1 Lắp băng!Bốn tiếng lách cách vang lên đồng thời. - Lên đạn!Tiếng khoá nòng lách cách. - Vào tuyến bắn! Điểm xạ ngắn!. . . Chuẩn bị. . . Bắn!Perkerson bất giác nháy mắt, điều thường xảy ra với hắn khi người ta dùng súng không có giảm thanh.
2 Will Lee chìa "các" ra vào cho nhân viên bảo vệ. - Tôi có thể đậu xe trước của một lát được không? Tôi muốn lấy về nhà một số giấy tờ riêng. Liếc nhìn tấm giấy đỗ xe dán ở cần gạt nước, người bảo vệ gật đầu đáp giọng khô khốc:- Không quá mười phút.
3 Trên sân bay nhỏ của College Park ở Maryland, Will chuyển hành lý sang chiếc Cessna 182 RG, gửi xe và ngồi vào buồng lái của chiếc máy bay một động cơ.
4 Will đứng đợi trong gian phòng nhỏ. Nhà tù mới xây mà đã nhanh chóng xuống cấp. Sân tường bắt đầu long lở, vải nhựa trải sàn bắt đầu sờn cũ. Một cái bàn và bốn chiếc ghế sắt gắn chặt xuống nền nhà.
5 Will đưa máy bay vào chế độ lái tự động và nhìn ra bầu trời đêm. Đèn thành phố và các trang trại lượt dưới cánh máy bay trong khi anh bay về phía bệnh viện Newport ở Georgie, bệnh viện gần trang trại của gia đình Ben Carr nhất.
6 Will cúi người xuống giường bệnh và nhìn vào mắt Ben Carr. Mắt ông ánh lên khi nhìn thấy anh, vẻ mặt thư giãn hơn và ông mỉm cười như một đứa trẻ thơ.
7 Sáng Noên, hạ cánh xuống năm trăm mét đường băng cỏ của trại Flat Rock. Anh cố dừng lại gần nhà nhất và chạy bổ tới ngôi nhà. Jasper đứng trên thềm tươi cười đón anh.
8 Ngồi cạnh giường bệnh của chồng ở bệnh viện, Leah Pearl vừa đan vừa thỉnh thoảng liếc nhìn chồng. Từ khi Manny Pearl bị bắn, bà không lúc nào không ở bên chồng.
9 Thanh tra Charles Pittman ngồi ở bàn giấy trong phòng làm việc của sở cảnh sát Atlanta. Trước mắt ông là Mickey Keane, vừa là cộng sự vừa là bạn thân của của ông.
10 Sau khi giới thiệu xong, mọi người tụ tập ở phòng ăn trên nhà bố mẹ Will. Billy và Patricia ngồi vào hai đầu bàn, Will làm chủ tọa, số còn lại phân ra ngồi quanh bàn.
11 Larry Moody sẽ phải ra toà vì bị buộc tội giết người. Khi Will nài nỉ muốn xin rút khỏi vụ án thì chánh án Boggs doạ sẽ cảnh cáo anh vì tội xúc phạm Toà.
12 Trở về đến sở, Pittman và Keane ngồi vào bàn làm việc. - Ai là cảnh sát trưởng ở Meriwether? - Pittman hỏi. - Tôi không biết - Keane đáp. Rồi anh lục ngăn kéo, lấy ra cuốn Danh bạ điện thoại cảnh sát Georgie.
13 Đứng trên bậc thềm Nghị viện Georgie, Will Lee đợi tín hiệu báo cuộc truyền hình bắt đầu. Sau lưng anh, nổi bật trên bầu trời là nóc vòm óng ánh vàng của Nghị viện, Will mắc một bộ đồ xanh mới, sơ mi trắng có kiểu Mỹ và đi đôi giầy cao cổ.
14 Will dậy lúc sáu giờ. Bẩy giờ, anh bấm máy gọi cho Kate. - Chào - Một giọng ngái ngủ đáp lại. - Đã hơn một tuần này anh cố tìm em - Will nói giọng trách móc, nhưng chỉ nghe thấy máy nhắn.
15 Mickey Keane lẳng lặng ngồi vào chiếc ghế sắt trong văn phòng của sếp, đợi ông ta đang nói điện thoại. Cuối cùng, sếp đặt máy. Ngoảnh lại nhìn thấy anh, ông ta kêu lên:- Trời đất hỡi!Keane bất giác đưa tay lên mặt.
16 Họ lội qua sông, ở đoạn cách đường cái chừng khoảng ba cây số. Chiếc xe jeep ngập nước tới mép cửa và Perkerson tưởng có thể bị ướt, nhưng người phụ nữ lái rất nhanh và tốt.
17 Cúi lom khom trước cửa thoát hiểm của một nhà in ở East Point, Mickey Keane dùng một cái móc để mở khoá. Khoá tồi nên chưa đầy một phút, chốt đã bật ra.
18 Thứ hai ấy, Will trở lại phòng thường trực Atlanta giữa lúc trong phòng không khí nhộn nhịp đang diễn ra. Trên bàn của kíp thanh niên tình nguyện phụ trách điện thoại, chồng thẻ tín dụng cứ không ngừng cao dần lên.
19 Larold Perkerson đang cạo mặt. Và vừa cạo vừa ngắm mình trong gương, hắn tự hỏi rồi đây khi tháo băng, trông hắn sẽ ra sao. - Thôi ngày ấy mình sẽ biết, - hắn nghĩ.
20 Harold Perkerson lái xe chạy từ từ dọc theo con phố nhỏ chạy sau những khu nhà, vừa chạy vừa quan sát số nhà. Cuối cùng hắn dừng lại trước một trong những gara.