101 "Phượng Thiên Vũ, không biết tự lượng sức mình, muốn giết ta?"Bạch Liên tươi cười châm chọc, ba nghìn năm trước Tuyết Cơ muốn giết nàng, ít nhất phải đấu hơn mười hiệp, nàng bây giờ, thực lực còn không bằng một nửa của ngày xưa, muốn giết nàng sao?"Vậy thử xem ta có thể giết được ngươi hay không?"Phượng Thiên Vũ nói xong, linh lực quanh thân tăng vọt, song thủ kết ấn, Diễm Hỏa Hồng Liên trôi lơ lửng ở bên người!Những đóa hỏa hồng liên nhanh chóng bay thẳng về phía Bạch Liên!Tử Kiếm trong tay Bạch Liên vung lên, đoàn đoàn hỏa diễm đều bị đánh nát!"Phượng Thiên Vũ, ngươi cho rằng những thứ này có thể khiến ta bị thương như lần trước nữa hay sao!”Bạch Liên cười lạnh một tiếng, trong tay Tử Kiếm mang theo khí thế khổng lồ đâm về phía Phượng Thiên Vũ, đồng thời uy áp của Linh Thánh cũng tuôn ra!Phô trương uy áp trước mặt Phượng Thiên Vũ, trung cấp Linh Tông cùng cao cấp Linh Thánh thua kém nhau không chỉ là một hai điểm thôi đâu!Cấp bậc chênh lệch như thiên địa thế này, Phượng Thiên Vũ sao có thể trở thành đối thủ của Bạch Liên được nữa.
102 "Đúng không?"Tử Kiếm trong tay Bạch Liên chuyển một cái, chỉ vào Phượng Thiên Vũ: "Phượng Thiên Vũ, ngươi hãy xem lại chính mình đi”. Phượng Thiên Vũ cười lạnh: "Thanh Loan, ngươi giúp bọn người Mộc Thương đi.
103 Nguyệt Ma khẽ giật mình, nữ nhân của Ma Đế?Người nào a?Hỏa Kỳ Lân bay tới, cất tiếng nói: "Ngươi cuối cùng cũng đã đến, ngươi mà không tới, nữ nhân này xong đời rồi!"Phượng Thiên Vũ thu tay lại, mũi tên lục sắc nhanh chóng biến mất!"Dạ Hiên!"Đế Dạ Hiên bay tới trên lưng Hỏa Kỳ Lân, đau lòng thay nàng lau đi dòng máu ở khóe miệng: "Nha đầu, có ta ở đây rồi, đừng sợ?"Phượng Thiên Vũ tươi cười xinh đẹp: "Nam nhân của ta phải khí phách như vậy a!"Nàng vốn muốn nói lúc trước nàng đã từng nhìn thấy bộ dáng như thế này của hắn rồi, nhưng suy nghĩ lại một chút, vẫn là thôi đi.
104 Thanh Loan trông thấy thời cơ đã đến, giơ thanh loan đao lên, linh lực cường hãn tràn ra, bay thẳng đến Bạch Liên. Diễm Hỏa Phượng Hoàng cũng phát ra công kích!Nguy hiểm từ hai phía đánh tới, trong lòng Bạch Liên quýnh lên, coi như là nàng có thể ngăn lại công kích của Thanh Loan, nhưng còn hỏa diễm của Hỏa Phượng Hoàng thì.
105 Thanh Loan lắc đầu: "Không có việc gì, chỉ cảm thấy hai người bọn họ không giống như ngày thường mà thôi. "Vân Thương ngẩng đầu nhìn sắc trời: "Thanh Loan, Thanh Ngư mau về phòng nghỉ ngơi đi!"Thanh Loan lè lưỡi: "Thanh Ngư, ta về trước!""Ừ, ta đứng ở đây thêm chút nữa!".
