Chương trước: Chương 92: Không Nghe Lời Đại Giới
1. Chương 1: Vào Nhầm Phòng [1]
2. Chương 2: Vào Nhầm Phòng [2]
3. Chương 3: Còn Không Phải Muốn Em Sung Sướng Hay Sao!
4. Chương 4: Anh Lăn Ra Ngoài Cho Tôi Xem!
5. Chương 5: Giúp Tôi Anh Cũng Đâu Mất Gì!
6. Chương 6: Hứa Một Phương Thành Trì, Cho Người Một Cuộc Sống Giữa Hè
7. Chương 7: Cô Tốt Nhất Ăn Ngay Nói Thật
8. Chương 8: Đã Từng Thử Lượng Sức Mình Chưa
9. Chương 9: Không Biết Sông Chết
10. Chương 10: Bị Phóng Viên Gây Tai Tiếng
11. Chương 11: Đêm Qua Cô Cứ Ôm Lấy Tôi
12. Chương 12: Không Việc Lại Ra Vẻ Nịnh Bợ
13. Chương 13: Túi Tiền Lại Có Thể Eo Hẹp Đến Thế
14. Chương 14: Sau Này Tôi Sẽ Từ Từ Trả Anh
15. Chương 15: Hay Là Kết Hôn Đi
16. Chương 16: Hoàng Cung Club, Gặp Lại
17. Chương 17: Giọng Lớn Một Chút
18. Chương 18: Cứ Như Vậy Đã Đuổi Đi
19. Chương 19: Lần Đầu Tiên Bị Người Khác Đùa Giỡn
20. Chương 20: Tôi Nói Cho Cô Đi Lúc Nào?
21. Chương 21: Đồ Tôi Đã Chạm Qua, Không Thích Bị Người Khác Đụng Vào
22. Chương 22: Một Trăm Triệu, Tôi Mua Cô
23. Chương 23: Chúng Ta Kết Hôn Đi!
24. Chương 24: Điều Kiện Duy Nhất Của Tôi
25. Chương 25: Hợp Đồng Trước Hôn Nhân
26. Chương 26: Cứ Như Vậy Kết Hôn
27. Chương 27: Bữa Tối Đầy Tâm Huyết Dưới Ánh Nến
28. Chương 28: Nghĩa Vụ Đã Nói
29. Chương 29: Cái Gọi Là Kết Hôn
30. Chương 30: Nhìn Đến Thất Thần
31. Chương 31: Một Buổi Sáng Tồi Tệ
32. Chương 32: Tôi Muốn Cùng Với Anh Vô Sỉ!
33. Chương 33: Nằm Cũng Có Thể Trúng Đạn
34. Chương 34: 1573, Ngươi Còn Nhớ Rõ Sao?
35. Chương 35: Ông Xã…
36. Chương 36: Áo Mũ Chỉnh Tề Không Hẳn Là Người Tốt
37. Chương 37: Nhẫn Cưới Giá Rẻ Như Thế
38. Chương 38: Phu Nhân Lạc Gia
39. Chương 39: Cô Là Gì Của Nó
40. Chương 40: Kinh Diễm Như Thế
41. Chương 41: Thật Đúng Là Không Biết Xấu Hổ
42. Chương 42: Sao Lại Không Cẩn Thận Như Vậy
43. Chương 43: Người Ở Dưới Mái Hiên, Trước Mắt Tạm Thời Cúi Đầu
44. Chương 44: Ngày Tân Hôn Thứ Ba
45. Chương 45: Anh Thích Bộ Tối Hôm Qua
46. Chương 46: Nhóc Đúng Là Ngây Thơ
47. Chương 47: Chị Gọi Là Tiểu Hữu
48. Chương 48: Đào Chân Tường Nhà Anh
49. Chương 49: Trời Sinh Một Đôi
50. Chương 50: Tan Nát Tâm Hồn Thiếu Nữ
51. Chương 51
52. Chương 52: Có Thể Làm Vợ Của Anh, Tôi Rất Vinh Hạnh
53. Chương 53: Anh Sẽ Cố Gắng Vì Em
54. Chương 54: Khẩu Vị Vốn Đã Đặc Biệt Như Vậy
