21 Quy luật sinh hoạt trong quân giáo tương đối đơn giản, Vinh Tranh đến tuy rằng gợi lên chút nghị luận của một số người hiểu tình hình, lại không bị chú ý ở khắp nơi như ở bên ngoài.
22
Đại sư Andrew là một truyền kỳ trong Liên Bang.
Lúc cơ giáp mới được phát minh ra, Andrew đang học đại học, sau khi tiếp xúc với thứ này ông rất nhanh trầm mê vào trong đó, không thể tự kiềm chế.
23
Vinh Tranh chấm dứt liên lạc, hiểu rõ ngọn nguồn.
Tống Tử Võ rất thích một minh tinh điện ảnh nổi tiếng, vừa lúc có người đưa cho Tống Trưởng Tu hai vé xem bộ phim mới nhất của minh tinh này.
24 Xe huyền phù từ từ tới gần, trong chớp mắt gia tốc đến trước mặt, một trận chấn động không khí, người đi xuống đúng là Kỳ Uyên. Không chỉ như thế, hắn vẫy vẫy tay, trên xe lại đi xuống ba năm người, trên tay cầm cư nhiên là thương.
25 Kỳ Uyên cho rằng Vinh Tranh muốn tư liệu để bàn bạc kỹ hơn, không ngờ vừa đưa tài liệu qua, ngày thứ hai cũng chính một ngày cuối tuần này xảy ra một đại án khiếp sợ Thủ đô tinh.
26
Vinh Tranh tự nhiên đứng dậy đi ra ngoài, cửa phòng học vừa đóng lại, hắn chủ động hỏi: “Ngài tìm tôi có chuyện gì?”
Hiệu trưởng một bộ khẩu khí giải quyết việc chung: “Có người tới báo, cậu và vụ án phát sinh gần đây trong thành có liên quan.
27
Tâm Vinh Tranh nhảy lên, lập tức quẹo vào ngõ nhỏ, lấy Gerda ra: “Chuyện là sao?”
Một trí não như Gerda cư nhiên lại hiện ra thần tình chực khóc: “Ô ô ô……Gia Y bị thương….
28 Phù Chiến làm tính toán xấu nhất, phái một phi thuyền cỡ nhỏ đưa Vinh Tranh đến điểm tiếp ứng. Đợi khoảng một ngày, Kỳ Uyên dưới sự trợ giúp của quản gia Bohn và lệnh thông hành của Phù Chiến thành công mang cơ giáp ra ngoài.
29 Trời triệt để tối đen. Vinh Tranh dựng một cái giường giản dị, đặt Phù Chính nằm tốt. Phân phó Gia Y tận lực chữa trị, Gerda phòng vệ, sau đó nhóm lửa trại lên.
30
Hai ngày sau, thương thế của Phù Chính khôi phục hơn phân nửa.
Động đá vôi ở lại hai ngày này cũng trở nên thân thiết hơn, loại cơ hội thám hiểm dã ngoại này thật sự không nhiều, Vinh Tranh ngược lại cảm nhận không ít điều thú vị.
31 Lần trước nhìn thấy vị bạn cùng ký túc xá Kevin. Deans này còn là lúc hai người xung đột đánh nhau. Kevin. Deans động thủ muốn đánh Vinh Tranh lại bị một cước đá văng, lại bị hắn bồi thêm mấy quyền trên gương mặt tuấn tú thiếu chút nữa bị đánh thành đầu heo.
32 Phù Chính đoán không sai, Kevin tâm ngoan thủ lạt, vì để ngừa vạn nhất quyết định hạ tử thủ với người đang bị giam tạm thời trong ngục, sau đó ném vào trong vũ trụ miễn có đối chứng lại xảy ra chuyện.
33 Muốn nói Kevin. Deans vì sao ở trong này thì không thể không nhắc tới hành tinh Borges và Tổng đốc Ulysse. Deans. Trên cơ bản hai cái tên trong lịch sử Liên Bang vài thập niên gần đây đều bị nêu ra đàm luận.
34 Thấy tình thế không ổn, Ron bị ép chạy đi tìm cứu viện lại đánh bậy đánh bạ bị Kỳ Uyên gặp được, bởi vì bị thương vô lực chống cự liền bị Kỳ Uyên bắt lên phi thuyền, đồng thời Kỳ Uyên cũng biết được mọi chuyện.
35
“Đúng!” Ninh Phi trầm trồ khen ngợi, cũng nói theo: “Thiếu gia Kevin cũng quá bất hạnh! Tuy rằng chạy ra khỏi hang hổ lại rơi vào miệng sói, sao lại gặp phải hải tặc tinh tế cơ chứ! Này thật không có liên quan gì đến chúng ta, vì cứu gã chiến hữu của chúng ta còn phải hy sinh đó!”
Kỳ Uyên bị Vinh Tranh đẩy về như vậy, không thực hiện được mục đích, đại khái nghĩ đến chuyện gì đó, sắc mặt có chút tối tăm.
36 Cách ngày tổ chức hôn lễ còn nửa tháng bởi vậy bọn họ có thể lên kế hoạch đầy đủ chu đáo. Kỳ thật Phù Chính có chút tâm tư khác, từ tiền tuyến trở về, y và Vinh Tranh không có thời gian ở riêng, hai ngày hai đêm rơi xuống hành tinh trùng kia cho dù tốt đẹp nhưng lại trôi qua quá nhanh, quá ngắn.
37 Bọn họ vượt qua đám cây cối rậm rạp, như con thoi xuyên qua rừng mưa nguyên thủy. Vài chuyên gia thể lực không tốt trên trán toát mồ hôi, Vinh Tranh đoán cách này đại khái là do bọn họ nghĩ ra, hy vọng đối phương trụ được đến khi tìm đến nơi có thể ở được.
38
Phù Chính đột nhiên ôm lấy eo hắn, nhợt nhạt mở miệng: “Chúng ta chuẩn bị kết hôn. ”
Vinh Tranh rất muốn cười cũng thật cười ra, mi mắt cong cong nói với Nguyên Không: “Đúng là thế.
39
Chỗ lá cây rậm rạp là nơi tiện để làm một số việc gì đó.
Hai người hôn đến mức khó có thể phân ra, cởi bỏ quần áo đối phương, da thịt ma sát với vỏ cây đến phát đau lại hồn nhiên không thèm để ý, hầu kết bị liếm láp, vành tai bị lưu lại dấu răng, điểm hồng chí trên xương quai xanh kia cắn mút giống như một trận lửa nóng, một chút lửa nhỏ lan tràn toàn thân, cả người Vinh Tranh nhũn ra, thở hồng hộc tùy ý đối phương đi đến hai điểm trước ngực, liếm nhẹ chậm rãi xoa nắn đến sưng huyết, cảm giác tê dại lập tức truyền đến tứ chi bách hài, khiến hắn nhịn không được mà rên rỉ.
40 Kỳ Uyên phản ứng như thế chứng tỏ đã bị chạm đến bí ẩn trong lòng. Hắn lập tức bình tĩnh hỏi lại: “Tôi đích xác có chút quan hệ sâu xa với đại sư Andrew….