106 Thanh Ngư vốn không muốn nhiều chuyện, thế nhưng mà, linh lực của Phượng Thủy Linh gia tăng quá nhanh!Vân Ế quơ quạt xếp, cười nói: "Phượng cô nương, kỳ thật ta cũng rất tò mò về vấn đề này!"Khi ở Đông Dạ quốc, rõ ràng Phượng Thủy Linh đã bị mất đi hai tay, đan điền cũng đã bị hủy, thế nhưng ngày hôm qua khi cùng nàng giao thủ, tay của nàng không chỉ hoạt động cực kì tốt, linh lực còn mạnh hơn gấp mấy lần khi còn ở trong Phượng phủ!"Nàng tự nguyện bị Quỷ Linh cắn nuốt, đồng thời cũng hấp thu được sức mạnh của Quỷ Linh, rất bình thường!"Đế Dạ Hiên vòng tay qua Phượng Thiên Vũ eo, mười ngón giao nhau, không đếm xỉa nói!"PHỐC!"Thanh Loan phun ra một ngụm nước trà!"Ngươi nói cái gì? Bị Quỷ Linh thôn phệ(cắn nuốt)?"Thanh Loan hoảng sợ kéo Thanh Ngư qua bên mình, tỉ mỉ kiểm tra nàng!"Thanh Loan tỷ, làm sao vậy, ta không sao, ngày hôm qua nàng không có đụng trúng ta!"Thanh Ngư cũng không biết tại sao Thanh Loan lại đột nhiên làm như vậy, cho rằng nàng đang lo lắng, liền nhanh chóng giải thích, ngày hôm qua Vân Ế mới phải giao chiến với Phượng Thủy Linh, Phượng Thủy Linh không có đụng tới nàng, chớ đừng nói đến việc làm nàng bị thương!"Ta nói cho các ngươi biết, nếu như các ngươi bị Quỷ Linh thôn phệ làm bị thương, miệng vết thương sẽ giống như những con rắn quấn quanh vết thương, từ miệng vết thương sẽ lan rộng dần, một khi lan đến ngực sẽ chính thức biến thành Quỷ Linh!""Hí!"Thanh Ngư hít một hơi thật mạnh, khủng bố như vậy sao?Điều này cũng khiến cho Phượng Thiên Vũ thật hứng thú!"A? Lợi hại như vậy sao, có cái gì đó có thể giải được nó không?"Thanh Loan lắc đầu: "Cái này.
107 Mộc Mộc cầm Thập Tự Giá đang ở trên cổ, không biết tại sao hắn lại hứng thú với cái này…!"Đúng rồi, sao ngươi lại có được Thập Tự Giá thế?"Dạ Huyễn Ngọc đi ở phía trước, khi hỏi những lời này hai mắt hơi lóe sáng, không biết là đang suy nghĩ cái gì!"Cái này a, ta sinh ra thì nó từ trên trời rơi xuống đó!"Mộc Mộc nghe hắn hỏi, cũng không giấu giếm nói ra, nãi nãi từng kể cho nàng nghe, ngày đó mẹ nàng sinh non, chưa kịp đưa đến bệnh viện, liền sinh ngay ở trong nhà, nãi nãi ra ngoài nhà, bỗng nhiên nghe thấy nên nóc nhà có tiếng động, khi nhìn lên đã thấy một sợi dây xâu treo lủng lẳng ở phía trên, khi ấy nãi nãi rất sợ hãi, cứ cho rằng đó là một thứ đồ bẩn thỉu, không nghĩ tới lại chính là Thập Tự Giá!Đã nhiều thế hệ trôi qua gia tộc nàng vẫn giữ được nét truyền thống của bao đời đó chính là gia tộc trừ ma diệt quỷ, cho nên đối với những thứ này luôn rất cảnh giác, nãi nãi từng nói nàng sinh ra nó liền xuất hiện, như vậy nó có một mối quan hệ nào đó với nàng nên từ đó nàng luôn đeo nó bên mình.