55. Chương 55: Cố Ý Làm Khó
56. Chương 56: Người Của Anh, Chỉ Cần Làm Tròn Bổn Phận Vào Buổi Tối Là Được
57. Chương 57: Giận Tím Mặt Mày
58. Chương 58: Đúng Là Một Con Hồ Ly Tinh
59. Chương 59: Bị Thuần Phục Như Vậy Rồi
60. Chương 60: Người Của Tôi, Muốn Làm Gì Là Chuyện Của Tôi
61. Chương 61: Hai Người, Không Hợp Nhau
62. Chương 62: Xem Ra Chiêu Này Hiệu Quả Không Tồi
63. Chương 63: Sự Tồn Tại Đặc Biệt Như Thế
64. Chương 64: Vui Vẻ Đến Tự Tại Như Vậy
65. Chương 65: Biểu Hiện Cho Tôi Xem Xem
66. Chương 66: Vào Dung Hi
67. Chương 67: Có Cần Tôi Giúp Đỡ Không
68. Chương 68: Biểu Cảm Sinh Động Đến Thế
69. Chương 69: Đến Lúc Trở Về Rồi
70. Chương 70: Tôi Đã Kết Hôn Rồi
71. Chương 71: Nhiệt Tình Như Vậy
72. Chương 72: Hoảng Hốt Cái Gì
73. Chương 73: Cậu Quấy Rầy Tôi Hẹn Hò
74. Chương 74: Bổn Thiếu Gia Không Có Hứng Thú Đối Với Cậu
75. Chương 75: Như Vậy Bỏ Qua Tôi, Tôi Sẽ Thương Tâm
76. Chương 76: Đừng Để Đến Khi Tôi Đi Lên
77. Chương 77: Đổi Ý Đã Muộn
78. Chương 78: Đây Là Thu Mua Lòng Người Sao?
79. Chương 79: Khoe Mẽ Là Chân Lý
80. Chương 80: Thứ Tự Tuyển Chọn, Tôi Giúp Cô
81. Chương 81: Lại Thua
82. Chương 82: Giúp Em Hoàn Thành Một Nguyện Vọng
83. Chương 83: Phương Trì Hạ Đáng Thương...
84. Chương 84: Quà Cho Em
85. Chương 85: Vừa Vặn Gặp Nhau
86. Chương 86: Thật Ra Em Còn Lựa Chọn Thứ Ba
87. Chương 87: Chuyện Lần Trước Nhớ Kĩ
88. Chương 88: Nói Dối
89. Chương 89: Sáng Sớm Tập Kích
90. Chương 90: Hoàng Đế Tuyển Phi
91. Chương 91: Sau Cùng Tính Sổ Cô
92. Chương 92: Không Nghe Lời Đại Giới
93. Chương 93: Lời Mời Của Thi Thiếu Gia
94. Chương 94: Oan Gia Ngõ Hẹp
95. Chương 95: Mồ Côi Cha Mẹ
96. Chương 96: Nắm Trọn Trái Tim Em
97. Chương 97: Đưa Tôi Rời Khỏi Đây Đi
98. Chương 98: Cả Anh Cũng Dám Nạt Cô
99. Chương 99: Dịu Dàng Đến Như Vậy
100. Chương 100: Viên Viên Hay Là Tiền Đa Đa
“Anh vẫn chưa đi à?” Phương Trì Hạ còn thù hằn chuyện hôm qua,nghiến răng, thái độ thực lãnh đạm.
“Anh ở trong nhà của mình,không được sao?” Cắt nhỏ miếng thịt bò trong đĩa, ngẩng đầu nhìn cô một cái, dửng dưng trả lời.
Phương Trì Hạ không muốn đôi co với anh ta, liền đi vào phòng bếp.
Tự rót cho mình 1 cốc sữa bò bưng ra bàn,nhanh gọn giải quyết xong bữa sáng, một câu cũng không thèm nói,trực tiếp gọi điện thoại rủ An An đi dạo phố.
