61 Yến Hồng cảm thấy có lẽ mình không có số đẹp lên nổi, khó khăn lắm mới gầy lại, giờ lại phải tăng cân. Ai bảo nàng lại làm mẹ chứ?!Tuy nói trong mắt người thường có lẽ tướng công nhà nàng yếu đuối, nhưng có một vài phương diện, khụ, năng lực vẫn mạnh mẽ, nàng gả tới ba năm đã ôm hai lần rồi…Tuy rằng sinh con rất đau, nhưng lần nữa sở hữu cảm giác ruột thịt thật sự là quá, quá tốt.
62 Đau khổ và vui sướng đan xen thành đời người, trước mắt cuộc sống của Yến Hồng là đau khổ biến mình thành một con heo sung sướng. Mỗi ngày hết ăn lại ngủ, thỉnh thoảng bị tiền hô hậu ủng che chở đi dạo vòng vòng trong vườn.
63 Năm nay mùa đông Di Lăng lạnh bất thường, rất hiếm khi thấy tuyết rơi. Tuy bụng Yến Hồng còn chưa thấy rõ nhưng năm đóa kim hoa sợ nàng lạnh, ra sức khoác thêm áo cho nàng, bọc từng lớp từng lớp, cuối cùng biến nàng thành một trái banh = =, hại nàng mỗi ngày đều cảm thấy hình tượng của mình không có buồn cười nhất, chỉ có càng buồn cười hơn…Thật là, rõ ràng chỉ hơn bốn tháng lại bị quần áo bao bọc y như sắp lâm bồn tới nơi, đưa mắt nhìn không thấy bàn chân mình, đây không phải là tiêu chuẩn thân hình bong bóng thì là cái gì?Chẳng trách gần đây Cây Đuốc Nhỏ không sao ôm nàng được nữa, bởi vì không có chỗ xuống tay…Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng vậy.
64 Sắp qua năm mới, rốt cuộc Cây Đuốc Nhỏ tiến hóa thành loài linh trưởng, tuy nghiệp vụ còn chưa thuần thục lắm, có lúc vẫn cần có “trợ thủ” mới đi xa được một chút.
65 Có lúc Yến Hồng cảm thấy kiếp trước của mình giống như một giấc mơ, mà cuộc sống đời này mới là thật, dường như nàng xuyên qua chỉ là tưởng tượng. Chỉ là ngẫu nhiên nói tới đề tài một ngàn năm sau, sẽ cảm thấy năm tháng như bây giờ quá hạnh phúc, hạnh phúc tới mức không thật.
66 Lão phu nhân vui vẻ: “Xem Cây Đuốc Nhỏ nhà ta có dáng ca ca chưa này, mới nhỏ thế đã biết thương muội muội rồi. Nhưng mà phải thơm thơm nhẹ thôi, bằng không sẽ làm muội muội thức.
67 Dân gian có câu, ba nữ nhân họp lại thành cái chợ. Câu này không thích hợp với nhà Yến Hồng, bởi vì nhà họ trên có lão phu nhân, dưới có tiểu nha đầu, có tới mấy chục nữ nhân…Nhưng khiến mấy chục nữ nhân này đau đầu tập thể là ba đứa nhóc… còn là ba thằng nhóc.
68 Trưởng tôn Trấn Quốc Công phủ, Đông Phương Cự có cái nhũ danh hết sức vang dội là Cây Đuốc Nhỏ, nhóc con này có đôi mắt to long lanh, mặt tròn bầu bĩnh, trán đầy đặn, mặt mũi sáng sủa, ai thấy cũng phải khen một tiếng: “Ôi cha, đứa bé này tương lai nhất định thông minh trí tuệ hơn người…”Mỗi lần lão Công gia nghe được luôn đắc ý không thôi, có lòng bồi dưỡng trưởng tôn tập thành thói quen siêng năng học hỏi, sớm khai thông tư tưởng cho nó.
69 Ba nhóc sinh ba lớn dần, hai thằng nhóc không ưa khóc nữa, tính nết cũng từ từ sáng sủa lên. Thằng lớn Ống Thổi Nhỏ thích trợn tròn mắt nhìn người ta chằm chằm, mặt thường giữ nguyên một vẻ, đó là mặt không biểu tình…Tóm lại, là một thằng nhóc lãnh đạm.