108 "Nữ nhân quản tốt chính ngươi đi!"Dạ Huyễn Ngọc không dài dòng nữa, nhanh chóng xông lên đâm mạnh vào bụng của cự mãng!Chung quanh đây cây cỏ rất nhiều, dù có thể triệu hoán được ma thú nhưng cũng không thể giao chiến, có khi lại hạn chế lại hành động của mình!Cự mãng sống đã hơn hai trăm năm, rất có linh tính, biết rõ Dạ Huyễn Ngọc đã tìm ra điểm yếu của nó, thân rắn bắt đầu chuyển động cuốn thành vòng tròn, chỉ chừa lại cái đầu để đối phó với Dạ Huyễn Ngọc!"Ài, quái vật sao?"Mộc Mộc nghiến răng nghiến lợi nhìn cự mãng đang chiến đấu, ta không tin không có cách nào đối phó được với ngươi.
109 "Điện hạ, thuộc hạ chỉ trông thấy mà thôi, không có chứng cứ xác thực nên không nói với các vị trưởng lão”. Hắc Viêm hơi cúi đầu, hắn thật sự không nghĩ ra tại sao Liên cung Cung chủ lại lui tới Ác Ma Thâm Uyên!"Chưa cần nói cho bọn họ biết, làm chuyện gì rồi cũng sẽ lộ ra, hiện tại chưa tìm ra được người kia, chưa thể động đến Bạch Liên!"Hai tay Dạ Huyễn Ngọc khoanh trước ngực, cho dù các trưởng lão biết Bạch Liên qua lại với Ác Ma Thâm Uyên thì sao, có thể làm được cái gì, chẳng lẽ muốn mạng của các trưởng lão cùng với Bạch Liên.
110 "Ta mang ngươi đi lên!"Dạ Huyễn Ngọc nói xong, ôm lấy nàng, chuẩn bị bước ra khỏi huyết trì!Mộc Mộc lắc đầu nói: "Ta không thể ra được, huyết trì này do ta mà thành, chỉ chờ cho đến khi ánh trăng hạ xuống huyết trì mới biến mất!""Được rồi, vậy ta cùng ngươi!"Dạ Huyễn Ngọc không nói hai lời, bá đạo đem nàng ôm vào trong ngực, mắt xanh nhìn thoáng qua những vật kia, trầm mặc không nói!Mộc Mộc khẽ giật mình, nhưng vẫn dựa đầu vào ngực hắn, nhẹ nhàng nói: "Dạ Huyễn Ngọc, cám ơn ngươi!"Trong ao máu một mảnh huyết hồng, hai người ôm nhau thật hài hòa ấm áp.
111 Được rồi, nói đi, nói ra mới có biện pháp cứu chữa cho hắn!"Hắn bị thương, là Phượng Thủy Linh làm bị thương!"Mọi người đang muốn đi nhìn Vân Ế một chút, bên tai truyền đến giọng nói của Mộc Thương!Thanh Loan cùng Thanh Ngư kinh sợ: "Cái gì, hắn bị Phượng Thủy Linh đả thương?"Thanh Ngư kinh hãi nhớ lại lời nói hôm qua của Thanh Loan, Phượng Thủy Linh là Quỷ Linh, bị Quỷ Linh làm bị thương, độc từ miệng vết thương sẽ từ từ kéo đi lan rộng, một khi lan đến trái tim sẽ biến thành quái vật!Vân Ế, sao hắn có thể biến thành quái vật.
112 Linh lực màu vàng bao trùm toàn bộ những đường hắc khí, ngăn cản sự bành trướng của nó!Thất Dạ thu hồi móng vuốt, mắt vàng khẽ chớp: "Chủ nhân, độc của hắn đã được chế trụ!"Phượng Thiên Vũ gật gật đầu, ôm lấy thân thể mềm mềm nho nhỏ: "Thất Dạ, khổ cực ngươi rồi!""Chủ nhân, không có việc gì nữa thì ta đi ngủ tiếp đây!"Thất Dạ ngáp một cái thật to, gần đây nó thật sự lúc nào cũng muốn ngủ hết!"Ừ, trở về đi!"Nhìn thoáng qua Vân Ế, biết độc đã được chế trụ nên nàng cũng có chút yên lòng: "Thanh Ngư, Mộc Thương, các ngươi hãy ở lại chăm sóc hắn thật tốt, ta sẽ tự đi tìm Mộc Mộc!"Phượng Thiên Vũ nói xong, nhìn Vân Thương: "Thanh Loan rất nhanh sẽ trở về, không cần lo lắng!"Nàng nói Thanh Loan đã đi lấy U Minh quả rồi, nam nhân này chắc đang lo sợ Thanh Loan phải giao chiến với Thần Thú bảo hộ đây!Vân Thương nghe vậy, quay đầu lại nhìn thoáng qua bóng dáng nho nhỏ màu đỏ, không biết suy nghĩ cái gì!.
