Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phi Thăng Chi Hậu Chương 56 2

Chương trước: Chương 56



“Ầm!”

Không ai thấy rõ Tây Môn Y Bắc ra tay như thế nào, đợi đến khi mọi người phát giác ra, cả trời đất đã chìm vào trong một mảng bóng tối vô tận. Một luồng sáng trắng còn chói mắt hơn gấp trăm ngàn lần so với mặt trời đột ngột lóe lên từ trong bóng tối, kéo theo một chiếc đuôi lửa lấp lánh như sao băng trong hư không, chém mạnh về phía Ám Cát Cổ Đức. Gần như ngay khi cảm nhận được khí tức của Ám Cát Cổ Đức, Tây Môn Y Bắc liền tập trung công kích vào tên thống lĩnh của Cửu U ma thần này.

Sắc mặt Ám Cát Cổ Đức trở nên trắng bệch. Trong ánh mắt của của hắn, đông đảo Cửu U ma thần ngăn cản ở phía trước giống như bẻ gãy cành khô, bị ánh sáng trắng kia đánh thành mảnh vụn. Dưới một kiếm này, nhiều Cửu U ma thần như vậy lại không có cả cơ hội phản kháng. Chỉ trong nháy mắt, luồng ánh sáng trắng chói mắt nhanh hơn cả suy nghĩ kia đã vượt qua tầng tầng không gian, chém xuống đỉnh đầu Ám Cát Cổ Đức, ánh sáng nóng rực chiếu rọi thân hình hắn thành một màu trắng bệch.

- Ha!

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt tràn ngập trong lòng. Trước khi một kiếm của Tây Môn Y Bắc chém đến, Ám Cát Cổ Đức cuối cùng hét lớn một tiếng, một tờ khế ước cổ xưa trong đầu tỏa ra ánh đỏ đầy trời. Mượn sức mạnh của khế ước, hắn điên cuồng hút lấy lực lượng trong người vô số Cửu U ma thần. Cửu U ma khí cuồng bạo trong nháy mắt tràn vào trong cơ thể hắn. Không hề dừng lại, tại khoảnh khắc trước khi một kiếm của Tây Môn Y Bắc chém vào người, Ám Cát Cổ Đức cuối cùng đã thi triển tuyệt học thành danh của mình, Tuyệt Đối lĩnh vực.

Một mảng ánh sáng đen kịt như tia chớp tỏa ra từ trong bàn tay giơ cao quá đỉnh đầu của Ám Cát Cổ Đức, trong nháy mắt đã bao trùm thân hình hắn vào bên trong, sau đó hóa thành một hố đen giống như có thể hút hết tất cả ánh sáng.

Từ khi Tây Môn Y Bắc xuất kiếm lần thứ hai đến khi Ám Cát Cổ Đức thi triển Tuyệt Đối lĩnh vực, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt, sau đó một kiếm kinh khủng kia của Tây Môn chém mạnh xuống Tuyệt Đối lĩnh vực của Ám Cát Cổ Đức.

Mặt đất liên tiếp rung chuyển ba lần, mà Tuyệt Đối lĩnh vực của Ám Cát Cổ Đức cũng liên tục biến ảo ba lần, màu sắc càng ngày càng nhạt. Sau khi lực lượng một kiếm kia của Tây Môn Y Bắc hoàn toàn bị hấp thu, Tuyệt Đối lĩnh vực cũng lập tức tan vỡ. Ánh sáng lóe lên trong hư không, thân hình Ám Cát Cổ Đức lại hiện ra. Hắn lau vết máu bên khóe miệng, một tay chỉ vào Tây Môn Y Bắc bên ngoài lỗ hổng, giận dữ hét lên:

- Giết chết hắn!

- Gào!

Đông đảo Cửu U ma thần cuối cùng đã phản ứng lại, gầm lên một tiếng, sau đó lập tức ra tay. Cửu U ma khí có tính hủy diệt từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, tràn về hướng đại quân Thần cấp hậu kỳ của Thái Cổ nơi lỗ hổng.

