm lại mấy mảnh vụn để vào cũng một chỗ, phủ tay lên trên.
30 Gió lạnh xào xạc thổi qua.
Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống.
Chiết Nhĩ Miêu ra sức mút mút.
Thái Sử Lan. . . Thái Sử Lan lần đầu trong đời ngơ ngác đần mặt.
31 Ánh trăng nhàn nhạt xuyên qua màn sa chiếu vào, gương mặt Dung Sở trở nên mơ hồ, nhìn không rõ vui buồn. Tuy nhiên, Thái Sử Lan lại có thể cảm nhận được hắn đang vô cùng kinh ngạc, cho nên nụ như cứng lại trên môi, giống hệt một con hồ ly bỗng dưng ngẩn người.
32 Hắn cười khiêu khích nhìn nàng. Thái Sử Lan liếc mắt một cái, từ trên giường đứng dậy, đi thẳng đến. Thấy vậy, Dung Sở có chút ngạc nhiên. Hắn nhìn theo nàng, lại thấy Thái Sử Lan cứ thế một đường đi đến bồn tắm, sau đó.
33 Giây phút đó, sức sát thương của lời này quả nhiên không gì sánh bằng.
Thái Sử Lan trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt đủ giết ngàn quân.
Ánh trăng rọi soi nhuyễn tháp, dáng nằm của Dung Sở lúc này kỳ thật vô cùng hấp dẫn, đóa dạ hương tuyết trắng trên tẩm y kỳ thật vô cùng nghệ thuật, nụ cười dịu dàng nơi khóe môi Dung Sở kỳ thật vô cùng xinh đẹp.
34 Editor: Imelda
Hắn bỗng nhiên rất muốn kéo căng hai khóe môi nàng lên xem. Xem phải chăng có thể nhìn ra một gương mặt khác của nàng hay không, một gương mặt khuynh quốc khuynh thành? Có điều, ngay giây phút ngón tay sắp chạm đến da thịt nàng, hắn đột ngột dừng lại, thu tay về.
35 Editor: Imelda
"Cảnh Thái Lam. " Lúc này, nữ nhân nào đó vừa hưởng thụ cảm giác được đứa con nhặt giữa đường "hầu hạ" rửa mặt bắt đầu lên tiếng, "Ngươi nhớ kỹ, phải trở thành một nam nhân khoan dung, rộng lượng, biết quan tâm, chăm sóc nữ tử.
36 Editor: Imelda
Hai người nãy giờ còn đang sôi nổi vui vẻ bỗng nhiên cứng đờ, đồng loạt quay đầu nhìn Cảnh Thái Lam, sau đó liếc mắt nhìn đồ chơi bằng đường, lại tiếp tục nhìn sang đối phương, rốt cuộc tự mình quay đầu ra hướng khác.
37 Editor: Imelda
Bữa tối hôm đó, Dung Sở tự mình bày ra một bàn đồ ăn trong phòng, mỗi món đều là của ngon vật lạ, nào là đặc sản cá nghạch, bong bóng được tách riêng, lại được nhà bếp chế biến cẩn thận, dưới ánh đèn trở nên bóng loáng; nào là hải sản có vạn lượng vàng cũng khó mua, chính là tôm he cùng ngao sò, trong suốt như băng, bên trên phủ một lớp rượu thơm và nước chanh, tươi ngon như mới mang lên từ biển; rượu nho chứa trong chén thủy tinh, chất lỏng đỏ thẫm phản chiếu con ngươi nồng đậm ý cười của Dung Sở, hương thơm ngào ngạt đủ để chuốc say toàn bộ người trong phòng.
38 Editor: Imelda
Một khắc đó, kẻ trời đánh không kinh ngạc là Dung Sở đột nhiên ngây người.
Núi băng tan chảy. . . non sông diệt vong. . . gà trống có thể đẻ trứng.
39 Editor: Imelda
Hai người này chính là người phụ trách việc chiêu sinh của doanh Nhị Ngũ, cũng đã sớm biết được vị sư muội mới đến này tính tình lạnh lùng hà khắc, nên vẫn mỉm cười không chút để ý.
40 Thật nhiều người. . .
Thật nhiều hoa. . .
Hoa tươi trải dài như biển, khuôn mặt tươi cười cũng trải dài như biển, tiếng hoan hô vang dội như gặp được thần tiên.