113 "A Vũ, vừa rồi ngươi có nghe được âm thanh gì không, thí dụ như Tuyết Nhi gì gì đó?"Buông Phượng Thiên Vũ ra, Mộc Mộc bắt chuyện, chẳng lẽ thật sự là nàng nghe lầm?Phượng Thiên Vũ nhìn Mộc Mộc, chẳng lẽ những lời nói của nam nhân kia Mộc Mộc đều nghe được sao?"Không nhìn thấy người nào, cũng không có nghe được!"Phượng Thiên Vũ trả lời, cũng không muốn nói cho Mộc Mộc biết!"Xem ra là thật sự là nghe lầm rồi, A Vũ chúng ta trở về đi!"Mộc Mộc lôi kéo Phượng Thiên Vũ, vui vẻ bước về phía trước, mà Dạ Huyễn Ngọc vẫn lặng lẽ đi ở phía sau, ánh mắt vẫn luôn dán chặt vào bóng dáng màu trắng kia!Đêm qua là hắn trúng tà sao?Lại còn ôm nàng!.
114 "Vậy là tốt rồi, mấy ngày nay mọi người đều rất mệt mỏi, ta sẽ để Viêm trông coi, các ngươi mau chóng đi nghỉ đi!"Đúng vậy a, bây giờ đã cứu được Mộc Mộc, độc trên người Vân Ế cũng đã được giải quyết.
115 "Chứng sợ đến trường sao?" Phượng Thiên Vũ nhíu mày, đây là bệnh gì a?"A Vũ, từ khi ta còn nhỏ ta đã bị đuổi học rất nhiều lần!" Mộc Mộc bình thản tiếp tục nói: "Bởi vì ta thường xuyên đánh lão sư, trường học rất sợ hãi, vì vậy… Ngươi hiểu rồi đấy!"Phượng Thiên Vũ cảm thấy trên đầu mình có ba con quạ đang bay, đây chính là chứng bệnh sợ đến trường sao?"Ồ, Mộc Mộc tỷ sao hôm nay tỷ lại dậy sớm vậy?" Thanh Ngư cầm hai món điểm tâm để lên bàn, rồi quay sang hỏi Mộc Mộc!"Thanh Ngư, muội cũng vậy!" Mộc Mộc thuận miệng nói một câu, sau đó duỗi móng tay tà ác chộp lấy miếng điểm tâm, đến giữa không trung lại ngừng lại: "Ta rửa mặt đã, A Vũ không được ăn hết đâu đó!"Phượng Thiên Vũ im lặng, nàng cũng không phải heo, sẽ không ăn hết được đâu !Thanh Ngư đem điểm tâm ra rồi lại đi vào phòng bếp, nàng vẫn đang nấu cháo ở trong đó!Một canh giờ sau, tất cả mọi người đều tập trung trong sân nhỏ, Thanh Ngư cũng đem toàn bộ đồ ăn bưng ra ngoài!Vân Thương kinh ngạc nhìn muội muội của mình, trầm mặc không nói lời nào, muội muội của hắn thật tội a!Thanh Loan gắp một miếng thịt kho tàu, Thanh Ngư làm ăn sẽ rất ngon a!Cơm nước xong xuôi, mấy người liền đi đến đan viện, tính toán một chút, từ khi khai giảng đền giờ bọn hắn đều không đi học!Quả nhiên, khi nhóm người tiến vào đan viện liền có người ngăn bọn họ lại!Bên ngoài cửa phòng học, có một vài nữ tử, tất cả đều mặc xiêm y màu trắng, trên người có thêm áo choàng của vũ viện, đây chính là đệ tử của vũ viện!Nhưng vấn đề ở đây là, đệ tử vũ viện đứng chắn trước cửa phòng học đan viện là để làm gì?"Xin hỏi người là Dạ Huyễn Ngọc công tử sao?” Một trong số những nữ tử bước lên phía trước, lễ phép hỏi!Dạ Huyễn Ngọc không kiên nhẫn nhẹ gật đầu, người kia là ai a?"Dạ công tử, sư phụ phái chúng ta đến là mời người về học tập tại vũ viện!" Hai người khác cũng cất bước đi lên cung kính nói chuyện!Phượng Thiên Vũ đảo mắt nhìn qua ba người, ba người này điểm duy nhất giống nhau đó chính là dung mạo đều rất xinh đẹp, không còn cái khác.