“Đùng!”

Vô số Cửu U ma thần đồng thời ra tay khiến cho gió mây biến hóa, trên bầu trời sấm chớp đùng đùng. Nơi Cửu U ma khí hùng hậu đi qua, những vết nứt không gian màu đen liên tục hiện ra rồi biến mất.

Bên ngoài lỗ hổng, sắc mặt của đám cao thủ Thần cấp hậu kỳ Thái Cổ trầm xuống, chân khí trong cơ thể dâng trào. Bọn họ đang muốn toàn lực phản kháng, đột nhiên phát giác một bóng xanh lóe lên trước mắt, một bóng người đã vượt lên phía trước:

- Để cho ta!

Lời vừa dứt, Độc Cô Vô Thương đã chắn ngang phía trước mọi người, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ kiên nghị.

“Keng!”

Trong tiếng ngân rung trời, ống tay áo của Độc Cô Vô Thương tung bay, đồng thời một chân bước lên phía trước, Vô Cực kiếm đạo khổ luyện trong năm tháng dài đằng đẵng đã xuất ra.

“Ong!”

Trường kiếm khẽ rung lên, từ trong tay Độc Cô Vô Thương hóa thành một vệt sáng nhàn nhạt, theo tay phải của y như rồng bay phượng múa, vẽ nên một vết tích hình chữ S trong hư không. Ngay khi vết tích hình chữ S thành hình, trời đất chợt ảm đạm đi không ít, còn vết kiếm kia lại nhanh chóng xoay tròn, khoách triển đến toàn bộ không gian.

Từ phía trên nhìn xuống, một đồ án to lớn tương tự với thái cực đồ đột nhiên mở rộng đến toàn bộ trời đất. Thứ duy nhất khác biệt với thái cực đồ là đồ án này không có hai viên mắt cá thái cực tương ứng.

Trong không gian, Cửu U ma khí cuồn cuộn tràn đến nhanh chóng đụng phải Vô Cực kiếm đạo do Độc Cô Vô Thương phát ra. Cửu U ma khí cuồng bạo như muốn hủy diệt trời đất, nhưng khi vừa chạm vào vết tích hình chữ S kia lại giống như đụng phải một không gian khác chẳng biết dẫn đến nơi nào. Sau khi Cửu U ma khí cuộn trào đánh vào trong đó liền biến mất không còn bóng dáng, cũng không gây nên một chút sóng lớn nào. Vết tích hình chữ S to lớn lại xoay chuyển, hút sạch Cửu U ma khí cuồng bạo giống như cá voi hút nước.

- Tây Môn, tới phiên ngươi!

Hai tay áo bào của Độc Cô Vô Thương tung bay kịch liệt. Trong lúc nói chuyện, một bàn tay của y cũng đồng thời đặt lên vai trái của Tây Môn Y Bắc, sau đó Cửu U ma khí cuồn cuộn như sông biển truyền vào trong cơ thể Tây Môn Y Bắc. Khí tức của Tây Môn Y Bắc vốn có phần suy yếu, sau khi Cửu U ma khí mênh mông này tràn vào trong cơ thể, sắc mặt lập tức trở nên hồng nhuận.

“Ầm!”

Tây Môn Y Bắc bước ra một bước. Sau khi đám Cửu U ma thần phát ra công kích không lâu, kiếm thứ ba của y cũng đã ra tay.

- Chạy mau!

