Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phàm Tình Tục Ái Chương 48: Chương 48

Chương trước: Chương 47: Chương 47



Tần Thanh chợt dừng lại động tác, khó tin nhìn vào đôi mắt tràn đầy lửa giận của Lục Kiếm Thăng.

Nhìn thấy cô đứng bất động, Lục Kiếm Thăng dần dần tỉnh táo lại, nghiêng người buông tay cô.

"Anh vừa nói cái gì?" Giọng Tần Thanh cực thấp hỏi.

Lục Kiếm Thăng có chút hối hận lắc đầu, không nói gì.

Tần Thanh nắm cánh tay anh ta, lắc mạnh hỏi: "Anh nói anh ấy là anh trai tôi sao? Anh nói tôi với anh ấy chính là anh em ruột?"

Lục Kiếm Thăng buồn bực đẩy cô ra, mở cửa bước vào trong xe, sau đó khởi động xe rời đi. Một loạt động tác không hề do dự chút nào, cũng hoàn toàn không nhìn lại Tần Thanh.

Tần Thanh ngơ ngác đứng tại chỗ hồi lâu, sau đó đột nhiên cầm điện thoại di động lên ấn dãy số.

"Ba ruột con là ai?" Điện thoại mới vừa kết nối, Tần Thanh gọn gàng dứt khoát hỏi.

Đầu dây bên kia yên tĩnh mấy giây, sau đó truyền đến giọng mẹ Tần bình tĩnh nói: "Bà ấy đến tìm con sao? Nếu vậy sao con không hỏi bà ấy? Mẹ ruột mình không hỏi lại đi hỏi mẹ nuôi, làm sao mẹ biết bà ấy cùng ai sinh ra con?"

Tần Thanh có cảm giác hình như đang có thiên lôi sắp sửa đánh xuống đầu mình, cả người đều bị chấn động, cô cố gắng khống chế tâm tình trong lòng mình, khó khắn hỏi lại: "Mẹ ruột con là ai?"

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, hai bên cũng không nói lời nào hình như đang đối đầu.

"Con cũng từng gặp dì Thang xinh đẹp kia rồi đúng không?" Rốt cuộc mẹ Tần cũng nói sự thật: "Những năm này, chính bà ấy lấy mẹ làm trung gian để cho con tiền ăn học."

Cũng trong lúc đó, Tống Vũ Thành mới vừa họp xong một cuộc hội nghị cấp cao, anh cũng đang quay trở lại văn phòng.

Trần Thụy cầm tờ báo lá cải “báo Nam Thành” lo lắng đẩy cửa bước vào: "Cậu biết chưa?"

"Biết cái gì?" Tống Vũ Thành ngồi sau bàn làm việc giương mắt nhìn về phía Trần Thụy, nhìn thấy vẻ mặt anh ta cũng hơi hốt hoảng, trong lòng Tống Vũ Thành cũng đang nghi ngờ có chuyện chẳng lành.

Trần Thụy đưa tờ báo tới trước mặt anh, sau đó lo lắng đứng bên cạnh anh.

Tờ báo đăng hình ảnh Tần Thanh và Lục Kiếm đang đứng ôm nhau trong góc tối, trong ảnh hai người nhìn nhau cười rạng rỡ, cực kỳ giống một đôi tình nhân ngọt ngào.

Tiêu đề đầu trang viết: Tam thiếu gia nhà họ Lục sẽ kết hôn với thiên kim bí mật đúng vào ngày lễ tình nhân.

Trần Thụy nhìn thấy sắc mặt Tống Vũ Thành dần dần biến sắc, lập tức hỏi: "Sao đây? Tôi lập tức đi sắp xếp."

"Tôi tự có dự định, cậu ra ngoài trước đi." Tống Vũ Thành lạnh lùng đáp.

Trần Thụy dừng một chút, nói: "Mặc kệ cậu định làm gì thì đều phải nhanh một chút. Dù Lục Kiếm Thăng có chủ ý gì thì cũng do bị người khác xui khiến. Chưa đề cập đến những vần đề của nhà họ Lục nhưng sự tình đã đi xa hnơ chúng ta định liệu rất nhiều rồi mà nếu chúng ta không hành động thì ….."

