121 Edit: kaylee
Dù sao thì ai không có lúc bệnh bộc phát nặng?
Nhưng Quỷ Y này làm việc quái đản, không thu đồ đệ, lúc chữa trị cho người càng không thích có người xem, nếu chọc giận nàng, mặc kệ ra giá tiền cao bao nhiêu nàng cũng không chữa! Càng là không gia nhập thế lực gì.
122
123 Edit: kaylee
Hận, nàng như thế nào có thể không hận? Đôi cẩu nam nữ kia một người lời thề son sắt đối với bản thân mình, một người là tiểu sư muội ỷ lại bản thân, cuối cùng liên hợp lại phản bội nàng, chỉ vì một cái y học bảo điển, lại còn làm cho nàng không cách nào trở về Y Môn.
124 Edit: kaylee
Giống như là nghe được lời nói không thể tưởng tượng nổi nào đó, Lãnh Ngôn Phong sửng sốt một chút, đột nhiên, nam nhân từ trước đến nay khuôn mặt luôn lạnh lùng không tự chủ được gợi lên một chút tươi cười.
125 Edit: kaylee
Đối với lời nói của Quỷ Y, Liễu tiên sinh chút không dám biểu lộ ra bất mãn, chỉ có thể cung kính hồi đáp: "Tất cả đều nghe Quỷ Y đại nhân.
126
127 Edit: kaylee
Lăng Quý Phi chậm rãi nhắm lại đôi mắt, nắm tay càng nắm càng chặt, dung nhan cao quý kia của nàng bất tri bất giác vặn vẹo, thật lâu sau, nàng mới mở đôi mắt ra, thở phào một ngụm trọc khí.
128 "Vâng, chủ tử. "
Hai người Tầm Phong và Mạc Vũ cùng lúc chắp tay, cung kính hồi đáp.
Bởi vì Cố Nhược Vân chuyển ra Bách Thảo Đường, vì vậy Lăng Ngọc và Tá Thượng Thần đều đến vô ích, Tá Thượng Thần cũng không nói thêm gì, xoay người liền rời đi, nhưng mà Lăng Ngọc cũng không có dễ đuổi như vậy….
129 Giống như là nghe được lời nói không thể tưởng tượng nổi nào đó, Lãnh Ngôn Phong sửng sốt một chút, đột nhiên, nam nhân từ trước đến nay khuôn mặt luôn lạnh lùng không tự chủ được gợi lên một chút tươi cười.
130
131 "Đại tiểu thư, rốt cục người đã trở lại. "
Trong sân, Dư lão đang lo lắng đi qua đi lại, bỗng nhiên thấy Cố Nhược Vân nghênh bước mà đến, trái tim kia cuối cùng cũng buông xuống.
132 Trái tim của Cố Nhược Vân trong nháy mắt ngừng nhảy lên, nàng kinh ngạc nhìn Linh Khí trong tay mình, thật lâu đều không có lấy lại được tinh thần.
Lời này Tử Tà là có ý, chỉ cần về sau bản thân nguyện ý, Linh Khí muốn bao nhiêu có bấy nhiêu? Phải biết rằng, cho dù là ở trên Đông Nhạc đại lục, Linh Khí cũng là tồn tại cực kì hiếm thấy, huống chi là Tây Linh đại lục điều kiện mọi mặt đều không bằng Đông Nhạc đại lục này?
Cho dù là trong Luyện Khí Tông, cũng chỉ có Tông chủ mới có được một thanh Đê Giai Linh Khí, tức thì được trân quý giống như bảo bối.
133 "Vâng, chủ tử. "
Hai người Tầm Phong và Mạc Vũ cùng lúc chắp tay, cung kính hồi đáp.
Bởi vì Cố Nhược Vân chuyển ra Bách Thảo Đường, vì vậy Lăng Ngọc và Tá Thượng Thần đều đến vô ích, Tá Thượng Thần cũng không nói thêm gì, xoay người liền rời đi, nhưng mà Lăng Ngọc cũng không có dễ đuổi như vậy….
134
135 Một tháng sau.
Trong phòng, rèm cửa khẽ lay động, gió xuân ấm áp vuốt ve khuôn mặt thanh tú của Cố Nhược Vân.
Nàng giống như là đang ngủ, khẽ nhắm mắt, một đầu tóc đen vòng quanh khuôn mặt của thiếu nữ, an tường mà mê người.
136 Edit: kaylee
Trái tim của Cố Nhược Vân trong nháy mắt ngừng nhảy lên, nàng kinh ngạc nhìn Linh Khí trong tay mình, thật lâu đều không có lấy lại được tinh thần.
137
138 Edit: kaylee
"Tiểu Vân, có phải ta nói sai hay không?"
Nhìn thấy Cố Nhược Vân trầm mặc, Thiên Bắc Dạ trong lòng bất giác hoảng hốt, dè dặt cẩn trọng hỏi.
139 Edit: kaylee
Cố Nhược Vân mỉm cười, mắt trong veo nhìn nam tử mặc áo bào đen đứng ở phía trước: "Mặc kệ ta có phải không phải đang trì hoãn thời gian, nhưng mà ngươi trước khi giết ta, hẳn là vẫn nên nói với ta tên của ngươi đi?"
"Tên của ta?" Nam tử mặc áo bào đen cười lạnh một tiếng: "Tên của ta, ngươi không xứng biết! Cố Nhược Vân, cho dù ngươi kéo dài thời gian thế nào cũng không có tác dụng, không có người có thể cứu được ngươi…….
140 Edit: kaylee
"Dư lão, ông ăn đan dược này vào đi. "
Nàng mở ra tay, trong phút chốc, một viên đan dược tròn xoe màu xanh xuất hiện ở trong lòng bàn tay của nàng.