21 Im lặng một chút lấy hơi, người lạ lại tiếp tục tiến lại gần bàn ăn của Như Kỳ rồi chậm rãi nói tiếp “Đây chẳng phải cô người tình bé nhỏ sao ?”Hướng sự chú ý về phía tiếng nói Như Kỳ thấy một cô gái trong một bộ váy màu hồng đang nhìn mình rồi lại giương giương nụ cười tự đắc.
22 “Có gì ở đây đáng để tôi xem sao ?” Khúc Thụy bình thản nói như thể chẳng có gì xảy ra, người ngoài lại cứ giả tưởng anh đang cưỡi ngựa xem náo nhiệt thì đúng hơn“Có chứ, đến xem người tình của anh đang hẹn hò với bạn trai mới” Khánh Hà chẳng khách sáo gì mà liếc nhìn Đường Ngôn như thể bất kì ai có quan hệ với Như Kỳ đều là thù địch với cô taTrước câu nói khiêu chiến của Khánh Hà, Như Kỳ có chút khó kìm cơn giận, tay cũng bất giác run lên.
23 Trở về khu chung cư đã hơn 9h tối, Như Kỳ có chút cảm thấy may mắn vì dạo này Nhất Long không ở nhà mà chuyển sang ở bên tu viện nghiên cứu về côn trùng.
24 7h30 sáng, tại trường đua ngựaHôm nay Như Kỳ mặc một bộ váy xòe kiểu châu Âu, một đôi bốt cao và một chiếc mũ tương đối rộng vành vừa để che nắng vừa để che vết bầm trên trán, điểm nhấn chính là đôi mắt kiếng Thụy sĩ màu nhũ bạc.
25 Bỗng chốc con ngựa như mất đi sự kiểm soát mà liên tục hí vang. Con vật nhảy từng hồi gấp gáp trên 4 chân của mình, hai chân trước giơ cao giữa không trung, hai chân sau giậm xuống đất từng hồi.
26 Lúc này Như Kỳ đang phải ngồi ngoài phòng chờ bệnh viện của trường đua, chờ y tá băng bó vai bị thương của Khúc Thụy. Vì đỡ cho cô mà khi té xuống đất vai anh vô tình rơi vào cục đá làm trấn thương.
27 10h tối,Sau khi giải quyết các công việc trường đua ngựa và đưa Như Kỳ về nhà an toàn, Diêu Hưng mới lái xe đi đến thẳng nhà Khúc Thụy để gặp Tịnh Dương.
28 Vừa vào đến tòa soạn thì cả Như Kỳ và Mi Mi đều nhận quyết định điều đi công tác của Khúc Thụy. Mặc dù cả hai hầu như đều quen với việc đi công tác viết bài nhưng đối với quyết định gấp gáp và không có kế hoạch như bây giờ thì cô mới gặp lần đầuTạm gác lại những bài viết còn dang dở chưa xong Như Kỳ cùng Mi Mi lại tất tả mang dụng cụ tác nghiệp đi đến một ngôi làng hẻo lánh hoang sơ để phỏng vấn một cục đá.
29 Hì hục mất 1 tuần nhóm Như Kỳ cũng làm xong bài báo về hòn đá linh thiên nơi làng Sìn. Chuyện tiếp theo là giải quyết những vấn đề còn tồn đọng của cá nhân trong đó Như Kỳ là bài báo về nghị trưởng Phương, đúng là nan giải.
30 “Tiếp theo sau đây là một trò chơi rất là thú vị” tiếng MC cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Như Kỳ“Trò chơi này do cô dâu xinh đẹp của chúng ta nghĩ ra, nên bây giờ sẽ là mời cô dâu lên hướng dẫn ọi người cùng chơi” MC hồ hởi giới thiệu cô dâuCô dâu nhanh chóng rời khỏi vòng tay của chú rể mà lên sân khấu thực hiện nhiệm vụ của mình trong khi nụ cười chưa từng ngừng trên đôi môi của cô ấy.
31 Rời khỏi đám cưới Như Kỳ đi lang thang trên phố mà chẳng định hình được mình sẽ đi đâu về đâu, cô không muốn bây giờ trở về căn nhà ngồi buồn bã một mình.
32 Trên xe của Khúc Thụy lúc này chỉ là một không khí im lặng, đến hỏi nhà cô ở đâu cũng không hỏi thì anh ta đang lái xe đi đâu vậy không biết. Như Kỳ không muốn chịu sự im lặng quá lâu, thà rằng anh ta cứ la mắng cô là không chuyên nghiệp hoặc giả là cao thượng nói với cô “anh tin em” thì có lẽ cô sẽ không bức rức trong lòng thế này.
33 Như Kỳ vẫn đang còn lang thang trên đường vào lúc nửa đêm, khu này khá vắng vẻ không nhà, không có nhiều xe cộ qua lại. Cô bật điện thoại gọi cho taxi thì nhận được câu trả lời “xin quý khách vui lòng chờ ít phút taxi sẽ đến ngay” còn bây giờ thì vẫn là mình cô ở nơi không ai qua lại, xe Khúc Thụy thì cũng không còn thấy đâu.