Sắc mặt của Ám Cát Cổ Đức biến đổi, giờ phút này đã không còn khác bao nhiêu so với người chết. Lúc này hắn đã hối hận. Hai người trước mắt này luận về thực lực rõ ràng không bằng Kiếm Thần Phong Vân Vô Kỵ. Trong bọn họ một người có lực công kích mạnh đến biến thái, còn một người có năng lực phòng ngự mạnh đến kinh khủng, đáng sợ hơn là còn có thể hấp thu chuyển hóa tất cả công kích, truyền sang cho người khác. Người trước công kích có thừa, phòng ngự không đủ; còn người sau lại phòng ngự có thừa, công kích không đủ. Bất cứ người nào xuất hiện trước mặt, Ám Cát Cổ Đức đều sẽ không e ngại đến mức như vậy, thậm chí hắn hoàn toàn tin tưởng có thể tiêu diệt bọn họ. Nhưng hai người này đi cùng với nhau, phối hợp giống như áo trời không vết vá, chẳng những bù đắp nhược điểm, hơn nữa còn phát huy ra trình độ vượt xa thực lực của cả hai.

Khi một cao thủ có khả năng tấn công mạnh đến mức biến thái, lại được Cửu U ma khí hùng hậu hỗ trợ, công kích do y phát ra sẽ kinh khủng đến mức nào?

Ám Cát Cổ Đức không biết và cũng không muốn biết, hắn chỉ biết là kiếm thứ ba này hắn tuyệt đối không ngăn cản được, cho nên hắn đã ra lệnh chạy trốn.

“Ầm!”

Trong tiếng vang lớn khiến vũ trụ biến sắc, bóng tối vô biên một lần nữa ập đến. Một luồng ánh sáng trắng càng chói mắt hơn gấp mấy lần so với trước từ sâu trong bóng tối bắn ra, trong nháy mắt chia mặt đất ra làm hai. Nơi kiếm khí kinh khủng chém xuống, tất cả mọi thứ đều tan rã thành không khí, từng mảng lớn Cửu U ma thần trong nháy mắt hoàn toàn biến thành hư vô.

“Rắc rắc!”

Một vết nứt màu đen to lớn xuyên qua khoảng không gian này, chia nó ra làm hai. Dọc theo vết nứt to lớn như rễ cây này lại sinh ra vô số vết nứt nhỏ hơn một chút. Mặt đất rung chuyển. Trên bầu trời, tất cả Cửu U ma thần tránh được một kiếp này đều bỏ chạy về bốn phía như chim thú.

Tây Môn Y Bắc đang định đuổi giết, Độc Cô Vô Thương lại ngăn cản:

- Không cần đuổi theo. Không gian này đã bị Hủy Diệt kiếm đạo của ngươi làm thương tổn đến bản nguyên, trở nên không ổn định, tùy thời có thể tan vỡ. Chúng ta nên rời đi trước thì hơn.

“Ầm ầm!”

Trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, những vết nứt màu đen qua lại như con thoi phía trên tầng mây. Trời đất thỉnh thoảng lại biến ảo. Những mảng lớn nham thạch dâng lên từ trong vết nứt dưới mặt đất. Khi Ám Cát Cổ Đức đến nơi đây, những sinh linh trong không gian này đã sớm bị tàn sát gần như không còn.

Liếc nhìn không gian đang tan rã này lần cuối, Tây Môn Y Bắc và đám cao thủ Thần cấp hậu kỳ của Thái Cổ xoay người lại, nhanh chóng bay về hướng lúc đầu đến đây. Sau khi rời khỏi mấy vạn cây số, phía sau bỗng vang lên một trận tiếng nổ rung trời. Khi mọi người nhìn lại, trông thấy không gian tỏa ra một trận ánh sáng chói mắt, sau đó tan rã thành vô số mảnh vụn, trút vào trong hư không biến mất không thấy.

Sau khi không gian kia tan vỡ không lâu, Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương dẫn theo đại quân Thần cấp hậu kỳ, bắt đầu truy kích không ngày không đêm trong hư không, đuổi giết Cửu U ma thần đang bỏ chạy tứ tán. Sau khi nhìn thấy ba kiếm kinh khủng của Tây Môn Y Bắc, không có Cửu U ma thần nào dám quay đầu phản kích, chỉ biết liều mạng chạy trốn. Mỗi ánh kiếm lướt qua đều có một tên Cửu U ma thần hét lên rồi gục ngã.