70 Thời gian thấm thoắt trôi đi, thoáng cái đã ba năm. Nữ nhi của Đông Phương Tề và thập lục, Đông Phương Lan Nhã bây giờ cũng đã hai tuổi rưỡi rồi. Do trong phủ Di Lăng trẻ con đông, thành thử phần lớn thời gian đều ở Công phủ, không theo cha mẹ về kinh thành.
71 Tết Thượng Nguyên, mười lăm tháng giêng âm lịch, còn gọi là tết đầu năm, Nguyên Tịch hoặc tết đèn, là ngày tết quan trọng nhất sau tết âm lịch. Tập tục tết Nguyên Tiêu mỗi nơi mỗi khác, nhưng ăn bánh trôi, ngắm hoa đăng, múa rồng múa sư vân vân, là các tập tục dân gian quan trọng không thể thiếu.
72 “Oa, cha mất rồi…” Lá Cây Nhỏ gào khóc trước tiên. “Oa, cha bị yêu quái bắt chạy mất rồi…” Cây Đuốc Nhỏ nhịn rồi nhịn, cuối cùng cũng ngoác họng cùng nhau song tấu với đệ đệ.
73 “Ngươi sao thế, có thể tự đứng dậy không?” Thấy Đông Phương Manh không nói tiếng nào, Tĩnh Nam vương tưởng hắn không nghe thấy, lại hỏi một lần, thậm chí còn khom thân hình cao quý xuống định kéo hắn dậy.
74 Trăng lên giữa trời, ánh trăng như nước, tường thành cao cao sừng sững, người trên tường vui vẻ thoải mái, người dưới tường chỉ chỉ trỏ trỏ. Tĩnh Nam vương vừa ngạc nhiên vừa mừng hô lớn với Lương Tấn dưới tường thành: “Ngươi nói hắn là Đông Phương Tề?”Lương Tấn gật mạnh đầu, Đông Phương Tề chính cống đơ mặt, đây là tình huống gì?Râu xồm ngông cuồng tìm khắp kinh thành cũng không thấy bộ thứ hai khiến Đông Phương Tề sực nhớ tới một người khiến cả triều văn võ nghe tới là biến sắc, tức thời mặt lạnh như sương.
75 Có hai đại cao thủ Đông Phương Ngọc và Tĩnh Nam vương ở đây, đương nhiên Đông Phương Manh không cần lo chuyện tan xương nát thịt, nhưng mấu chốt là ở chỗ, trong trận chiến anh hùng cứu mỹ này, ai chiếm vị trí số một?Vì thế lúc hai đại cao thủ đồng thời nhào về phía Đông Phương Manh còn không quên ám toán đối phương.
76 01: Ý nghĩa tồn tạiKhông nhớ rõ đó là hôm nào, tóm lại là lâu lâu lắm rồi, lâu tới mức còn chưa là vợ chồng chân chính, Yến Hồng còn chưa cách nào bước qua lằn ranh nào đó, rối rắm tới mức người thần căm phẫn.
77 01: Lông mọc như thế nàoMột ngày hè, trang viên ngoài thành. Đông Phương Manh dẫn mấy đứa nhóc ngồi bên bờ suối, dùng nước suối mát lạnh ngâm chân. Lá Cây Nhỏ tò mò nhìn chân phụ thân, lại nhìn chân mình, không sao hiểu nổi.
78 Lúc Hồng Hồng gả cho ta, ta không hề biết một thê tử đối với ta mà nói có ý nghĩa gì. Thời điểm ấy, thậm chí ta không biết chữ “ta” này, có thể dùng để chỉ mình, ta là Đông Phương Manh, Đông Phương Manh là ta.
79 Yến Hồng, nữ, người Di Lăng, tuổi hai mươi lăm, đã cưới, đã sinh, tài sản sau cưới bao gồm: một ông chồng đáng yêu nghe lời, bốn đứa con cả trai lẫn gái thông minh tinh quái, thành viên gia đình, khụ, hơi bị nhiều.
80 Lối chung sống của hai vợ chồng Yến Hồng và Đông Phương Manh, ở Quốc Công phủ là một cảnh cực kỳ đẹp. Người quen thuộc với họ sẽ cảm thấy tình cảm hai vợ chồng thắm thiết nồng nàn, người không quen sẽ cảm thấy, hai người này cũng quá buồn nôn đi, không xem ai ra gì cả = =Mấy chuyện nhỏ dưới đây, có thể khiến người không biết chân tướng mệt một tí.