21 Trên sân trường, nàng cùng Thiên Lộc Tử mặt đối mặt. Trong đôi mắt xuất hiện ngọn lửa nhỏ như đang thiêu đốt. Ỷ là mình có một thân thật tốt công phu, nàng từ nhỏ đến lớn đều cảm thấy sẽ không ai dám xử dụng “Bóp Vếu Long Trảo Thủ” với mình.
22 Chỗ huấn luyện quân sự của đại học Dương Thành tọa lạc ngay trên khu vực sân trường. Khi bốn tên 'quý tộc nông dân' đến đây, thao trường đã tập trung không ít người.
23 Bên ngoài cửa Dương Đại, một chiếc BMW 730 dừng sát bên lề đường. Một mỹ nữ thành thục trong bộ đồng phụ màu trắng đang đứng tựa vào xe. Xe đẹp, người lại càng đẹp hơn.
24 Nàng liền quay sang ghế sa lon rồi ngồi xuống, rất chuyên nghiệp duỗi ra cánh tay nói: -Tôi chính là chủ tịch của Quốc Tế Tuyền Diệp, Bạch Diệp Tuyền.
25 Tầng thứ sáu của Quốc Tế Tuyền Diệp, Bạch Diệp Tuyền nhìn chằm chằm hai mảnh da thú đang nằm trên mặt bàn. Ánh mắt nàng chợt lóe lên nhưng lại không cầm nó lên ngay lập tức.
26 Đàn xong một khúc nhạc, Thiên Lộc Tử nhìn trước mặt nước sông Vương Chu đang dậy sóng, cảm thán nói: - Khúc nhạc đứt ruột, chân trời xa xăm, ta đi nơi nào tìm kiếm tri âm đây!- Tuổi còn trẻ, có chuyện gì mà phải buồn bã như thế? Xa nhà phải không?Một thanh âm già nua mà lại rất lớn từ phía sau vang lên.
27 Trên chiếc xe Mini Cooper đang chạy trên đường, Thiên Lộc Tử quay sang nói:- Lão Nam, phiền lão đưa tôi quay về Dương Đại. Nếu không tiện thì lão cứ để tôi xuống chỗ này cũng được.
28 Hoa Hạ lúc này không chỉ Thái Cực mà ngay cả âm nhạc truyền thống cũng xuống dốc rồi. Tam đại nhạc khí của thế giới là piano, violon cùng đàn ghi-ta, cơ hồ không người Hoa nào không biết.
29 Ngoài cửa Dương Đại, một tiếng thắng xe chói tai vang lên, trên mặt đường hằn lên hai vết thắng xe màu đen thật dài. Một chiếc Mini Cooper siêu tốc màu vàng nhanh chóng dừng lại, đuôi xe xả ra từng đợt khói trắng.
30 - Ah! ! !Chín tên cuồng đồ nhao nhao ôm cổ chân kêu la thảm thiết, liên tục lăn lộn trên mặt đất. Một cước của Thiên Lộc Tử tuy không đến mức đá nát xương chân của bọn hắn, nhưng cũng khiến cho xương chân của bọn hắn xuất hiện vết nứt.
31 *Thảo Nê Mã: Địt Mẹ MàyThanh âm Thiên Lộc Tử giống như sấm sét giữa đồng hoang, không chỉ đem Trần Cương trấn trụ, còn đem tất cả mọi người ở đây đều trấn trụ.
32 Lối ra vào bãi đỗ xe hộp đêm Thảo Nê Mã, Trần Cương đứng sau thanh chắn thấy bảo vệ đang ngẩn ngơ bèn quát lớn:- Con mẹ mày! Mau nhấc thanh chắn lên để anh em của tao đi vào!Giọng nói oang oang của Trần Cương quả thực lợi hại, ngay lập tức đánh thức bảo vệ đang ngẩn người.
33 Trong đại bản doanh Thanh Bang, Trần Cương Thiên Lộc Tử áp giải tên thanh niên tóc vàng không ngừng tiến về phía trước, đi một đường vào bên trong nhưng không đụng phải tên nào của Thanh Bang.
34 Hai người này không phải ai khác mà chính là nhân vật chính của chúng ta, Thiên Lộc Tử và Trần Cương. Còn về phần thanh niên cứng nhuộm tóc vàng kia đã bị Trần Cương chặt gáy một phát xỉu luôn trước cửa rồi.
35 Trong bãi đỗ xe của hộp đêm Thảo Nê Mã, Thiên Lộc Tử đang ngồi vắt vẻo trên nóc ô tô, lo lắng ngồi đợi. Từ lúc hắn và vợ chồng Hàn Nhiên Thiên đi ra khỏi hộp đêm đã hơn mười phút rồi, mà vẫn chưa thấy bóng dáng Trần Cương đâu.
36 Bởi vì sự kiện hộp đêm Thảo Nê Mã sản xuất ma túy cùng với chuyện Đường Hạo Nhân bị giết đã làm cho trấn Song Giang náo nhiệt lạ thường, chó gà không yên.
37 Máy tính hủy đi chữ viết!Hoa Hạ bây giờ, cơ hồ mỗi người trẻ tuổi đều sở hữu một máy tính, một điện thoại di động cùng một tablet. Mỗi ngày, ngoài việc ăn ngủ, bọn hắn giành phần lớn thời gian để lên mạng chơi game, chat chít…, sớm đã không còn ai để ý đến cái bút lông kia rồi.
38 Bước ra khỏi phòng hiệu trưởng, Thiên Lộc Tử mới thở phào nhẹ nhõm. Vô luận xuất phát từ lý do gì, bị người tính kế thật không dễ chịu chút nào. Đối với người khác mà nói, chuyện này sẽ không là gì, thậm chí còn cảm thấy vô cùng hoan hỉ.
39 Phòng ăn, bàn của Thiên Lộc Tử giờ đang náo nhiệt vô cùng. Ba cô nàng bá đạo cùng phòng với Kỷ Ngọc Nhàn đang giở giọng lưu manh:- Đại tinh tinh, ngươi đúng là khiến bọn ta thêm kiến thức nha, nguyên lai hình thể khổng lồ này còn có chỗ tốt như vậy!Trần Nhu che miệng cười to.
40 Nhìn mọi người náo loạn, Thiên Lộc Tử mỉm cười ngồi ở một bên nhìn, hắn ưa thích tràng cảnh mọi người vô tư nô đùa như vậy. - Vé vào cửa có cả chục, các ngươi mỗi người một vé đi!Thiên Lộc Tử mỉm cười tỏ thái độ.