Tây Môn Y Bắc và Độc Cô Vô Thương cũng không biết, bởi vì trận đuổi giết trong hư không này, sau này tại Ma Giới bọn họ đã nhận hiệu danh hiệu “Thái Cổ Song Hung”. Tất cả yêu ma chỉ cần nghe tiếng của bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.

Khi Tây Môn Y Bắc phát ra kiếm thứ ba, Phong Vân Vô Kỵ và Thánh Giả đã dẫn tất cả pháp tu từ nơi tận cùng của pháp tu vượt qua tầng tầng hư không, xuất hiện ở phía trên thành Hoàng Kim.

- Thánh Giả đại nhân, chúng ta hãy tách ra ở đây. Ta còn một số chuyện phải làm, chờ sau khi ngài sắp xếp ổn thỏa cho chư vị pháp tu, chúng ta sẽ gặp mặt ở Kiếm vực.

Phong Vân Vô Kỵ xoay người lại, lơ lửng phía trên màn hào quang màu tím của thành Hoàng Kim, nói với Thánh Giả.

- Đi đi. Sau khi an bài cho chư vị sư huynh đệ, ta sẽ đến Kiếm vực hội hợp với ngươi.

Thánh Giả mỉm cười nói.

Phong Vân Vô Kỵ gật đầu, sau đó xoay người lại, áo bào phất lên đã không còn thấy bóng dáng. Chốc lát sau, một luồng ánh sáng trắng từ nơi chân trời bay tới, rơi xuống trước Kiếm các.

- Sư phụ!

Trước Kiếm các, Thái Cổ Ma Viên dáng vẻ thiếu niên đang canh giữ trước hai cánh cửa gỗ. Nhìn thấy Phong Vân Vô Kỵ từ trên trời đáp xuống, nó lập tức tiến lên phía trước nghênh đón, thần thái rất cung kính, trong cặp mắt đen nhánh không có một chút tạp chất nào.

Phong Vân Vô Kỵ dừng bước, trong mắt thoáng hiện lên vẻ nhu hòa:

- Tề Thiên, theo ta vào đi!

- Vâng thưa sư phụ!

Viên Tề Thiên cúi đầu, theo sau Phong Vân Vô Kỵ bước vào bên trong Kiếm các. Nhìn lướt qua bố trí bên trong Kiếm các, Phong Vân Vô Kỵ hiểu rõ, mấy ngày nay có lẽ Thái Cổ Ma Viên luôn canh giữ ở cửa, không để cho bất cứ người nào đặt chân vào trong Kiếm các này.

Vén ống tay áo lên, Phong Vân Vô Kỵ ngồi xuống trước bàn gỗ bên trong Kiếm các, từ trong người lấy ra Mạt Nhật Tế Điển của Vu tộc, sau đó lại từ trong sàn nhà bên dưới lấy ra Thánh Điển có ánh sáng năm màu.

- Mấy ngày tới ta sẽ ở trong Kiếm các tập trung nghiên cứu mấy cuốn sách này, cùng với một số bộ sách của pháp tu. Ngươi không cần e ngại. Tất cả những thứ này, ta hiểu được bao nhiêu đều sẽ giảng giải cho ngươi. Còn về phần có thể lĩnh ngộ được hay không thì phải xem duyên phận của ngươi. Ngươi có hiểu không?

Viên Tề Thiên vẫn ngồi xếp bằng bên cạnh Phong Vân Vô Kỵ, nghe vậy liền gãi gãi đầu, lộ ra vẻ suy nghĩ, sau đó cất giọng khàn khàn nói:

- Vâng thưa sư phụ, Tề Thiên hiểu được. Tất cả… dựa vào duyên phận.

