41 Hiệu suất làm việc của Trình Lạc vô cùng cao, nửa tiếng sau đã tra ra được tài liệu về người tên "Tiểu Tuyết".
Chỉ là kết quả bất ngờ ngoài dự đoán.
42 Trong suốt quá trình, Trình Lạc vẫn ngồi bên cạnh nghe, không thể không nói, anh ta thật lòng bội phục Tô Cửu Cửu.
Phải biết rằng anh ta thẩm vấn một ngày không thu được kết quả gì, không ngờ lại dễ dàng bị cô thu phục.
43 Nhóm của Trình Lạc tìm được Lâm Tuyết mất tích, nhưng mà phải tìm mất một thời gian, vì tìm được cô ấy ở trong kho lạnh, lúc đó cô ấy đã đông cứng, bất tỉnh nhân sự, nếu tìm chậm nửa tiếng nữa, chỉ sợ thần tiên cũng không cứu được cô ấy.
44 - Đừng đi, tôi không phải là lão hổ ăn thịt người.
Lục Diễn nói xong liền ngồi đối diện Tô Cửu Cửu, thấy cô sắp rời đi, nhếch môi cười nói.
Khuôn mặt Tô Cửu Cửu âm u, nhíu mày hừ lạnh:
- Lục Diễn, rốt cuộc anh muốn làm gì?
Trước mặt bao nhiêu người như vậy, người đàn ông này cố ý biểu hiện quen biết cô, muốn đặt cô lên vách đá dựng đứng để bị chỉ trích, lúc này cô đã cảm nhận được rất nhiều ánh mắt khác thường xung quanh.
45 Lúc tan làm, Tô Cửu Cửu nhận được một tin nhắn.
- Madam, quán cà phê gần cục cảnh sát, không gặp không về!
Tên đề bên dưới là Lục Diễn.
Đúng là âm hồn không tiêu tan, sau khi cô về nước vừa mới thay số di động, người biết chỉ có Hứa Nguyện, sao người này lại biết được?
Mặc kệ anh, dù sao hôm nay cô phải "nói chuyện" thật tốt với anh, nếu không được, cô không ngại dùng vũ lực và thủ đoạn.
46 Biệt thự nhà họ Lục.
Hiệu quả xem mắt lần trước không được tốt, Trịnh Tuyết Bình lại bắt đầu sắp xếp xem mắt lần hai cho con trai, bà đã hạ quyết tâm, nhất định năm nay phải tìm nàng dâu cho anh, năm sau bà cũng được ôm cháu nội.
47 Ánh sáng mặt trời rực rỡ, tiếng côn trùng tiếng chim kêu vang, hoa phượng màu đỏ làm tôn thêm vẻ đẹp của trường y, trong gió có mùi thơm của hoa nhàn nhạt.
48 Tiêu Thịnh Nam không ngờ anh sẽ có phản ứng như vậy, không vui nói:
- Lục Diễn, anh không sợ em nói chuyện anh đi xem mắt ra sao?
Lục Diễn đóng cửa xe, chậm rãi đi đến trước mặt cô ta, nhìn cô ta từ trên cao xuống, đôi mắt khẽ nheo lại:
- Đời này chuyện Lục Diễn tôi không sợ nhất chính là uy hiếp, cô có thể nói chuyện này ra cho mọi người biết.
49 Đứng trước biệt thự xa cách đã lâu, Tô Cửu Cửu chỉ cảm thấy như một giấc mơ, đây cũng là nơi cô sinh sống hai mươi năm, từng ngọn cây cọng cỏ nơi này, cô vô cùng quen thuộc.
50 Đột nhiên Tô Cửu Cửu xuất hiện, làm cho trên dưới nhà họ Tô bùng nổ.
Tô Minh Hàn không ngờ Tô Cửu Cửu ở nước Mĩ đột nhiên trở về, đương nhiên ông cũng không kinh ngạc lắm, dù sao không ai hiểu sự quật cường của cô hơn ông, từ nhỏ đến lớn cô rất có chủ kiến, muốn làm gì thì làm, không ai ngăn được.