Tống Vũ Thành đột nhiên phất tay khiến những công văn trên bàn làm việc rơi đầy đất. Anh bỗng đứng lên, biểu hiện cực kỳ tàn nhẫn.

Đúng lúc này Trần Thụy cũng đã tỉnh táo lại, nhắc nhở: "Gọi điện thoại cho cô ấy đi, có lẽ bây giờ cô ấy cũng biết rồi."

Tống Vũ Thành nghe vậy nhanh chóng móc điện thoại di động trong túi áo mình ra nhưng sau đó anh chợt dừng lại động tác. Cuối cùng cũng không có dũng khí gọi điện thoại cho cô.

Tần Thanh ngồi trên ghế dài ở công viên rất lâu, điện thoại trong tay cũng không biết bị cắt đứt từ khi nào. Lúc cô tỉnh táo lại thì chợt phát hiện ra mình vẫn chưa tắt máy điện thoại.

Cô đứng lên chạy ra khỏi công viên, càng chạy bước chân càng nhanh.

Cô trở lại Tường Vân, ngồi trên ghế sofa trong phòng khách bắt đầu gọi điện thoại cho Tống Vũ Thành.

Điện thoại vừa được kết nối, cô không biết mình nên nói gì.

Mà ở đầu dây bên kia Tống Vũ Thành cũng không nói chuyện, tuy anh yên tĩnh đứng đó nhưng trong đầu vô cùng căng thẳng giống như đang đợi tuyên án.

"Chiều nay em không có đi làm." Tần Thanh mở miệng phá tan không khí im lặng lúc này "Em ở nhà chờ anh về."

"Được! Hết giờ làm anh sẽ mau chóng trở về." Tống Vũ Thành lập tức nói.

Nhưng hết giờ làm Tống Vũ Thành cũng không lập tức trở về mà đợi đến gần mười giờ, anh mới về đến nhà.

Anh bước vào nhà, liếc mắt liền thấy Tần Thanh đang ngồi một mình trên ghế salon trong phòng khách với biểu hiện chăm chú nhìn ra ngoài cửa.

"Ăn cơm tối chưa?" Tống Vũ Thành vừa mở cà vạt vừa nhìn cô như tùy ý hỏi.

Tần Thanh ngây ngốc gật đầu một cái.

Tống Vũ Thành cũng không đến gần cô mà đi thẳng đến phòng tắm nói: "Vậy thì nghỉ sớm một chút đi!"

Tần Thanh nhìn bóng lưng Tống Vũ Thành, tưởng tượng ra cảnh an phải đau khổ từng ngày. Rốt cục cô cũng hiểu được lý do anh xa cách tránh né cô trong thời gian qua là gì. Cô cảm thấy vào giờ phút này cô cũng nên ở bên cạnh anh.

Cô đứng trước cửa phòng và bắt đầu gõ cữa.

Tống Vũ Thành đang đứng dưới vòi hoa sen, nghe được tiếng gõ cửa nên quay đầu lại. Sau đó anh lấy một chiếc khăn tắm choàng qua hông mình, đóng vòi sen lại, có chút kinh ngạc hỏi: "Sao vậy?"

Tần Thanh lấy lại bình tĩnh, dũng cảm bước tới và khom lưng mở vòi sen cho nước chảy ào ào vào bồn tắm lớn. Cô điều chỉnh độ nước ấm vừa phải nói: "Em muốn tắm cùng với anh."

Tống Vũ Thành đứng bên cạnh không nói tiếng nào, anh chỉ đứng đó nhìn cô.

Tần Thanh cởi quần áo đi vào bồn tắm, sau đó cô đưa tay kéo anh vào.

Tống Vũ Thành cũng bước vào bồn tắm lớn, anh nhìn khuôn mặt Tần Thanh cùng với vết tích hình mặt trăng khuyết, cảm giác

Loading...

Xem tiếp: Chương 49: Chương 49

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Biết Tỏ Cùng Ai

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23


Cô Độc Chiến Thần

Thể loại: Lịch Sử, Quân Sự

Số chương: 279


Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Mùa hè tươi đẹp

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 17


Phượng Vu Cửu Thiên

Thể loại: Xuyên Không

Số chương: 150