Phong Vân Vô Kỵ gật đầu, cũng không để ý tới Viên Tề Thiên nữa. Hắn cầm lấy bảo điển chí cao của tộc pháp tu là Thánh Điển đọc lại một lần. Khi tâm tình khác biệt thì lĩnh ngộ cũng trở nên bất đồng. Từ sau khi tiếp xúc được với bát quái cơ sở của đạo tiên đoán, hắn đã có lý giải mới về đạo của pháp tu, những chỗ vốn không hiễu rõ lắm cũng trở nên thông suốt hơn.

Liên tiếp mấy ngày Phong Vân Vô Kỵ đều nhốt mình bên trong Kiếm các, một mình nghiên cứu Thánh Điển, Mạt Nhật Tế Điển và rất nhiều điển tịch của nhánh pháp tu lấy được từ nơi Thánh Giả. Trong lúc nghiên cứu, hắn cũng đồng thời truyền sở học của mình cho Viên Tề Thiên, không hề giữ lại chút nào. Đối với những chỗ mà Viên Tề Thiên không hiểu, hắn cũng chịu khó bỏ thời gian trả lời tất cả. Có điều Thái Cổ Ma Viên mặc dù đã luyện thành huyền công hóa thành hình người, linh trí cũng khai sáng rất nhiều, nhưng thiên phú bẩm sinh lại không đủ. Rất nhiều thứ của Phong Vân Vô Kỵ, Thái Cổ Ma Viên căn bản không lĩnh ngộ được, cũng không có cách nào học được. Cho dù Phong Vân Vô Kỵ nhiều lần giải thích, Viên Tề Thiên cũng chỉ biết mở to mắt, vẻ mặt ngỡ ngàng. Cuối cùng Phong Vân Vô Kỵ cũng đành phải bỏ qua.

Trong tất cả điển tịch, Phong Vân Vô Kỵ cuối cùng lựa chọn nghiên cứu Mạt Nhật Tế Điển của Vu tộc. Khi hắn mở Mạt Nhật Tế Điển, một luồng ánh sáng xanh biếc liền từ trong trang sách tỏa ra. Vô số ký tự màu xanh sẫm không ngừng di chuyển trong ánh sáng. Một cánh cổng linh hồn được Vu tộc nghiên cứu mấy trăm triệu năm, tổng hợp tâm huyết của vô số người, cuối cùng đã mở ra trước mặt Phong Vân Vô Kỵ.

Trong lúc Đệ Nhất phân thần đang ở chiến trường khốc liệt tại trung tâm vũ trụ, tu luyện Kiếp Ma Đạo và Sát Lục ma quyết; Phong Vân Vô Kỵ thì trở về Thái Cổ, tập trung tinh thần nghiên cứu thánh điển của ba tộc võ, pháp, vu; Bổn Tôn lại đang bị ảnh hưởng bởi ký ức của Dĩ Tát lưu lại trong thần cách cứu rỗi, dần dần quên mất chính mình.

Tại đại thứ nguyên xa xôi.

Bổn Tôn mặc áo trắng đứng trong hư không, thần cách cứu rỗi trên trán lập lòe ánh sáng chói mắt. Chung quanh hắn là vô số thiên sứ phân bố trong hư không, trong đó có khá nhiều thiên sứ cấp cao, thậm chí ngay cả Trí thiên sứ, Tọa thiên sứ và Quyền thiên sứ của Thiên Đường cũng có không ít. Trong đại quân đông đảo còn có mấy tên khổng lồ sáng ngời cao mấy ngàn trượng, đó là người hầu của thần.

Trên mặt tất cả thiên sứ của Thiên Đường đều hiện lên vẻ thành kính. Đứng trước nhân loại này, bọn họ lại lộ ra vẻ khiêm nhường và kính cẩn chỉ có khi đối mặt với Chủ Thần.

Đối diện với đại quân Quang Minh đông đảo là một mảng thủy triều đen sôi sục, bên trong loáng thoáng có thể thấy được mấy ngàn tòa thành cổ xưa đang trôi nổi, đó là chủng tộc hùng mạnh nhất đại thứ nguyên, huyết tộc.

