21 Ông lão cứ nhắc đến nhà họ Lăng ngày trước khiến Lăng Duy Trạch trong mắt thoáng qua một tia tối tăm, anh khẽ chớp mắt rồi ngẩng đầu nói: “Ông à, nhà họ Lăng đã là dĩ vãng, hiện tại nhà họ Lăng chỉ có mẹ cháu và cháu, tương lai còn có thêm cô ấy.
22 Lăng Duy Trạch đi tới chỗ các cô đang đứng, thấy anh tới, Dương Trừng Trừng lập tức ngừng nói. Người của nhà họ Lăng, vậy mà trước kia chị còn xưng tôi gọi anh, thật là không thể tưởng tượng được.
23 Hiện tại ở Trung Quốc cái gì khó khăn nhất? Chính là mua vé khó khăn nhất. Lúc trước còn là học sinh, Tô Tiểu Đại còn có thể đến quầy vé bảo là học sinh mua vé nên được ưu tiên, giờ thì cô đã không đến trường nữa, đương nhiên muốn mua phải tranh giành trên máy vi tính.
24 Tất nhiên án mạng không thể nào xảy ra, bởi vì Lăng Duy Trạch không đến nỗi vì một bữa cơm mà trả thù bọn họ. Xác thực mà nói thì anh không đem Hình Dương để trong mắt tí nào, đối với anh, Tô Tiểu Đại đã sớm thuộc về anh, người khác không đủ bản lĩnh cướp cô đi được.
25 Chuẩn bị đồ đạc, sắp xếp đâu vào đấy cả, ngày mai sẽ bước sang một năm mới rồi. Hôm nay Lăng Duy Trạch rốt cuộc cũng có thời gian đưa cô về nhà, cho nên sáng sớm Tô Tiểu Đại đã ngồi ở nhà chờ anh đến.
26 “Một nhà cũng có thể là mơ ước sao?” Giọng nói của Lăng Duy Trạch có chút mơ hồ, tuyệt đối không giống ngày thường lạnh nhạt. Chẳng biết tại sao, mặc dù Lăng Duy Trạch luôn bắt nạt cô, nhưng cô lại thấy khó chịu khi nhìn thấy anh lộ ra dáng vẻ yếu ớt này, cô cố gắng tạo không khí vui vẻ.
27 Gì cơ? Bạn trai mới? Nghe qua như sét đánh ngang tai, hai ông bà lùi về sau vài bước, họ nhìn cô con gái của mình rồi lại nhìn sang người trẻ tuổi xa lạ kia, nhất thời chẳng nói nên lời.
28 Ngủ cùng phòng? Tô Tiểu Đại cứng đờ nhìn Lăng Duy Trạch, sau đó buồn bã cụp mắt, anh ta nào phải bạn trai thật của cô chứ? Vậy là cô vội vàng hướng về phía cha cầu cứu, hi vọng ông có thể giải vây.
29 Vừa nghe Lăng Duy Trạch không đi, mặt mày bà Tô lập tức hớn hở: “Như vậy mới đúng chứ, được rồi, tất cả mọi người bắt đầu làm việc thôi. Ông và Tiểu Lăng đi dán câu đối, con gái tới nhà bếp giúp mẹ nấu ăn, hôm nay chúng ta phải làm một bữa náo nhiệt.
30 Nói Lăng Duy Trạch là thiên kiêu chi tử tuyệt đối không sai, bởi vì lúc anh được sinh ra thì nhà họ Lăng đã tung hoành ở thành phố C mấy chục năm qua.
31 Ngày 15 Tô Tiểu Đại mới bắt đầu đi làm. Còn anh không nhàn rỗi như cô, mặc dù ở nhà cô vài ngày ngắn ngủi nhưng cũng đủ khiến anh ấm áp khó quên. Năm mới này, cô chơi bời hết 15 tháng giêng, rốt cuộc cũng phải tạm biệt ba mẹ.
32 So với sự cuống cuồng của cô thì Lăng Duy Trạch nhanh chóng trấn tĩnh lại: “Đừng gấp, anh đưa em đi. ”Tô Tiểu Đại gật đầu: “Nhanh lên!”Mặc dù công việc của cô là hướng tới việc an ổn, nhưng sắp xếp công tác không phải do cô quyết định nên phàm là phía trên giao phó, cô nhất thiết phải làm xong.
33 Tô Tiểu Đại chưa bao giờ thấy Lăng Duy Trạch dịu dàng như vậy, Duy Trạch, không giống trước giờ anh cố ý giả vờ dịu dàng, mà là nội tâm nơi đáy lòng toát ra.
34 Xe cứu thương vốn là một mực đợi lệnh, ngay lúc Hình Dương nói xong câu kia thì nhân viên cứu hộ liền ba chân bốn cẳng đem Hình Dương đặt lên xe cứu thương, cũng tiện đường đưa luôn Tô Tiểu Đại.
35 “Vậy cậu biết Lăng Duy Trạch thức trắng hai đêm chăm sóc cậu không?” Dương Trừng Trừng bèn hỏi. Tô Tiểu Đại sững sờ, thật ra thì cô vẫn không chú ý đến việc này, sau khi tỉnh lại cảm xúc cô không ổn định, chỉ khóc to rồi ngủ thiếp đi, đến lúc tỉnh giấc đã không nhìn thấy Lăng Duy Trạch nữa.
36 Đại ca có lệnh, sao chúng “nô tì” dám không nghe theo, hơn nữa coi như anh không nói, chỉ cần anh không ngăn cản, bọn họ cũng sẽ chuốt cho say mèm Tô Tiểu Đại.
37 Khi tỉnh giấc, sáng hôm sau phát hiện cả người mình không quần áo, mà lại còn nằm trong ngực một gã đàn ông trần trùi trụi, mà cái đó vẫn còn nằm trong cơ thể bạn, bạn sẽ phản ứng thế nào đây? Tô Tiểu Đại chính là thét ầm chói tai.
38 Thật sự Lăng Duy Trạch không có ý gọi điện thoại, anh chỉ muốn làm dáng một chút thôi, bởi vì anh biết điểm yếu của Tô Tiểu Đại là ở chỗ nào. Nhưng cô gái này sáng sớm cứ cọ cọ vào người anh, nghĩ anh là tượng đá sao?Giờ phút này để ngăn cản Lăng Duy Trạch, cô làm gì còn tâm trí để ý đến những thứ này, cô ôm chặt eo của anh, trên người cái chăn cũng đã tuột xuống, lộ ra một cảnh xuân tươi đẹp.
39 Đang lúc Tô Tiểu Đại trò chuyện cùng Lăng Tô Mạn rất vui thì Lăng Duy Trạch biến mất rất lâu đã quay trở lại, chỉ là nhìn hai người sau lưng anh, nháy mắt Tô Tiểu Đại cả kinh.
40 Không thể không nói, ở xã hội tạp nham như bây giờ, Tô Tiểu Đại còn giữ vững được ý chí, đúng là rất khó. Kết hôn nhất định phải yêu sao? Hiện tại có bao nhiêu kẻ vì lợi ích mà kết hôn, một căn biệt thự, một chiếc xe hơi, vật chất, tiền bạc, nhưng với Tô Tiểu Đại thì yêu cầu hôn nhân phải có tình yêu.