116 "Tiểu thư, như vậy không sao chứ?"Thanh Ngư đi ra phía trước, lo lắng hỏi, nàng không phải lo lắng cho tên phu tử kia, mà nàng lo tiểu thư làm như vậy sẽ bị người của học viện trừng phạt!Phượng Thiên Vũ kéo Thanh Ngư qua, ánh mắt tràn ngập vui vẻ: "Thanh Ngư, không cần lo lắng!"Nàng hiểu Thanh Ngư đang lo lắng điều gì, nhưng phu tử lại đi đánh lén sau lưng đệ tử thật sự nàng không thể chấp nhận được!Lý phu tử bị đánh thương, chạy thẳng một mạch đến thư phòng của Thanh Viễn viện chủ, lảo đảo bước vào!Thanh Viễn vống đang đứng ở bồn hoa, trông thấy hắn tiến vào, thả dụng cụ làm hoa xuống, bước tới: "Lý Khánh, người nào lại đánh ngươi thành như vậy?"Cánh tay vươn ra, bắt mạch Lý Khánh: "Ra tay cũng không quá nặng!""Viện chủ, người phải làm chủ cho ta a!"Nước mắt nước mũi của Lý khánh lập tức rơi xuống, nhìn không khác gì một nữ nhân đanh đá chua ngoa!"Được rồi, nói cho ta nghe chuyện gì đã xảy ra?" Thanh Viễn phất tay, ngăn hắn mếu máo lại!Đối với cái tên Lý Khánh này hắn cũng không có cảm tình gì, người này rất làm biếng, không có trách nhiệm với đệ tử của mình, lười biếng lại giở thủ đoạn, nếu không phải vị kia đang trên đường đến đây, nên mới để hắn dạy nhóm tân sinh này, không thì Học Viện cũng định trụt xuất hắn rồi!"Viện chủ, nhóm tân sinh lần này, có vài người hôm nay mới chịu đi học, hôm nay mang mặt nạ đến lớp học, ta sợ ảnh hưởng không tốt, vì vậy muốn nàng ta tháo xuống, ai biết nàng không chịu nghe theo, ỷ vào mình có thực lực cao hơn ta nên đã đả thương ta!" Lý Khánh rất tự nhiên tóm tắt toàn bộ sự tình, đem toàn bộ câu chuyện đổi trắng thành đen hoàn toàn xóa đi vụ việc hắn ta đánh lén Phượng Thiên Vũ!"A?"Thanh Viễn đem âm A thật dài, nhớ tới nữ tử đeo mặt nạ đứng trong hàng ngũ tân sinh hôm trước, bán tín bán nghi hỏi: "Thật sự là như thế?"Lý Khánh nghe vậy, liền vội vàng gật đầu: "Thật sự, viện chủ, người phải mau trụt xuất nàng ta ra khỏi Học Viện, bằng không lời đồn đại truyền ra sẽ tổn hại đến thanh danh học viện của chúng ta, đệ tử lại đi đánh phu tử, làm sao có thể chấp nhận sự việc này được!"Thanh Viễn cất bước đi đến bàn đá không xa, ngồi xuống, tự rót cho mình một ly trà: "Lý Khánh, ta hỏi ngươi sự việc có đúng như thế không, ngươi phải thành thật trả lời cho ta biết!"Hắn(TV) không tin vị cô nương lại tự nhiên ra tay đánh hắn(LK), càng không tin vị cô nương kia ỷ vào thực lực của mình mạnh hơn mà ngang ngược đánh người.