Hôm nay là cuối tuần, cô không muốn ở lì trong nhà, Lạc Dịch Bắc quá nguy hiểm.
Giữa trưa nhận được điện thoại của Lạc Dịch Bắc, thúc giục cô trở về.
“Ở đâu?” giọng anh ta vẫn lạnh lùng như thế, dương như người đàn ông đêm qua đè lên người cô,toàn thân ướt đẫm mồ hôi chỉ là ảo ảnh cô tưởng tượng ra mà thôi.
“Không liên quan đến anh.” Phương Trì Hạ lúc này đang ở cùng An An ăn cơm, nói xong định cúp ngay máy.
“Phương tiểu thư, cần anh nhắc lại thân phận em hiện giờ không? Nội trong 30 phút nữa về nhà!” Lạc Dịch Bắc âm u cảnh cáo.
Phương Trì Hạ trong suốt thời gian kết hôn rất nghe lời, Lạc Dịch Bắc 1 khi đã uy hiếp, đều sẽ có hiệu quả.
Ai ngờ hôm nay, cô không chút do dự, trực tiếp trả lời, “ hôm nay không rảnh, 3 bữa cơm anh tự lo đi.”
Nói thật ngầu, cảm giác phảng phất ý khinh thường.
Lạc Dịch Bắc khuôn mặt tức khắc nhăn nhó.
Cô gái này không biết sống chết!
“Em nói gì?” Híp lại mắt, trong mắt anh phát ra một tia nguy hiểm.
“Em nói em không rảnh, anh tự lo, kêu người làm cũng được.” Phương Trì Hạ lại lặp lại một lần.
“Em đi cùng ai?” Lạc Dịch Bắc lại hỏi.
“Không liên quan chuyện của anh.” Phương Trì Hạ một câu nói xong, trực tiếp tắt điện thoại.
Lạc Dịch Bắc nghe tiếng “tút tút”, khuôn mặt nhăn nhó.
Thật to gan?Dám cúp máy trước anh?
Phương Trì Hạ thản nhiên tiếp tục cùng An An ăn cơm.
“Ai vừa gọi thế?” An An thực thuận miệng hỏi, “Chồng mình?”
“Không có việc gì, ăn đi.” Phương Trì Hạ cười, tiếp tục ăn, chuông điện thoại lại vang lên.
Là Thi Cận Dương.
Phương Trì Hạ ngẩn ra, chuyển được điện thoại.
“Hôm nay có rảnh không? Nhà anh tổ chức party, có vinh dự mời Phương tiểu thư làm bạn gái?” Thi Cận Dương ấm áp thanh âm mang theo nhàn nhạt ý cười.
Phương Trì Hạ ngẩn ra, có chút do dự.
Thi Cận Dương là cấp trên, đưa ra thỉnh cầu, cô không có lý do gì từ chối.
Chính là, một suy xét đến quan hệ giữa Thi Cận Dương và Lạc Dịch Bắc, cô lại do dự.
“Có ai tham dự?” Ngượng ngùng trực tiếp hỏi Lạc Dịch Bắc có đi hay không, cô thử thăm dò.
“Bạn bè trong ngành.” Thi Cận Dương nói.
“ Nhân viên công ty sẽ đi sao?” Phương Trì Hạ lại hỏi.
Kỳ thật cô càng muốn trực tiếp hỏi Lạc Dịch Bắc có thể đi hay không.
“Đây là tiệc Thi gia tổ chức.” Thi Cận Dương giải thích.
Ý nói tiệc do Thi gia tổ chức,sao lại mời đông nghiệp công ty?
Nhưng mà lại bị Phương Trì Hạ hiểu lầm, tưởng rằng Lạc Dịch Bắc không được mời.
“Được,đến lúc đó tôi sẽ đến.” Thở phào, hỏi cụ thể, Phương Trì Hạ cúp điện thoại.
Tiệc buổi tối 7 giờ, 6 giờ Thi Cận Dương, tới đón Phương Trì Hạ.
Xem tiếp: Chương 94: Oan Gia Ngõ Hẹp