61 Tay Niệm Kiều vừa nãy để trên bồn rửa tay , cho nên lúc này trở nên lạnh ngắt. Cô chỉ mới chạm nhẹ vào da thịt của Cố Hành Sâm , hắn lập tức tỉnh táo lạiNhìn chằm chằm người trong ngực mình , hắn cơ hồ hoài nghi và hoảng hốt , cứ cho là mình đang nằm mơ vậy !Nếu như không phải thế , mình tại sao lại ôm hôn con bé như bị ma nhập ?! Làm sao lại muốn gần gũi con bé đến không kiểm soát được bản thân đây ?!Cảm xúc mãnh liệt đột nhiên bị gián đoạn , Niệm Kiều mở to hai mắt mông lung nhìn Cố Hành SâmHắn thế nhưng lại không nói tiếng nào , tự động buông cánh tay đang ôm ngang eo cô.
62 Cố Hành Sâm biết rằng bây giờ cô đang rất nóng nảy , thanh âm của hắn hạ xuống :"Cháu muốn đi ra ngoài , phải nói cho chú biết địa điểm. . . . . . ""Tôi kêu chú tránh ra , chú nghe không hiểu sao ?! Chú là người ngoài hành tinh à ?! Tôi đi đâu liên quan gì đến chú , tôi biết tự lo cho bản thân , cần gì chú phải quan tâm ?!"Lời của hắn còn chưa kịp nói hết đã bị Niệm Kiều hung hăng gián đoạn , cổ họng cô gầm nhẹ , cả người giống như một con thú nhỏ , giơ vuốt lên để bảo vệ chính mình Cố Hành Sâm gắt gao nhìn cô khi bị hàng loạt câu hỏi công kích , trong đầu hiện lên đầy nét yêu thương , đưa tay xoa vào trán của mình"Cố Hành Sâm , rốt cuộc chú đang nghĩ gì ?! Chú có thể không yêu tôi , không quan tâm đến tôi , nhưng xin chú , đừng dùng những lời lẽ đó nói với tôi như vậy.
63 Hôm sau Niệm Kiều cầm tờ báo trên tay , gương mặt nhàn nhã xem tin tức Tiêu đề trang báo chính là chuyện Cố Hành Sâm đeo nhẫn cho Nhậm Thiên Nhã vào tối qua.
64 Đinh Việt Nhiên ngượng ngùng thu tay lại, vô tội sờ sờ cái mũi của mình, "Manh Manh về nhà trước, cô ấy bảo anh đưa em về. ""Không cần, em có thể tự trở về nhà.
65 Nhìn thấy Niệm Kiều và Đinh Việt Nhiên đi tới, Cố Bá Ngôn mang vẻ mặt an ủi nói "Niệm Kiều, đến đây, đến với ông nội này. . ”Niệm Kiều liếc nhìn người bên cạnh một cái rồi đi về phía Cố Bá Ngôn.
66 "Đinh Việt, anh nói sai! Em và anh. . . . . "Niệm Kiều còn chưa kịp nói hết đã bị Đinh Việt cắt đứt, "Niệm Kiều, anh biết rõ bây giờ em vẫn còn đang tức giận, nhưng vì sức khỏe của ông nội, chúng ta không nên cãi nhau nữa, được chứ?"Niệm Kiều nghe hắn nói xong rất sửng sốt, giống như giữa hai người, thật sự có mối quan hệ thân thiết vậy.
67 Editor: hanhdo0307Ánh chiều chiếu xuống, một lớp ánh vàng bao trùm lên hai bóng dáng đẹp mê người, khiến người ta chỉ liếc mắt liền không dám nhìn thêm lần nữa, như sợ phá đi cái hình ảnh đẹp đẽ đó!Im lặng một lát, Niệm Kiều chợt vươn tay ra, hỏi hắn: “Chú nói cho tôi quà, vậy quà đâu?”Cố Hành Sâm lấy ra một vật từ trong túi quần, nắm chặt trong lòng bàn tay, nói với cô: “Nhắm mắt lại.
68 Đinh Việt Nhiên nhìn cô không nói lời nào, hơi hơi có chút áy náy: “Niệm Kiều………Cô biết tôi…. . ”Niệm Kiều vươn tay cắt đứt lời hắn, nói: ” Vừa nãy anh nói gì tôi không nghe thấy, anh cũng không cần nói nữa”.