Một người thừa kế Chủ Thần mới muốn trưởng thành cần có thần lực to lớn. Sau khi nhận được thật nhiều thần lực, theo bản năng y sẽ càng khao khát lực lượng tín ngưỡng nhiều hơn. – [bí mật của chư thần]

Khi lực lượng tín ngưỡng ban đầu không thể thỏa mãn được nhu cầu, ánh mắt Bổn Tôn dần dần dời đến những không gian rộng lớn hơn trong đại thứ nguyên, nhìn đến những tinh cầu do huyết tộc khống chế.

- Giết!

- Giết chết bọn chúng!

Trong tiếng hét giận dữ ngập trời, phe xuất động trước tiên không phải thiên giới, mà là đại quân huyết tộc đông đảo trải dài trong hư không như thủy triều.

“Ầm!”

Mệnh lệnh vừa ban xuống, đám huyết tộc không thể đếm hết liền gầm lên, dùng sức mở rộng đôi cánh màu đỏ, như tên rời khỏi dây cung bay vút về phía đại quân Quang Minh. Trong đám huyết tộc lộ ra răng nanh dữ tợn, mấy chục tên huyết tộc cổ xưa làn da nhăn nheo, dường như đã sống vô số thế kỷ vũ trụ, lúc này bỗng mấp máy đôi môi đầy nếp nhăn, phát ra một chuỗi thần chú mơ hồ liên tục.

- Già nua!

- Suy nhược!

- Chậm chạp!

- Tối tăm!

- Sợ hãi!

- Tử vong!

Một chuỗi ma pháp cổ xưa của huyết tộc rợp trời kín đất tràn về hướng đại quân Quang Minh. Trong trời đất bỗng nổi lên một mảng sương mù cuộn trào.

Bổn Tôn bình tĩnh đứng ở phía trên đại quân Quang Minh, lẳng lặng nhìn chăm chú về phía xa. Ngay khi huyết tộc dày đặc tiến đến gần, cặp mắt của hắn bỗng chớp một cái, thời gian liền trở nên bất động. Chỉ trong một hơi thở, hàng ngàn vạn huyết tộc đã hóa thành tro bụi trong cái chớp mắt của Bổn Tôn. Bên trong những tòa thành cổ xưa trôi nổi phía sau huyết tộc, đám cao tầng của huyết tộc đứng từ xa nhìn thấy cảnh tượng này đều cả kinh thất sắc. Không ai phát hiện ra hàng ngàn vạn huyết tộc này rốt cuộc chết như thế nào, là bị ai giết chết.

- Vì ánh sáng của Dĩ Tát!

Bổn Tôn ra tay giống như một loại ám hiệu. Đông đảo thiên sứ quỳ rạp xuống, thành tâm cầu nguyện một tiếng, sau đó lao về phía huyết tộc bên kia số lượng không thấy giảm bớt bao nhiêu.

Không ai chú ý tới, phía sau trận doanh của huyết tộc, trên tường của một tòa thành cổ xưa to lớn trôi nổi giữa không trung, một tên nam tử loài người tóc đen mặc áo bào rộng khi nhìn thấy Bổn Tôn, trên mặt liền lộ ra vẻ kinh hãi.

“Đây không phải là Đệ Ngũ Chí Tôn sao?” - Huyết Hải Ma Quân Ứng Đông Lai đứng trên tòa thành, trong lòng cả kinh nói. Mấy tên Bắc Hải tù đồ khác đứng bên cạnh cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.

Loading...

Xem tiếp: Chương 57: “thần Cách Của Kiếm” Và “pháp Tắc Của Kiếm”

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Bao Dưỡng Em Đi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 45


Bạn Gái 100 Ngày

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 48


Anh Thích Em Rất Lâu Rồi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Điều Bí Mật Của Chồng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Quan Hệ Bí Ẩn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13