117 "Điện. . . !" Thanh Viễn vốn muốn gọi một tiếng điện hạ, chẳng qua lại bị Dạ Huyễn Ngọc liếc nhìn, vội vàng đổi giọng: "Dạ công tử, mời người ra ngoài một chút!"Dạ Huyễn Ngọc nhíu mày, mặc dù biết hắn muốn nói chuyện gì nhưng vẫn bước đi ra ngoài!"Thiên Vũ, ngươi nói xem có phải thân phận của Dạ Huyễn Ngọc rất không đơn giản đúng không, đến viện chủ cũng biết hắn?"Mộc Mộc nhìn thoáng qua ngoài cửa, nhàn nhạt hỏi, nàng đối với tên Dạ Huyễn Ngọc thật sự là không biết gì cả!Phượng Thiên Vũ để sách trong tay xuống, cánh môi khẽ cười: "Mộc Mộc, thân phận của hắn thực sự là không rõ ràng cho lắm!"Thần Tử Thần Giới, thân phận sao có thể đơn giản được!Phượng Thiên Vũ từ trong không gian lấy ra phong thư mà Đông Ngự Hoàng đưa cho nàng, ngày hôm qua nàng quên mất chưa xem nó!Mở thư ra, từng dòng chữ hiện ra, Phượng Thiên Vũ xem xong, trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì, chỉ thấy lông mày nhíu lại!"Tiểu thư, làm sao vậy?"Ánh mắt lo lắng của Thanh Ngư nhìn về phía nàng, bức thư trong tay của tiểu thư có vấn đề gì sao?"Không sao!"Đem bức thư thu về trong không gian, Phượng Thiên Vũ đi ra ngoài, Mộc Thương đang muốn đứng dậy, cùng đi theo.
118 Thanh Loan ngồi ở một bên cũng phì cười!"Mộc Mộc, đừng lo lắng, khi Dạ công tử trở về, ta sẽ nói cho hắn biết, có người một mực rất nhớ hắn!"Mặt Mộc Mộc đỏ lên, mạnh miệng nói: "Người nào lo lắng cho hắn!"Mấy người cãi nhau ầm ĩ, rồi tan học sau đó Dạ Huyễn Ngọc mới trở về!Mộc Mộc thấy hắn trở về, muốn hỏi hắn khi nãy đã đi đâu, suy nghĩ một chút, sao làm như vậy được, nàng vốn là cái gì của hắn đâu.
119 Phượng Thiên Vũ nhìn mấy người trước mắt, sát ý lóe lên trong mắt, khóe môi khẽ nhếch: "Động vào người của ta, ngươi muốn chết!"Dưới lớp mặt nạ là khuôn mặt lạnh như băng, một đôi mắt đen sâu như mực phát sáng dịu kì, nếu như hôm nay hai người kia không trông thấy, nàng thật không dám nghĩ tới Thanh Ngư sẽ gặp phải chuyện gì, dù cho có giết hết bọn chúng, Thanh Ngư cũng không về được, thật may, Thanh Ngư không có việc gì, nhưng cũng không có nghĩa là nàng sẽ bỏ qua cho bọn chúng.
120 Đứng ở một bên, Đông Ngự Phong vẫn tiếp tục hoài nghi, tiếng thét của Đại Địa Hùng cùng Vân Phách càng lúc càng to đã kéo hắn về với thực tế!Chỉ thấy, Đại Địa Hùng oai phong lẫm liệt đang nằm trên mặt đất, mũi tên giữa trán đã biến mất, máu chảy không ngừng!Mọi người ngay ngắn lui về phía sau vài bước, nữ nhân này thật quá kinh khủng!Diệu Âm vừa đến nơi đã trông thấy một màn như vậy, đi theo sau còn có Thanh Viễn, nàng muốn đi gặp hắn, nên mới đến muộn, không nghĩ tới chuyện lại xảy ra theo chiều hướng này?"Ngươi.