69 Người đàn ông tóc húi cua liếc cô một cái, tiếp tục nhìn người trên ảnh chụp, nói: ”Động vào cô ta, có thể chuốc lấy phiền phức không?”Nhâm Thiên Nhã khinh bỉ cười thành tiếng: ”Cô ta cũng chỉ là người Cố gia không thừa nhận, có thể phiền phức gì, hơn nữa đã có tôi bảo vệ các người, yên tâm đi làm việc đi!”Người đàn ông tóc húi cua nghe thế, không còn do dự nữa, lấy hình nhét vào túi quần, sau đó lấy phong bì trên bàn nói: ”Nhâm tiểu thư yên tâm, tôi sẽ không để cô thất vọng”.
70 Cố Hành Sâm nhìn cô hồi lâu, giọng nói có chút nguội lạnh, "Tiểu Nhã, em nên hiểu rõ tính khí của anh, thời điểm nào cần kết hôn, anh tự nhiên sẽ kết hôn.
71 "Cố Hành Sâm. . nơi này rất tối, cả chân và tay tôi đều bị trói lại rồi, tôi phải giằng co hồi lâu mới gọi được điện cho chú. . tôi. . tôi sợ…”Niệm Kiều sợ bởi vì vừa có con gián, con chuột bò cạnh chân cô mà cô không thể nhìn thấy.
72 Một gian phòng cũ nát ở ngoại ô, bên trong phòng nhỏ, Niệm Kiều khiếp sợ nhìn người từ cửa đi tới chỗ mình, cô thế nào cũng không nghĩ tới, người bắt cóc mình lại có thể là Nhâm Thiên Nhã!“Lại có thể là cô?” Biết cô ta bắt cóc mình, Niệm Kiều trái lại không còn sợ như trước nữa.
73 Hắn không hề thở gấp, Niệm Kiều lại bị hắn mạnh mẽ đâm vào làm cho cả người mệt lả. Cô bấu hắn cắn hắn, nhưng cho đến hắn cúp điện thoại cũng chưa thối lui khỏi cơ thể cơ nửa phần.
74 Cố Hành Sâm liếc mắt nhìn sang, thấy trên mặt cô cố giấu tia mắt mát. Hắn kìm lòng không được mở miệng giải thích: " Bên Italy có chút việc gấp, chú muốn sang đó một chuyến, chắc khoảng một tuần sẽ trở về.
75 Niệm Kiều ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện người đang ôm cô là Đinh Việt Nhiên, cả người cô lạnh như băng, cô thiếu chút nữa cho là mình sẽ hít thở không thông mà chết.
76 Cố Hành Sâm ánh mắt của mình, chỉ gõ nhẹ nhẹ xuống mặt bàn, giọng nói vẫn như cũ nhẹ, lãnh đạm, giọng điệu chắc chắn vô cùng: "Anh sẽ không. "Hai người nhìn nhau một lát, Đinh Việt lắc đầu nở nụ cười, "Không hổ danh là Cố nhị thiếu gia trong truyền thuyết, khí phách của anh đúng là có thể tự tin làm hàng vạn người phụ nữ mê luyến.
77 Đêm mê ly, Niệm Kiều là người cố ý dụ dỗ lúc ban đầu, nhưng càng về sau, lại càng không biết là người nào không chịu tha cho người nào. Trên chiếc giường lớn, hai bóng dáng trần truồng, nóng rực đang quấn quýt, hận như không thể mang cơ thể bản thân nuốt trọn lẫn nhau, đời này không thể tách rời.
78 Vạn Thiên Sủng bị An Hi Nghiêu mạnh mẽ kéo một mạch đến khách sạn, ‘ phanh ’ một tiếng sau đó đóng sầm cửa phòng lại, An Hi Nghiêu trực tiếp vứt cô ở trên ghế sofa, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Cố Hành SâmCố Hành Sâm vừa bắt máy mở đầu liền gây tổn thương cho hắn, "Thế nào? Vạn Thiên Sủng chịu tha thứ cho cậu?”"Cố Hành Sâm tớ cảnh cáo cậu, ngàn vạn lần đừng có mà chọc tức đến tớ, nếu không cậu sẽ phải hối hận” An Hi Nghiêu làm ra vẻ tức giận nói cảnh cáo.
79 Nhìn bộ dáng ngu ngơ của cô, Cố Hành Sâm không chịu nổi than thầm một tiếng, tầm mắt thấp đi xuống, vừa vặn chạm đến trên ngón áp út đeo chiếc nhẫn của cô, trong nháy mắt sắc mặt trầm xuống.
80 Sân bay quốc tế Hồng Kông, Niệm Kiều vừa tiến đến lối ra, lập tức nghe thấy giọng nói của con trai mình: "Mẹ ——"Ngẩng đầu nhìn lại, thấy gương mặt quen thuộc của Cố Cảnh Niên, Niệm Kiều thiếu chút nữa khóc lên.