41
Về đến nhà, ông nội đã đang luộc sủi cảo rồi, cả nhà đều ở trong phòng khách trò chuyện, Hồ Dĩnh và Phương Huy đang ở ngoài sân cãi nhau.
Phương Trì cũng không nghiêm túc lắng nghe nội dung cụ thể, dù sao thì Phương Huy luôn như thế, cảm thấy bản thân rất có trình độ, cứ ai bất đồng ý kiến với nó, đều sẽ phải lí luận một hồi, không là không thể hiện được trình độ của nó ra, Hồ Dĩnh bình thường sẽ không đối chiến trực tiếp với nó, mày nói một tao nói hai, mày nói đông tao nói tây, mày nói chuyện quốc gia đại sự tao nói mai mua quần gì.
42 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm lúc ông bà nội dậy luyện Bát Đoạn Cẩm, Phương Trì cũng đã tỉnh rồi, thế nhưng cậu không động đậy, trong chăn ấm lắm, ấm áp hầm hập cậu không muốn dậy.
43 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hàng thịt nướng trên thị trấn ăn cũng bình thường, nhưng được cái là rẻ tiền, thực tế, một bữa bằng hai bữa.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phương Trì đầu tiên là nấu chè vừng mang lên tầng cho Tôn Vấn Cừ, Tôn Vấn Cừ đang ôm notebook dựa vào đầu giường, nhìn thấy cậu đi vào liền không nhịn được cười: "Vừa nãy xảy ra chuyện gì thế?"
"Ngã chứ sao," Phương Trì bỏ bát lên bàn, lau trán, "Tôi tưởng là còn vài bước nên nhảy xuống, không chọn đúng lúc nên đạp hụt.
45 Hai ngày nay, rất nhiều người quay lại thành phố, xe khách bận rộn chở người, Phương Trì lên xe rồi, mới vừa đứng được thì xe lái đi, cậu không đi tìm chỗ ngồi, đầu tiên nhìn ra cửa sổ bên ngoài, chỉ kịp nhìn thấy một cánh tay Tôn Vấn Cừ vung lên xe đã lái đi xa.
46
Sau khi vào học, tuyết rơi một lần, rất lạnh.
Phương Trì ngày nào cũng nhìn luống hoa ven đường, suy nghĩ xem lúc nào mới tới đầu xuân, lúc nào mới thấy được một đóa hoa.
47 Cái nhà hàng nờ ăm năm huyền nằm này, Phương Trì chưa bao giờ nghe thấy, lấy điện thoại di động ra tra thử, cũng không có quá nhiều thông tin, chỉ thấy bên trong một bài post đồ ăn ngon có người nhắc tới, bảo là nhà hàng rất đáng hưởng thụ, hợp với người lười, đồ ăn ngon, mà đắt.
48
Nụ hôn này cũng không khác nụ hôn trước kia lắm, hơi thở Phương Trì có hơi nặng nề, thăm dò gấp gáp, rồi dây dưa ngốc nghếch mà bá đạo. . .
Mà cũng có khác nhau lớn, lần này Phương Trì không uống rượu.
49
- Anh đến nơi chưa?
- Đến rồi.
- Khách sạn hay là chỗ Mã Lượng?
- Chỗ Mã Lượng, cậu chưa ngủ à?
- Nằm xuống rồi, hỏi anh xong là tôi ngủ.
50 Câu hỏi này của Tiếu Nhất Minh lại làm lòng Phương Trì đột nhiên trầm xuống, tức khắc cảm giác như thể trên người mình không mặc đủ quần áo, gió đêm cứ vù vù mà thổi vào trong quần áo.
51 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Hoa này nở hơi muộn.
Tôn Vấn Cừ nói.
52 Ăn buffet đáng lẽ ra là sở trường của Phương Trì, một người chấp ba người không thành vấn đề, thế nhưng hôm nay cậu lại ăn không nhiều, sợ ăn quá nhiều dầu mỡ lại đau bụng, Tôn Vấn Cừ thì ngược lại, ăn nhiều hơn bình thường một chút.
53
"Tối?" Tôn Vấn Cừ ngây người, "Cậu không mệt à?"
"Không mệt lắm," Phương Trì xoa mũi, cau mày, "Tôi chỉ là muốn. . . tâm sự thôi. "
"Được.
54 Tôn Vấn Cừ buổi sáng dậy cũng không tính là sớm, chậm hơn bình thường đến một tiếng, hai ngày Phương Trì đi thi, hắn có hơi mất ngủ, không biết là vì lo lắng cho Phương Trì, hay là vì theo bản năng mà bù đắp chỗ trống của mình năm đó.
55 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Phương Trì ngẩng mặt lên, một tia nắng nhỏ vừa khéo chiếu lên khuôn mặt lấm tấm giọt nước của cậu.
56
Bữa tối rất phong phú, ngoài cá kho Tôn Vấn Cừ chọn ra, còn có xá xíu Phương Trì rất thích ăn, gà vịt đều có, thêm cả một nồi canh sườn.
"Thế này cũng nhiều quá rồi," Phương Trì vừa gặm sườn vừa nói, "Ba ngày cũng ăn chẳng hết.
57
Bà nội nấu mỳ xong, Phương Trì ngồi ngoài sân ăn, Tiểu Tử ngồi bên cạnh phe phẩy đuôi, Phương Trì ăn một đũa, lại gắp một miếng cho nó.
Ăn xong mì cũng là lúc Tôn Vấn Cừ lười biếng ngáp ngắn ngáp dài xuống tầng.
58 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếu Nhất Minh không nói gì nữa, cùng Phương Trì đi tới bờ sông xong liền tìm chỗ đất có bóng râm rồi ngồi xuống, nhìn mấy người đang bay nhảy dưới sông như thể nhân sủi cảo luộc tan ra.
59 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tôi muốn. . . " Phương Trì ngây người, "Làm gì.
60
Buổi tối cả bọn lại tiếp tục làm xiên nướng, như lên dây cót, ầm ĩ đến quá nửa đêm mới lũ lượt đi nghỉ.
Phương Trì thu dọn xong lên tầng, Tôn Vấn Cừ đã ngủ rồi, giờ là thật sự ngủ, Phương Trì có thể nghe thấy tiếng hít thở nhẹ nhàng của hắn.