21 Vài ngày sau, lão phó chủ nhiệm lại gọi Vương Tranh tới văn phòng, thông báo đã tìm được chuyên gia viết lời tựa cho quyển sách của cậu. Vừa nghe lão báo tên người đó Vương Tranh liền giật mình.
22 Hai tuần sau đó bước vào kỳ nghỉ hè, cả trường được nghỉ, công việc trong khoa cũng vơi đi hẳn. Lão phó chủ nhiệm khoa cho rằng Vương Tranh sẽ nhân lúc nghỉ hè mà chỉnh sửa bản thảo nên không đi hối thúc gì, dù sao đây cũng là chuyện học thuật chứ chẳng đặng như chăn nuôi chỉ cần chăm cho béo là được.
23 Vương Tranh bị Từ Văn Diệu kéo tới gặp vị học giả nổi tiếng nọ. Đối phương là một ông lão đã lớn tuổi nhưng phong độ nho nhã lại hòa ái dễ gần. Những lời được thốt ra từ miệng ông hết sức sắc sảo và bén nhọn, khiến người khác không tài nào nắm bắt được thực hư trong đó.
24 Nói gì thì nói đêm nay chẳng cách nào thực thi chủ nghĩa quân phiệt độc tài được. Rất lâu rồi Vương Tranh không còn phát bệnh nữa, nhưng bữa nay lại đột ngột lên cơn tức thở.
25 Phòng khách bây giờ trầm mặc một cách kỳ lạ. Sau cùng lại do chính Quý Vân Bằng tươi cười tiến lên chào hỏi nhằm đánh vỡ cục diện nặng nề này: “Cháu chào bác, bác cũng tới đây ạ? Sao trước đó bác không gọi để cháu…”Lời còn chưa dứt ông Từ đã lạnh lùng nhìn thương tích trên mặt Quý Vân Bằng, nghiến răng nói: “Lại đánh nhau?”Quý Vân Bằng lập tức rụt vai, cười ngượng đáp: “Dạ không, tụi cháu chỉ giỡn tí thôi.
26 Từ Văn Diệu lái xe như bay, trong đầu toàn là những huyễn cảnh về việc Vương Tranh bị Lý Thiên Dương bắt cóc đi mất. Anh biết mình đã phản ứng thái quá, nhưng làm sao hơn được, khi chuyện của anh và Vương Tranh càng tốt đẹp thì anh lại càng tiếc nuối, tại sao vào thời điểm thanh xuân tươi đẹp với những cảm tình thuần túy và tha thiết nhất của Vương Tranh lại chẳng dành cho anh mà lại dành ột người hễ nhìn đã thấy bực mình như Lý Thiên Dương? Hơn ai hết, anh hiểu một người suốt đời có khi chỉ trải qua duy nhất một lần như thế, một lần dại khờ đem trao đi tất cả tình cảm mà không màng chuyện được mất những gì từ đối phương.
27 Mặc dù Vương Tranh đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nghe J rõ ràng đòi chia tay như thế lại thấy kinh ngạc không thôi. Trong ấn tượng của cậu, J là một người dịu dàng và hiền lành.
28 Di chuyển mộ phần một người đã chết so ra dễ dàng hơn người sống dọn nhà. Ít ra tất cả các thủ tục chỉ cần làm một lần tại quản lý nghĩa trang là xong.
29 Sườn hầm khoai tây là một món ăn gia đình phổ biến, nếu xét tới nguồn gốc xuất xứ của nó thì đại để từ phương Bắc. Trời lạnh mà có một nồi thịt hầm nóng hôi hổi thì còn gì bằng.
30 Sắp Tết, cha Từ Văn Diệu phải nhập viện vì bị cao huyết áp. Tối hôm trước có hai chiến hữu cấp dưới tới nhà làm khách, ba người cùng ngồi hào hứng ôn lại những năm tháng chiến đấu hào hùng xưa kia và uống hết những hai chai rượu Mao Đài quý giá.